Toàn Thuộc Tính Võ Đạo

Chương 337: Chẳng lẽ mối tình còn chưa bắt đầu của ta cứ kết thúc như vậy sao?

Chương 337: Chẳng lẽ mối tình còn chưa bắt đầu của ta cứ kết thúc như vậy sao?

“Vương thiếu vẫn còn nhớ ta à.” Trần Nhị Cẩu kinh ngạc. “Nhị Cẩu, những người đó còn ở đây không?” Vương Thịnh Quốc hỏi.
“Còn, bọn hắn chắn ở đại sảnh đánh bài, cũng không làm gì khác nhưng đuổi không chịu đi.” Trần Nhị Cẩu bất đắc dĩ nói.
Dứt lời không khỏi nhìn Vương Đằng. Hắn biết Vương Đằng là võ giả, mấy hôm trước Vương tổng bị mấy người đó ép phải về nhà tránh, không đến công ty được nhưng hôm nay đột nhiên Vương tổng lại đến, chắc chắn là vì Vương thiếu đã trở về.
Cũng không biết Vương thiếu có thể đối phó được với mấy võ giả kia không?
Trần Nhị Cẩu nói thầm.
“Mang ta qua xem xem.” Vương Đằng nói.
“Được, mời Vương thiếu đi bên này.” Trần Nhị Cẩu đi trước dẫn đường.
Bọn họ đi về phía mấy người đang chơi hăng say, mà đối phương rõ ràng cũng chú ý tới đám Vương Đằng.
“Ồ, Vương tổng. Nghe nói ngươi ra ngoài, hôm nay vừa trở về?” Một người đàn ông hơn ba mươi tướng mạo khắc nghiệt đứng lên, cười ha hả đi về phía Vương Thịnh Quốc.
Vương Định Quốc đang định nói gì thì Vương Đằng đã trực tiếp ngăn hắn lại, nói với tên kia: “Nơi này là công ty tư nhân, mời mấy người đi cho.”
“Ngươi là ai, ở đây có chỗ cho người xen mồm vào chắc?” Người đàn ông khắc nghiệt nhíu mày nói.
“Hắn là con ta, Vương Đằng.” Vương Thịnh Quốc nói.
“Ngươi chính là Vương Đằng!” Tên kia kinh ngạc, không khỏi lùi lại hai bước.
Phía sau hắn, một người đàn ông vóc dáng to con chậm rãi đứng dậy.
“Nghe nói ngươi là cấp Chiến Binh nhất tinh, tuổi còn trẻ đã có thực lực như vậy thật là hiếm thấy. Nhưng ngươi không phải là đối thủ của ta. Chuyện này do ta quản, Vương gia các ngươi giao người ra đây, đừng để ta động thủ, bằng không chiến đấu giữa võ giả với nhau, ngươi cũng biết hậu quả rồi đấy.” Người đàn ông to con bình tĩnh nói.
“Rầm!”
Vương Đằng không nói một lời, khí thế cấp Chiến Binh tứ tinh trực tiếp ép xuống.
Gã đàn ông sắc mặt tái nhợt, vội vàng lui lại mấy bước, va đổ tất cả bàn ghế sau lưng nhưng hắn lại như không có cảm giác gì, vẻ mặt chẳng khác nào gặp ma.
“Ngươi không phải cấp Chiến Binh nhất tinh!”
Võ giả cấp Chiến Binh nhị tinh không còn sự kiêu ngạo và tự tin trước đó nữa, giờ phút này trong lòng hắn hoảng sợ cực độ, vẻ mặt bàng hoàng.
Mà gã đàn ông khắc nghiệt kia và mấy người thân thích trong nhà Đậu Đậu đều chỉ là người thường, vốn không chịu nổi khí thế của Vương Đằng.
Trong mắt họ, Vương Đằng như hóa thân thành mãnh thú khủng bố, nhìn chằm chằm bọn họ như sắp ăn tươi nuốt sống cả lũ.
Mấy người sợ tái mặt, bị khí thế của Vương Đằng ép cho ngồi bệt xuống đất, ngẩn ngơ nhìn hắn, hoàn toàn mất đi khả năng ngôn ngữ.
“Chỉ là cấp Chiến Binh nhị tinh mà cũng dám tới đây gây sự?” Vương Đằng nhìn đối phương, thản nhiên hỏi.
Uỳnh!
Vừa dứt lời, cỗ khí thế mạnh hơn đột ngột bạo phát, ập xuống từ trên đầu võ giả cấp Chiến Binh nhị tinh.
Rầm!
Đối phương biến sắc, lúc này hắn không thể ngăn cản được khí thế của Vương Đằng nữa, trực tiếp bị đánh bay ra ngoài.
Sau đó hắn va mạnh xuống đất, miệng hộc máu tươi, ánh mắt đầy vẻ kinh hãi. Trước sự chênh lệch thực lực lớn lao, hắn hoàn toàn không có suy nghĩ phải kháng, luôn miệng xin tha: “Xin, xin lỗi!”
“Cút!” Vương Đằng lạnh lùng nói: “Để ta thấy ngươi lần nữa, ta sẽ ném ngươi đến dị giới.”
“Đến dị giới!” Tên võ giả cấp Chiến Binh nhị tinh lập tức biến sắc.
Hắn biết rõ, Vương Đằng nói đến dị giới chắc chắn không phải đơn giản là thả hắn đi chơi.
Một cảm giác sợ hãi chợt ùa đến.
“Ta cút ngay, cút ngay đây.” Hắn chạy ào ra cổng công ty, không thèm để ý đến tên đàn ông khắc nghiệt và đám người đi cùng nữa.
Đám người nhìn theo bóng tên võ giả nhị tinh chạy thục mạng, đột nhiên cảm nhận được thế nào là tuyệt vọng.
“Các ngươi muốn tài sản nhà Đậu Đậu?”
Đúng lúc này, giọng nói bình thản của Vương Đằng truyền vào tai họ, khiến người ta không khỏi giật thót.
“Không, không có. Bọn ta nào dám, tuyệt đối không dám.” Người đàn ông khắc nghiệt quay đầu lại thấy vẻ mặt của Vương Đằng, sợ đến lắc đầu nguầy nguậy.
“Nếu không muốn thì các ngươi đến đây làm gì, hửm?” Vương Đằng nhìn hắn, nheo mắt lại.
“Bọn ta…” Người đàn ông nghẹn lời, vốn không nghĩ ra được lý do nào hợp lý, cuống vã cả mồ hôi lạnh.
Lúc này, một phụ nữ trung niên phía sau hắn vội vã nói: “Chúng ta chỉ muốn gặp Đậu Đậu thôi. Đứa nhỏ đáng thương, còn bé tí đã mất cha mẹ, chúng ta cũng rất lo lắng.”
“Ha ha.” Vương Đằng cười nhạt. Mấy kẻ này đúng là nói dối không chớp mắt nhưng hắn cũng lười đôi co với họ, nói: “Đậu Đậu không muốn gặp các ngươi. Sau này các ngươi dám xuất hiện trước mặt Đậu Đậu hay người nhà của ta thì ta sẽ khiến các ngươi có tiền cũng không tiêu được.”
Giọng điệu của hắn rất bình thản nhưng lại khiến đáy lòng họ không khỏi run rẩy. Bọn họ biết Vương Đằng không hề nói đùa mà sẽ thật sự làm như vậy.
So với cái mạng nhỏ của mình, tiền cũng chỉ đành xếp thứ hai. Mấy người vội vàng đảm bảo không dám xuất hiện trước mặt bọn họ nữa.
“Cút đi!” Vương Đằng nói.
Bọn họ nháo nhào chạy ra khỏi công ty, không dám nán lại thêm nửa phút, cho đến khi chạy ra rất xa mới thở hổn hển dừng lại.
“Này chú, chúng ta cứ bỏ qua như vậy sao?” Người phụ nữ trung niên hỏi gã đàn ông khắc nghiệt.
“Ngươi thật sự muốn đối đầu với hắn hả? Trước mặt hắn, ngay cả võ giả cấp Chiến Binh nhị tinh cũng như chuột thấy mèo, suýt chút nữa thì sợ tè ra quần, chúng ta có tư cách gì đối đầu với hắn.” Gã đàn ông trừng mắt nói.
“Ta chỉ là không cam tâm mà thôi, bao nhiêu tiền như vậy.” Người phụ nữ gượng gạo đáp.
“Tiền tiền tiền, ngươi chỉ biết có tiền thôi.” Hắn tức giận nói.
“Xem như con nhóc lừa đảo kia may mắn, tìm được chỗ dựa vững chắc, sau này chẳng ai dám động đến nàng.” Người phụ nữ lia mắt, lại nói: “Ngươi nói xem có phải Vương gia cũng thèm muốn đống tài sản đó không?”
“Thôi đi, người ta đường đường là võ giả, hơn nữa còn là võ giả cường đại cấp Chiến Binh nhị tinh trở lên, sao thèm để ý chút tiền vặt đó, dù sao ta cũng thấy không thể đâu.” Gã đàn ông lắc đầu đáp: “Bỏ đi, không cần những thứ này nữa. Ta quyết định sau đó sẽ lên máy bay về quê, nếu không có chuyện gì thì tuyệt đối không quay lại Đông Hải nữa.”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất