Chương 110: Tinh hạch!
Hắn muốn giãy dụa bò từ dưới đất lên, nhưng hình như bị thương rất nặng. ‘Nguyên lực hệ Mộc x1’
‘Nguyên lực hệ Hỏa x2’
“Đệt, thuộc tính nguyên lực rớt kìa! !” Ánh mắt của Vương Đằng đột nhiên cứng đờ, công kích vừa rồi, có hai bong bóng thuộc tính nguyên lực rơi xuống.
“Oa!”
Kỳ nhông núi lửa thấy Lâm Đống bị thương nặng, định giải quyết hắn trước, thân thể to lớn quay lại, rầm rầm rầm mà xông tới.
Sắc mặt Lâm Đống thay đổi.
Võ giả hệ Thổ xông tới bên cạnh Lâm Đống, nguyên lực hệ Thổ xuyên cơ thể mà ra, hình thành phòng ngự trước mắt hắn, vững vàng ngăn cản một đợt va chạm của kỳ nhông núi lửa, nhưng hai người cũng bị đâm bay ngược đi.
“Đi mau, hai con kỳ nhông núi lửa này khó đối phó quá, chúng ta rút lui trước đã!”
Võ giả hệ Thủy một mình đánh một con kỳ nhông núi lửa khác có thực lực khá mạnh, nhưng lúc này thấy tình hình không ổn, lập tức hô về phía hai người.
“Đi!”
Võ giả hệ Thổ dìu Lâm Đống đứng lên, lùi về phía cửa động.
Thế nhưng…
Các ngươi muốn tới thì tới, muốn đi thì đi, có hỏi ta chưa hả?
Ý nghĩ của kỳ nhông núi lửa rất rõ ràng, bây giờ thân thể to lớn đã chặn ngay trước cửa động, hoàn toàn ngăn chặn đường thoát của ba võ giả.
“Oa…”
Một con kỳ nhông núi lửa đi tới bọc đánh từ phía sau, hai con tinh thú này lại biết phối hợp!
Vương Đằng nhìn cảnh này, trong lòng thán phục không thôi.
Hắn thu lại khí tức trên người, không để hai con tinh thú phát hiện bản thân.
Đồng thời cũng lau mồ hôi thay ba võ giả, tình hình này nguy hiểm rồi!
“Đáng chết!”
Người cầm đầu là võ giả hệ Thủy không khỏi chửi một câu, sắc mặt khó coi nhìn chăm chú vào hai con tinh thú đang ép sát từng bước.
“Quý Tuyền, làm sao đây?”
Hai võ giả khác không khỏi nhìn về phía hắn.
“Còn có thể làm gì? Chỉ có thể liều mạng thôi!”
“Hi vọng những người khác có thể mau chóng đuổi kịp tới đây, chậm một chút thì phải giúp chúng ta nhặt xác rồi!”
Vẻ mặt võ giả hệ Thủy là Quý Tuyền lạnh như băng, hung ác nói.
“Liều mạng!” Lâm Đống và võ giả hệ Thổ cũng cắn răng nói.
Thân là võ giả, cũng đã thấy nhiều nguy cơ cùng loại này rồi, cùng lắm thì liều mạng đánh một trận, đàn ông chết thì phải chết cho khí khái, cho dù có chết cũng phải ngẩng mặt lên trời!
Ba người đã chuẩn bị xong tinh thần hẳn phải chết, bày thế trận chờ địch, tìm kiếm cơ hội ra tay.
“Gào!”
Nhưng vào lúc này, con tinh thú kỳ nhông núi lửa chắn ở cửa động đột nhiên gầm lên một tiếng đau đớn.
Sao lại thế này?
Chuyện gì đã xảy ra vậy?
Tại sao cự thú núi lửa đáng sợ này lại kêu thảm thiết một cách khó hiểu như vậy?
Ba tên võ giả hơi ngạc nhiên, sững sờ nhìn về hướng kỳ nhông núi lửa đang kêu thảm thiết.
Một con kỳ nhông núi lửa khác cũng ngơ ngác nhìn đồng bạn của mình, huynh đệ, ngươi không sao chứ?
“Còn ngây ra đấy làm gì? Ra tay đi!” Đột nhiên, một giọng nói truyền đến từ phía sau con kỳ nhông núi lửa đang kêu thảm thiết.
Ba tên võ giả nghe tiếng, lại kết hợp với bộ dạng đau khổ của kỳ nhông lúc này thì lập tức vui mừng.
Tiếp viện đến rồi!
Bởi vì thân thể to lớn của kỳ nhông che chắn, bọn họ cũng không thấy bóng dáng Vương Đằng, nhưng cũng không ảnh hưởng bọn họ làm ra phản ứng, sôi nổi thi triển chiến kỹ, đánh tới một con kỳ nhông núi lửa khác.
Con kỳ nhông chắn ở cửa động điên cuồng vặn vẹo thân thể, dường như nó muốn thoát khỏi cái gì.
“Sức sống cũng thật ngoan cường.”
Vương Đằng cầm một cái gai băng trong tay, đâm mạnh vào cơ thể kỳ nhông núi lửa, không nghĩ tới nó còn có thể giãy dụa như thế, hơi ngạc nhiên.
“Nhưng, làm sao có thể để ngươi chạy trốn!”
Hắn nhún người nhảy lên, xuất hiện trên thân thể kỳ nhông núi lửa, đấm một phát xuống.
Huyễn Băng quyền!
Bốp!
Quả đấm mang theo hàn ý tê buốt tựa như một cây chuỳ băng sắc bén, phá vỡ vảy giáp của kỳ nhông núi lửa trong nháy mắt, đâm vào trong thân thể nó.
Gào!
Kỳ nhông núi lửa gào thét đau đớn, càng giãy dụa điên cuồng hơn, thân thể lay động, muốn quăng Vương Đằng đi.
Miệng nó phun ra đạn dung nham, bay loạn khắp nơi, lại hoàn toàn không đánh trúng Vương Đằng, toàn bộ bắn phá lên vách nham thạch bốn phía.
Ầm ầm ầm!
Đá lớn lăn xuống!
Toàn bộ sơn động đều đang lung lay.
Ba tên võ giả kia thấy thanh thế như thế thì hoảng sợ, sắc mặt đều thay đổi!
Vừa tránh né nham thạch rơi xuống, vừa tăng lên tần suất công kích kỳ nhông núi lửa trước mắt họ.
Vương Đằng đứng trên lưng kỳ nhông núi lửa, giống như con thuyền nhỏ trong cơn hồng thủy, bị quăng đến lắc lư trái phải.
Một tay hắn nắm chặt sừng trên đỉnh đầu kỳ nhông núi lửa, một tay hung hăng khuấy trong cơ thể nó, bắt được tim của nó.
Xì xì!
Dùng sức bóp, tim của kỳ nhông núi lửa nháy mắt nổ tung.
Sau đó thân thể nó cứng đờ, hoàn toàn mất đi sức lực.
Ầm!
Vương Đằng rơi xuống từ trên người kỳ nhông núi lửa, tùy ý để thân thể khổng lồ của nó ngã trên mặt đất, phát ra tiếng vang rền.
Giết chết rồi!
Vương Đằng thở dốc một hơi.
Tinh thú quả là khó đối phó. Nếu không dựa vào thuộc tính hệ Băng khắc chế thuộc tính hệ Hỏa cùng đánh lén bất ngờ, hắn chưa chắc đã có thể đánh chết nó nhẹ nhàng như thế.
Hắn nhìn bảng thuộc tính, không khỏi cười khổ.
‘Thuộc tính trắng’: 27
Lúc trước săn giết dị thú thu được tổng cộng tám mươi mốt điểm thuộc tính trắng, mà giờ chỉ còn lại hai mươi bảy điểm.
Hắn vốn định dùng thuộc tính trắng trọng điểm thêm vào mấy thiên phú khó thăng cấp như thuộc tính tinh thần hoặc ngộ tính, Linh Thị, nhưng…
Vì đối phó con kỳ nhông núi lửa này, hắn đã thêm năm mươi tư điểm trong đó vào nguyên lực hệ Băng, trực tiếp làm nguyên lực hệ Băng từ mười sáu điểm ban đầu tăng lên đến bảy mươi điểm.
Băng 70/100 ( cấp Chiến Binh nhất tinh )!
Bây giờ nguyên lực hệ Băng ngược lại đã vượt xa nguyên lực hệ Hỏa.
Hi vọng có thể có thu hoạch!
Ánh mắt của hắn rơi xuống thi thể kỳ nhông núi lửa.
‘Nguyên lực hệ Hỏa x3’
‘Lực lượng x15’
Nhìn thấy ‘nguyên lực hệ Hỏa x3’, hai mắt Vương Đằng sáng lên.
Cũng không tệ lắm!
Sau khi nhặt nhạnh, hắn nhìn về phía vòng chiến đấu của ba tên võ giả kia. Ba người bọn họ hợp lực, kỳ nhông núi lửa thì đơn đả độc đấu, nên liên tiếp bại lui, rất nhanh cũng bị đánh chết.
Một tiếng ầm vang lên, thân thể khổng lồ ngã xuống, ba người lập tức thở phào nhẹ nhõm.