Chương 284: Danh tiếng yêu nghiệt.
Lòng tự tin được dựng lên bởi chiến thắng vừa rồi với Nhạc Quần, lập tức gặp phải đả kích nặng nề. “Đồ đệ ngu xuẩn của ta ơi, không nên nản chí, ngươi đã có chút tiến bộ rồi, phải tiếp tục duy trì đó!” Đàm Đài Tuyền ngồi xổm xuống bên cạnh hắn, cười hì hì nói.
Top 100 của trường là một loại vinh quang, đồng thời cũng tượng trưng cho người mạnh nhất trường học.
Bảng xếp hạng treo ngay trên website của trường, mỗi giây mỗi phút đều có người chú ý đến.
Có rất nhiều người như hổ rình mồi, muốn tranh đoạt thứ hạng trên đó.
Nhạc Quần nói không sai, vì đứng vững trong top 100, hắn luôn luôn phải gánh vác áp lực cực lớn, không dám lơi lỏng chút nào.
Bởi vì có quá nhiều người nhìn chằm chằm top 100, muốn kéo hắn xuống.
Hiện tại hắn thua trong tay Vương Đằng, cùng với cô đơn ảm đạm, lại đột nhiên có một loại cảm giác nhẹ nhàng.
Quăng bỏ cục nợ chưa chắc là chuyện xấu với hắn!
Nhưng hôm sau khi có người lên website của trường theo thường lệ, chợt nhìn thấy thứ hạng biến động, lại nhấc lên một con sóng lớn.
“Chuyện này… sao có thể chứ?!”
Khi nhìn thấy cái tên vừa thân quen lại vừa xa lạ ở cuối bảng xếp hạng, rất nhiều người thất thanh ngay tại chỗ!
“Vương Đằng!”
“Là tên Vương Đằng đó sao?”
Giây tiếp theo, đường dây nóng của website trường bị gọi nhiều đến tắc nghẽn!
Nhân viên công tác của trường phiền muộn không thôi, đành phải làm ra một bài đăng nói rõ trên website trường.
Thứ nhất, bảng xếp hạng không hề sai sót!
Thứ hai, Vương Đằng trên bảng xếp hạng chính là Vương Đằng, tân sinh viên năm nhất!
...
Nhìn thấy kết quả này, rất nhiều người lặng đi, thật lâu sau mới cảm thán một câu với biểu cảm phức tạp: “Yêu nghiệt quá!”
Lần này, Vương Đằng xem như hoàn toàn vang danh khắp trường rồi.
Trước đó không lâu, việc hắn đánh xuyên sinh viên năm hai, thanh danh nhiều nhất chỉ được lưu truyền trong đám sinh viên năm nhất, năm hai.
Trong đám sinh viên năm ba, năm tư, không có quá nhiều người chú ý đến hắn.
Vương Đằng dù mạnh hơn nữa, thì chẳng qua chỉ là một tân sinh viên có tiềm lực khá lớn mà thôi, vẫn còn thua bọn họ hơi xa.
Sự trưởng thành của hắn cần phải có thời gian.
Nhưng hiện tại, trong một đêm Vương Đằng đã bước lên top 100, đứng trên cùng một độ cao với đám sinh viên thực lực mạnh nhất toàn trường kia.
Đã như thế, ai còn dám kinh thường hắn?
...
Sáng sớm, Vương Đằng đi trong khuôn viên trường học, phát hiện sinh viên xung quanh nơi hắn đi qua đều dùng một loại ánh mắt kỳ quái nhìn hắn.
Thu hoạch thành tựu: “Tỉ lệ quay đầu 200%!”
Vương Đằng xoa mặt, hỏi đám người Hầu Bình Lượng ở bên cạnh: “Trên mặt ta có dính cái gì sao?”
“Khà khà, có chuyện gì, trong lòng ngươi còn chưa rõ sao?” Đám người Hầu Bình Lượng khinh thường nói.
“Anh Đằng, lần này ngươi đã trở thành một tin tức cực lớn rồi nha!” Tống Thúc Hàng sợ hãi than thở.
“Chúng ta đã thảo luận một lượt, cực kỳ nghi ngờ ngươi… đã bật hack!” Lữ Thư sắc bén nhìn Vương Đằng, nói.
Vương Đằng cạn lời.
Các ngươi đoán thật chuẩn!
Đáng tiếc, ta sẽ không thừa nhận đâu…
Đám người Hầu Bình Lượng rõ ràng đã biết tin tức Vương Đằng leo lên top 100, chấn kinh phức tạp đương nhiên là có, nhưng cảm giác cấp bách trong lòng lại nhiều hơn mấy phần, đều âm thầm hạ quyết tâm nỗ lực đuổi theo.
... Không thể rớt lại phía sau quá nhiều!
Đám người vui đùa mấy câu. Vào đến lớp học, Vuơng Đằng bị bao vây, bất kể người bình thường có giao tiếp hay không, lúc này đều chạy đến bắt quàng làm họ.
“Anh Đằng, anh Đằng, ngươi còn thiếu trang sức trên đùi không?”
“Anh Vương Đằng, người ta làm bạn gái của ngươi có được không, người ta có loli voice nha!”
“Dẹp sang bên cạnh đi, Vương Đằng, ta biết giặt đồ nấu cơm, còn biết ấm giường, ngươi suy tính xem…”
Không thể không nói, Vuơng Đằng có chút động lòng rồi.
Hắn không thiếu trang sức.
Nhưng hắn thiếu bạn gái nha!
Rất thiếu!!!
Nhưng nên chọn ai mới tốt đây?
Loli voice, cảm giác hình như rất tuyệt, nhưng vị mỹ nữ bộ ngực màu mỡ, còn có kỹ năng ấm giường này hình như cũng là một lựa chọn tốt?
Vương Đằng quắn quéo rồi, trong lòng tràn ngập cảm giác hạnh phúc, lúc này hắn muốn hát một bài:
Tốt quá rồi, cảm giác cuộc đời đã đạt đến cao~ trào~
Tốt quá rồi, cảm giác cuộc đời đã đạt đến đỉnh~ cao~
...
Ting ting…
Ngay lúc hắn đang thả hồn suy nghĩ về tương lai tươi đẹp, tiếng chuông lên lớp vang lên, mấy nữ sinh lưu luyến rời đi.
Vương Đằng ngơ ngác cả người!
Ê ê đừng đi chứ, ta còn chưa trả lời các ngươi mà.
Làm người tròn vành chút có được không, phải có thuỷ có chung chứ a a…
Thầy giáo vào lớp, liếc mắt nhìn Vương Đằng đứng yên tại chỗ, nói: “Bạn học Vương Đằng, ngồi xuống!”
“Vâng, thưa thầy.” Vương Đằng ngoan ngoãn ngồi xuống, lập tức tiến vào trạng trái hiền giả, chăm chỉ nghe giảng.
Chuyện trong đời mười phần đã có tám chín phần không như ý!
Không cần hoảng!
...
Buổi trưa, Vương Đằng đi đến ký túc xá khu A, gửi lời khiêu chiến đến Phương Minh ở thứ hạng 99.
Phương Minh vô cùng kinh ngạc: “Ngươi vừa đánh thắng Nhạc Quần, đã khiêu chiến ta, tâm lớn như vậy sao?”
“Hết cách rồi, bài tập cô giáo giao cho, mỗi ngày một người.” Vương Đằng ngại ngùng nói, đồng thời trong lòng tự phỉ nhổ— giả dạng nai vàng ngơ ngác thật đáng xấu hổ!
“Hoá ra là vậy, ta hiểu rồi!” Phương Minh gật đầu nói: “Xem ra cô giáo của ngươi có yêu cầu rất cao với ngươi, ta đột nhiên cũng muốn mở mang tầm nhìn về thực lực của tên ‘yêu nghiệt’ ngươi!”
“Yêu nghiệt!” Khoé miệng Vương Đằng thoáng co quắp, nói: “Vậy thì bảy giờ tối nay, gặp trên võ đài!”
“Được, gặp tại võ đài!”
Tin tức buổi chiều Vương Đằng khiêu chiến Phương Minh lan truyền nhanh chóng, chưa đến đêm, những người nên biết hình như đều đã biết.
Giống như một trận cuồng phong đang nổi lên.
Không cần phải nói, chắc chắn có người thêm dầu vào lửa ở sau lưng.
Quả nhiên vừa tan học, Vương Đằng đã nhận được điện thoại của Gia Cát Mập, đầu dây bên kia truyền ra một trận cười lớn: “Ha ha ha, sao nào, cục diện thế này đủ lớn chưa, nếu ngươi cảm thấy không đủ, ta sẽ thêm lửa vào!”
Vương Đằng cạn lời, hỏi: “Hiện tại có bao nhiêu người rồi?”
“Hì hì, tám mươi mấy người rồi, toàn bộ đều là khách quen, an toàn.” Gia Cát Mập thấp giọng, đắc ý nói.
“Nói đi cũng phải nói lại, nếu bị thầy cô bắt được, thì phải làm thế nào?” Vương Đằng tò mò hỏi.