Toàn Thuộc Tính Võ Đạo

Chương 332: Bà điên! (2)

Chương 332: Bà điên! (2)

Tiêu Nam Phong biến sắc, không ngờ Đàm Đài Tuyền nói động thủ là động thủ. Thực lực đến trình độ như bọn họ, mỗi quyền mỗi cước đều có uy lực lớn vô cùng, hậu quả khi chiến đấu nổ ra cực kỳ đáng sợ. Song lúc này rõ ràng cũng không cho phép hắn suy nghĩ nhiều. Đàm Đài Tuyền đã giết đến trước mặt, kiếm mang chói lòa mắt hắn. Tiêu Nam Phong không dám chậm trễ, trong tay xuất hiện một đôi bát lăng giản màu đen nhánh, lập tức lao vào chiến đấu với Đàm Đài Tuyền.
Bên kia, Vương Đằng được một cỗ nhu kình đưa xuống mặt đất, không khỏi ngẩng đầu nhìn lên, trong lòng thầm lo lắng.
Dù sao đối phương cũng là quân chủ của quân đoàn Xích Hổ, thực lực mạnh mẽ, chắc chắn thuộc chiến lực cấp cao nhất.
Không biết Đàm Đài Tuyền có thắng được không?
Trên bầu trời, chỉ trong chốc lát ngắn ngủi, song phương đã va chạm hơn trăm lần. Người có mặt chỉ nhìn thấy hai vệt tàn ảnh không ngừng đan xen.
Tiếng nổ đinh tai vang vọng khắp nơi, mỗi kích của họ đều khiến không khí nổ tung, cực kỳ khủng bố.
Rõ ràng Tiêu Nam Phong sợ phá hoại thành Xích Hổ, có mục đích dời trận chiến đi xa, kết quả núi non và rừng cây gần đó đều gặp nạn.
Vương Đằng thấy phía xa xa, đồng cỏ bị đánh ra từng cái hố sâu khổng lồ, thậm chí một kích của họ còn trực tiếp san bằng một ngọn núi.
Uỳnh!
Chẳng bao lâu sau, một bóng người bị đánh bay, trực tiếp va vào giữa một ngọn núi.
“Quân chủ!”
Võ giả phía quân đoàn Xích Hổ không khỏi biến sắc, kinh hô thành tiếng.
Vương Đằng cũng lặng lẽ thở phào.
Cũng may! Cũng may!
Đàm Đài Tuyền có hơi hùng hổ nhưng trông thực lực vẫn rất mạnh, ngay cả quân chủ quân đoàn Xích Hổ cũng không phải đổi thủ của nàng.
Giờ khắc này, hắn càng hiểu rõ hơn về vị sư phụ nhặt của mình.
Mạnh! Thật sự rất mạnh!
Quan trọng nhất là...
Trong lúc hai cường giả chiến đầu, Vương Đằng thấy vài bong bóng thuộc tính to đùng rơi ra, lơ lửng phía xa xa.
“Á đù, đây chính là bong bóng thuộc tính của võ giả cấp Chiến Tướng đấy.” Vương Đằng kích động nghĩ.
Hắn lập tức dùng niệm lực tinh thần dẫn đám bong bóng thuộc tính qua.
Nhặt được rồi!
Nguyên lực hệ Phong x485
Nguyên lực hệ Kim x360
Nguyên lực hệ Hỏa x620
...
Số lượng nguyên lực thuộc tính thật kinh khủng!
Vương Đằng khiếp sợ.
Chỉ có thể nói, không hổ là võ giả cấp Chiến Tướng, tùy tiện một trận đấu cũng rơi ra nhiều nguyên lực thuộc tính như vậy.
Trận chiến vừa rồi, Đàm Đài Tuyền vận dụng hai loại nguyên lực màu xanh và vàng, không thể nghi ngờ nguyên lực hệ Phong và nguyên lực hệ Kim chính là rơi xuống từ trên người nàng.
Như đã nói, trước đây Đàm Đài Tuyền thăm dò hắn từng dùng tới hai hệ nguyên lực, Vương Đằng đã biết Đàm Đài Tuyền là võ giả song hệ Phong Kim từ lâu, lúc này cũng không cảm thấy có gì ngoài ý muốn.
Nhưng đúng là một bất ngờ lớn.
Đặc biệt là nguyên lực hệ Phong vốn hiếm thấy, lần trước đánh chết Tật Phong Đường Lang hắn mới thăng cấp Chiến Binh nhị tinh, không ngờ lần này lại thăng cấp tiếp.
Nguyên lực hệ Phong 6/1000 (3 tinh)
Mà sau khi cộng thêm 360 điểm thuộc tính, nguyên lực hệ Kim cuối cùng cũng thăng cấp từ tam tinh lên tứ tinh.
Nguyên lực hệ Kim 80/2000 (4 tinh)
Về phần nguyên lực hệ Hỏa là đến từ Tiêu Nam Phong. Tuy vị quân chủ quân đoàn Xích Hổ phải chịu thiệt trước Đàm Đài Tuyền nhưng cũng không phải loại tiểu lâu la như Vương Đằng có thể khinh thường. Nguyên lực thuộc tính Hỏa mà hắn rơi ra khiến nguyên lực hệ Hỏa của Vương Đằng tăng lên một khoảng lớn.
Nguyên lực hệ Hỏa: 625/2000 (4 tinh)
Thực lực nhanh chóng nâng cao, cuối cùng cũng khiến tâm trạng u uất của Vương Đằng bay sạch.
Tiêu Nam Phong bay ra từ trong núi đổ, quần áo rách nát, tóc tai bù xù, trông hơi thảm hại.
“Tiêu Nam Phong, còn đánh nữa không?” Đàm Đài Tuyền hăng máu, dáng vẻ còn chưa đánh đã.
Song hai người không thật sự dùng toàn lực. Dù sao cả hai đều là chiến lực đỉnh cấp của bản quốc, nếu thật sự đánh đến một mất một còn thì cuối cùng bất kể ai ngã xuống đều là tổn thất của bản quốc.
Đài Đài Tuyền có hùng hổ thế nào thì tới địa vị như này cũng không phải kẻ ngốc, không thể thật sự đánh chết Tiêu Nam Phong được.
Suy cho cùng, mấy lời uy hiếp trước đó chỉ là xả giận giúp Vương Đằng mà thôi.
Lúc này, trong lòng Tiêu Nam Phong rất muốn thốt ra một câu đù mé. Hắn sầm mặt, lạnh lùng nói: “Rốt cuộc ngươi muốn thế nào?”
“Nói rồi đó thôi, đến đòi công đạo thay đồ đệ ta.” Đàm Đài Tuyền tiếc nuối bĩu môi đáp.
“Nói thẳng đi, muốn bồi thường cái gì?” Tiêu Nam Phong hít một hơi thật sâu.
“Trước tiên giao hai tên đầu sỏ cho ta, giam vào nhà lao của quân đoàn Hắc Tước ta. Đợi đến lần sau chiến tranh nổ ra thì để bọn họ lập công chuộc tội.” Đàm Đài Tuyền nói thẳng.
“Được!” Tiêu Nam Phong mặt không cảm xúc, gật đầu.
“Được rồi, còn tên Diêu gì đó?” Đàm Đài Tuyền nghĩ một lúc lâu cũng không ra cái tên Diêu Quân.
“Diêu Quân.” Vương Đằng đen mặt nhắc nhở.
“Đúng, tên Diêu Quân kia cũng phải giao cho ta.” Đàm Đài Tuyền nói.
“Cái này thì không được. Hắn đã đi rồi, nếu ngươi bắt được hắn thì trừng phạt tính thêm cả phần ta nữa.” Vừa nhắc tới Diêu Quân, Tiêu Nam Phong cũng hận đến ngứa răng. Nếu không phải Diêu Quân vô cớ sinh sự thì đâu có xảy ra những chuyện tiếp theo, thậm chí hại hắn phải mất mặt như vậy.
“Biến. Muốn bắt thì tự đi mà bắt, ta không làm chân chạy cho ngươi đâu.” Đàm Đài Tuyền không nể tình chút nào, trực tiếp đáp trả, tiếp tục nói: “Nếu không có thì thôi vậy. Nghe nói lần này các ngươi phát hiện một mỏ nguyên thạch, trong đó có công lao lớn của đồ đệ ta, còn đánh chết loài Hắc Ám cao cấp. Như này đi, quân đoàn Hắc Tước bọn ta sẽ lấy một nửa mỏ nguyên thạch, ngoài ra cũng giao thi thể loài Hắc Ám cao cấp cho bọn ta luôn.”
“Đàm Đài Tuyền, ngươi công phu sư tử ngoạm đấy à!” Tiêu Nam Phong nghe mà muốn hộc máu, gân xanh trên trán giần giật.
“Ôi chao, bị ngươi nhìn thấu mất rồi. Ta chính là công phu sư tử ngoạm đấy. Nếu ngươi không đồng ý, ta sẽ ở chỗ này không đi, ngày nào cũng đánh ngươi trước mặt đám thuộc hạ.” Đàm Đài Tuyền không thèm giấu diếm, uy hiếp nói.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất