Toàn Thuộc Tính Võ Đạo

Chương 303: Chó cùng dứt giậu.

Chương 303: Chó cùng dứt giậu.

Đám người Vương Đằng nấp ở chỗ tối, từ xa nhìn lại trại Hắc Phong đèn đuốc sáng trưng, tiếng ồn ào, những lời ô uế thô tục không thôi truyền ra từ bên trong. “Bọn họ vẫn chưa nghỉ ngơi, chúng ta không tiện ra tay.” Lâm Chiến thấp giọng nói.
“Vậy cho bọn họ một chút gia vị là được rồi.” Vương Đằng nghịch một cái cây không dễ thấy trong tay, cười nói.
“Ngươi có ý nghĩ gì? Đừng giấu giếm nữa, mau nói ra xem.” Lâm Chiến lập tức tra hỏi.
“Hehe, thấy cái cây trong tay ta không?” Vương Đằng hỏi.
Bọn người Lâm Chiến mới chú ý đến cái cây trong tay hắn.
“Đây là cái gì?”
“Đây là Mê Hồn thảo ta vừa ngắt được bên đường. Nước của nó không màu không mùi, hơn nữa có tác dụng ngây mê cực mạnh, là một loại dược thảo quan trọng dùng để luyện chế thuốc mê. Mặc dù không công hiệu không tốt như sau khi luyện chế thành đan dược nhưng cũng đủ để đám giặc cướp này nếm được đau khổ.” Vương Đằng giải thích.
“Nham hiểm thật.” Đám người Lâm Chiến ngơ ngác nhìn nhau, lần lượt giơ ngón tay cái lên.
“...” Vương Đằng.
Các ngươi đang khen ta hay đang chửi ta vậy?
“Ý nghĩ hay lắm, nhưng làm sao chúng ta bỏ nó vào thức ăn của đám giặc cướp đây?” Lâm Chiến hỏi.
“Việc này giao cho ta đi, để ta đối phó.” Vương Đằng nói.
Lâm Chiến do dự một lúc nói: “Ngươi phải cẩn thận.”
“Ừm”
Vương Đằng gật đầu, bóng hình lóe lên chìm vào trong bóng tối, không một tiếng động đi về phía doanh trại.
Phong nặc!
Kỹ năng vừa nhặt được giờ có chỗ dùng rồi.
Vương Đằng thêm vào phong nặc một trăm điểm thuộc tính trắng, kỹ năng này bỗng chốc từ nhập môn tiến vào giai đoạn tiểu thành.
Phong nặc: 1/500 (tiểu thành)
Sau đó, Vương Đằng tựa như ẩn vào trong gió.
Đồng thời, hắn còn sử dụng thiên phú Hắc Ám sơ cấp đạt được từ trên người loài Hắc Ám, bao phủ nguyên lực Hắc Ám bên ngoài cơ thể.
An toàn gấp đôi!
Nguyên lực Hắc Ám khiến hắn tựa như hòa vào một thể với màn đêm xung quanh, còn kỹ năng phong nặc lại ẩn giấu hoàn toàn sự dao động của nguyên lực.
Cứ như thế, cho dù là võ giả cấp Chiến Tướng cũng khó phát hiện sự tồn tại của Vương Đằng.
Cả một đường hắn mò đến doanh trại, trên đường chẳng có ai cảm nhận được hắn.
Bãi đất trống trước doanh trại có một đám giặc cướp đang vây lại đánh bài, ở một góc không xa bọn họ đặt mấy vò rượu. Vương Đằng yên lặng nhẹ nhàng đi qua, ngón tay dùng sức nghiền nát lá của Mê Hồn thảo thành bột bỏ vào trong rượu, sau đó lui người ra.
...
Đến khi đám người Lâm Chiến đợi đến sốt ruột, Vương Đằng bỗng đi ra từ trong bóng đêm.
“Phù... Ngươi không sao là tốt rồi!” Lâm Chiến thở phào một hơi, sợ rằng Vương Đằng trộm gà không được còn mất thêm nắm gạo, không cẩn thận lại bỏ mình luôn.
“Mọi việc thuận lợi, đợi đến khi công hiệu phát tác thôi.” Vương Đằng khẽ cười nói.
“Tên nhóc hay lắm, giỏi lắm!” Lâm Chiến và đám người Liễu Yến không khỏi nở nụ cười, khen một câu.
Cùng lúc đó, đám người Vương Đằng không biết rằng còn có một nhóm người khác đang mai phục chờ thời cơ ra tay!
Thời gian dần trôi qua, tiếng ồn ào trong doanh trại cũng dần lắng xuống.
Vương Đằng nhìn bọn Lâm Chiến, nói: “Hiệu lực của thuốc có lẽ phát huy rồi, nhanh chóng hành động thôi. Nếu không những người chưa hôn mê chắc chắn sẽ phát hiện ra điều bất thường!”
“Được.”
Bọn người Lâm Chiến lộ nét mặt vui mừng, gật đầu rồi đi vào doanh trại.
“Cuối cùng cũng có thể báo thù cho những tộc nhân đã mất rồi!” Vẻ thù hận toát lên trong ánh mắt Nia, nàng nắm chặt chủy thủ trong tay, đi theo phía sau.
Lần này bộ lạc Ải Nhân Hồng Diệp gần như điều động hết tất cả sức chiến đấu, chỉ còn một tên võ giả ở lại phòng thủ bộ lạc. Bọn họ cũng quyết tâm diệt trừ bọn cướp Hắc Phong tận gốc.
Bọn họ đều biết rằng bọn cướp Hắc Phong không chết thì người chết chính là bọn họ.
....
Ở cửa doanh trại, hai tên giặc cướp đang đứng canh gác, nhưng rõ ràng tâm trạng không được tốt lắm, miệng hùng hổ chửi bới.
“Mẹ nó, bọn chúng ở trong đó ăn uống no say, còn chúng ta lại đứng đây giữ cửa.”
“Hết cách rồi, ai bảo hai đứa ta xui xẻo rút trúng thăm chứ, tối nay phải thành thật đứng canh gác thôi.”
“Xui xẻo!”
“Ơ sao tối nay mới sớm như vậy mà bọn họ đã không còn âm thanh gì rồi…”
Một người trong đó phát hiện ra điều bất thường, còn chưa nói xong một cơn gió lạnh lướt qua.
“Cmn, gió hôm nay sao lại hơi lạnh nhỉ!” Một người khác oán trách một câu, cười ha hả nói: “Ai biết được, nói không chừng là do ngươi yếu sinh lí rồi.”
Ngay lúc này, một bóng đen từ trong màn đêm xông đến chỗ canh gác, một ánh sáng lạnh lẽo sắc bén chém lên cổ họng tên giặc cướp với tốc độ nhanh như chớp.
“Ai đó?!”
Thậm chí hai tên giặc cướp này còn không kịp lên tiếng đã ôm lấy cổ của mình mà ngã xuống đất, run rẩy hai cái rồi mất mạng hoàn toàn.
Sau khi dò nhịp tim và mạch đập của cả hai, chắn chắn họ đã chết, bóng đen mới từ từ đứng lên.
Ánh sáng từ ngọn đuốc bên cạnh chiếu lên gương mặt nàng để lộ rõ dáng vẻ của nàng. Đó chính là Nia.
Nàng vẫy tay với bên ngoài, mấy bóng đen lóe lên rồi xuất hiện ở trạm canh gác, sau khi tụ hợp với Nia mới lặng yên tiến vào trong doanh trại.
Trên mảnh đất trống trong doanh trại, vừa rồi vẫn còn hăng say tưng bừng, mấy giặc cướp tụ họp đánh bài, lúc này lại ngã nghiêng xiêu vẹo, bất tỉnh nhân sự.
Nhìn thấy một cảnh này, Vương Đằng hơi choáng váng, có chút kinh ngạc.
“Công hiệu của Mê Hồn thảo mạnh như vậy? Tất cả đều hôn mê luôn rồi?”
Nếu vậy, chẳng phải là bọn họ chẳng cần tốn tý sức lực nào đã có thể một mẻ hốt gọn đám giặc cướp này sao?
Đám người Lâm Chiến cũng hơi choáng.
Lúc đầu, bọn họ tưởng tượng ra độ khó cực kỳ cao. Kết quả, còn chưa ra tay, từng người, từng người đều đã ngã xuống, cảm giác không chân thực lắm.
“Mau chóng ra tay đi, chậm trễ lại xảy ra chuyện.” Nia nói xong, cầm chủy thủ trong tay, vội vàng đi lên.
Đối với đám giặc cướp này, có thể nói là các người lùn đã hận đến tận xương, chỉ mong giết hết sạch tất cả bọn chúng. Lúc này có cơ hội tốt như vậy, còn do dự gì nữa chứ.
“Cẩn thận, đề phòng có bẫy.” Vương Đằng chau mày nhắc nhở.
“Yên tâm!” Nia chẳng hề chú ý, phất phất tay.
Nhưng nàng cũng không ngốc, vẫn cảnh giác trong lòng, nhấc bước chân đến trước mặt một tên giặc cướp, chủy thủy hiện lên ánh sáng nguyên lực rồi xẹt qua.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất