Chương 201: Đồng hóa (2)
Lúc này bọn họ mới nhìn rõ, mặt ‘Mâu Long’ và loài Hắc Ám lúc trước giống nhau ít nhất đến bảy, tám phần mười, mắt màu đỏ tươi, sọc đen quỷ dị, và mạch máu màu xanh sẫm nổi lên trên trán, không ngừng nhúc nhích … Có một cảm giác buồn nôn, sợ hãi.
Cổ ‘Mâu Long’ be bét máu thịt, đã bị cắt mất một nửa, máu tươi từ vết thương chảy xuống, theo lồng ngực, đùi, từ trong ống quần rơi tí tách xuống mặt đất.
“Đâm trúng tim hình như không ăn thua, nhất định phải đánh nát đầu.” La Nhã lên tiếng nhắc nhở.
Vương Đằng khẽ gật đầu, vừa nãy La Nhã đã đâm xuyên qua trái tim của ‘Mâu Long’, kết quả đối phương không chết, còn trả lại cho nàng một đòn.
“Đây rốt cuộc là thứ quỷ quái gì!”
Vẻ mặt đám người Côn Kỳ phức tạp, đau xót nhìn qua ‘Mâu Long’, nghiến răng nghiến lợi, không nhịn được mắng ra tiếng.
“Tiêu diệt hắn đi, người này đã không phải là đồng đội của các ngươi.” Vương Đằng nói.
“Không cần ngươi nói, giao nó cho tiểu đội chúng ta tự mình giải quyết!” Côn Kỳ trừng mắt với Vương Đằng, tức giận nói.
“Tùy ngươi!” Vương Đằng không để ý mấy nói.
‘Mâu Long’ lung la lung lay đứng nguyên tại chỗ, bỗng nhiên, nó không có chút dấu hiệu nào đánh về phía trước. Tư thế vụng về, cứng ngắc trước đó đã sớm đã không thấy, tốc độ nhào về phía đám người Côn Kỳ quả thực không phải người, tứ chi nó chạm đất lao lên điên cuồng giống như loài Hắc Ám trước đó.
Bốn người La Nhã, Côn Kỳ triển khai toàn bộ chiến lực, bọn họ muốn tự tay đưa đồng đội về miền cực lạc, chứ không phải biến thành tồn tại người không ra người, quỷ không ra quỷ như vậy.
Nhưng không cần nói nhiều cũng tự biết loài Hắc Ám khó chơi, trước đó cũng đã lĩnh giáo qua. ‘Mâu Long’ trước mắt chuyển biến về loài Hắc Ám, càng gần gũi, thân thuộc với bóng đêm, ở trong bóng đêm như cá gặp nước, làm cho mấy người có chút chống đỡ không được.
Vương Đằng không ra tay, ánh mắt rơi vào trên người loài Hắc Ám bị giết chết trước đó.
Nguyên lực Hắc Ám x5
Thiên phú Hắc Ám sơ cấp x1
Tinh thần x8
Ba bong bóng lơ lửng trên xác loài Hắc Ám.
Ba bong bóng này không giống với tất cả những bong bóng trước kia, tản ra tia sáng âm u.
Giết loài Hắc Ám cũng sẽ rơi bong bóng thuộc tính sao?
“Nguyên lực Hắc Ám? Thiên phú Hắc Ám?” Trong lòng Vương Đằng giật mình không nhỏ, còn có loại thuộc tính này sao?
Nếu như nhặt, sẽ không biến thành như loài Hắc Ám đấy chứ??
Vương Đằng có điều băn khoăn, không khỏi chần chừ.
Hệ thống đại lão cũng không đến mức lừa ta đâu nhỉ?
Nhặt!
Hắn cắn răng, nhặt lấy ba bong bóng.
Theo thiên phú Hắc Ám sơ cấp dung nhập, Vương Đằng cảm giác được chính mình bỗng trở nên thân thiết, gần gũi với bóng tối xung quanh, giống như chỉ cần tuỳ ý đứng trong bóng tối là có thể dễ dàng ẩn đi thân hình, khiến người ta tìm không thấy bản thân.
“Đây chính là thiên phú Hắc Ám sao?”
“Còn có nguyên lực Hắc Ám!”
Vương Đằng cảm nhận được một nguyên lực yếu ớt trong nguyên hạch, cảm giác nguyên lực Hắc Ám và đám nguyên lực ngũ hành, nguyên lực biến dị không giống nhau.
Không thể nói rõ, nhưng mà chính là một loại tồn tại khác nhau về bản chất.
Nguyên lực Hắc Ám lạnh băng, âm u, mà những nguyên lực ngũ hành, nguyên lực biến dị, cho dù là nguyên lực hệ Băng, đều có cảm giác “ấm áp, sáng sủa”.
Cuối cùng là thuộc tính tinh thần, loài Hắc Ám rơi ra tám điểm thuộc tính tinh thần, quả thực có chút vượt quá dự kiến của Vương Đằng, dù sao ngay cả võ giả cũng sẽ không rơi một lần duy nhất nhiều như vậy.
“Chẳng lẽ loài Hắc Ám có chỗ nào đặc biệt?” Hắn âm thầm suy nghĩ.
Đang nghi ngờ vì sao thuộc tính tinh thần loài Hắc Ám rơi xuống tương đối nhiều, Vương Đằng đột nhiên nghĩ tới đồng tử màu máu điên cuồng không chút cảm tình của loài Hắc Ám.
Trong đầu lóe lên linh quang!
Người bị bệnh tâm thần rơi thuộc tính tinh thần.
Như vậy, loài Hắc Ám này và người bị bệnh tâm thần có tồn tại chỗ tương đồng hay không?
Hiển nhiên là có!
Trạng thái tinh thần của cả hai đều không bình thường!
Vương Đằng cảm thấy mình đã tìm được điểm mấu chốt, sờ cằm tự sướng gật đầu, like hẳn mười hai cái cho sự cơ trí của chính mình.
Đám người La Nhã ở phía sau đánh sống đánh chết, tình hình chiến đấu vô cùng kịch liệt.
Vương Đằng đưa lưng về phía bọn họ, mặc kệ mọi chuyện.
Tự bọn họ nói đó, không cần hỗ trợ, chớ trách ta!
Hắn tiếp tục nghiên cứu thiên phú Hắc Ám và nguyên lực Hắc Ám, nguyên lực Hắc Ám này khiến hắn vô cùng tò mò, hoàn toàn có thể phân chia triệt để với hệ nguyên lực khác.
Hắn thậm chí quy nạp thống nhất các hệ nguyên lực khác thành nguyên lực Quang Minh.
Đương nhiên đây là ý nghĩ đơn phương của Vương Đằng.
Lúc này, sau lưng hắn đột nhiên truyền đến tiếng xé gió bén nhọn.
“Cẩn…” La Nhã lên tiếng nhắc nhở.
Sau lưng Vương Đằng giống như là mọc mắt, cũng không quay đầu lại, niệm lực tinh thần bùng nổ ầm vang, đụng bay bóng đen đánh tới từ sau lưng.
“… thận.”
Lúc này, La Nhã vừa nói dứt lời, nàng đã nhìn thấy ‘Mâu Long’ bị đụng bay ra, có chút ngây người.
“Cơ hội tốt!”
Lại là Côn Kỳ, đại hán tộc Cự Nhân người đầy cơ bắp này quả thực là đứa bé lớn lanh lợi, lập tức bắt đúng cơ hội, đánh giết mà tới.
Ầm!
Chiến chùy đập ra.
‘Mâu Long’ nổ tung tại chỗ!
K.O!
Một trận đại chiến kết thúc hữu kinh vô hiểm.
Vương Đằng lúc này mới xoay người lại, nhìn thấy đám người La Nhã vô cùng chật vật, thở hổn ha hổn hển.
Mấy người đều bị thương, trên người máu me đầm đìa, hiển nhiên đồng đội này của bọn họ cho dù chết rồi, cũng để lại cho bọn họ một kỷ niệm “tốt đẹp”.
Vương Đằng nhìn về phía bong bóng thuộc tính rơi xuống cạnh xác ‘Mâu Long’.
Nhặt!
Nguyên lực Hắc Ám x4
Tinh thần x10
Mười điểm thuộc tính tinh thần, còn nhiều hơn loài Hắc Ám trước đó!
Vương Đằng kinh ngạc một hồi, sau đó vui vẻ tiếp nhận, dù sao đối với hắn mà nói, cũng là chuyện tốt.
Còn có 4 điểm nguyên lực Hắc Ám, nguyên lực Hắc Ám trong nguyên hạch lại lớn mạnh thêm một phần.
Sau đó, Vương Đằng cười tủm tỉm nhìn đám người La Nhã, nói: “Chậc chậc chậc, sao lại đến mức chật vật thế này?”