Toàn Thuộc Tính Võ Đạo

Chương 338: Chẳng lẽ mối tình còn chưa bắt đầu của ta cứ kết thúc như vậy sao? (2)

Chương 338: Chẳng lẽ mối tình còn chưa bắt đầu của ta cứ kết thúc như vậy sao? (2)

“Ầy, ta cũng vậy. Sau này ta cũng không đến Đông Hải nữa. Thành phố lớn kiểu này ngọa hổ tàng long, thật không phải nơi những người như chúng ta có thể khống chế được.” Người phụ nữ cũng tỏ vẻ nản lòng thoái chí nói. Mấy người khác đều do hai người này dẫn đầu, vốn chẳng có quyền phát ngôn. Bọn họ quyết định xong xuôi, cả đám bèn đến thẳng sân bay, mua vé máy bay chuyến gần nhất, đi thẳng về quê không ngoái đầu lại.
Vương Đằng cũng không để ý đến họ nữa. Đều là người thường, không dậy nổi sóng to gió lớn gì, không cần vì chuyện này mà lấy mạng họ.
Không ai quấy rối, cuối cùng công ty cũng trở lại bình thường. Lòng người không còn hoảng hốt lo lắng, thậm chí vì thủ đoạn Vương Đằng vừa thể hiện, nhân viên trong công ty đều lên tinh thần, không ngừng lén lút bình luận.
Dù sao thiếu gia của công ty nhà mình chính là võ giả cường đại, họ không chỉ cảm thấy thơm lây mà đồng thời cũng càng tự tin về sự phát triển của công ty trong tương lai.
Khi Vương Thịnh Quốc và Vương Đằng về đến nhà, Lý Tú Mai đang nấu cơm, Đậu Đậu cũng đã quay về phòng khách xem hoạt hình.
“Anh, anh về rồi ạ.” Nàng thấy Vương Đằng, hai mắt sáng lên, vui vẻ chạy tới, giang hai tay đòi ôm.
“Đáng tiếc lại là một nhóc con, nếu là một đại mỹ nữ chủ động đòi ôm thì tốt rồi.”
Trong lòng Vương Đằng không khỏi nảy ra suy nghĩ như vậy, vội vàng lắc đầu, bế tiểu mỹ nữ trước mặt lên.
Bên kia, Vương Thịnh Quốc hào hứng kể cho Lý Tú Mai nghe chuyện vừa xảy ra, giọng nói đầy vẻ hưng phấn, tự hào.
“Ngươi không biết chứ, con trai ta thật là uy phong, thậm chí còn không ra tay, chỉ để lộ khí thế thôi đã dọa cho tên võ giả nhị tinh kia sợ tè ra quần, không dám chửi bới câu nào đã cắp mông chạy thẳng.” Vương Thịnh Quốc sung sướng nói.
“Lần trước khi ngươi bị bắt, ta cũng từng thấy con trai ra tay rồi. Những người đó cũng sợ đến nín thở, võ giả thật là lợi hại.” Lý Tú Mai cảm thán.
“Bất kể thế nào, con trai ta là một võ giả, hơn nữa thực lực còn mạnh như vậy, sau này Vương gia sẽ ngày càng tốt hơn.” Vương Thịnh Quốc ước mơ nói.
“Đúng rồi. Cha ơi, con lấy được giấy phép rồi, cha có thể bắt đầu xây dựng công ty.” Vương Đằng bước tới nói.
“Đã lấy được rồi à?” Vương Thịnh Quốc mắt sáng rực nhưng trong lòng cực kỳ ngạc nhiên: “Sao mà nhanh thế?”
Đó cũng không phải giấy phép bình thường mà là giấy phép có liên quan đến tài nguyên chiến lược quan trọng như binh khí, đan dược…
Hắn từng nghe nói, tuy có những võ giả thực lực rất mạnh nhưng muốn xin cũng chưa chắc đã có thể xin được.
Dù xin được thì trong đó cũng có một loạt trình tự cần phải thông qua, đánh giá tư chất, tính toán tài lực v.v cực kỳ phiền phức, kéo dài đến nửa năm, một năm cũng không phải không thể.
“Với một số người thì chỉ cần một câu nói mà thôi.” Vương Đằng cười thần bí nói.
Lòng Vương Thịnh Quốc chấn động.
Xem ra bối cảnh của Vương Đằng cũng không phải sâu bình thường.
Trong lòng hắn càng thêm kích động. Dù sao bối cảnh của Vương Đằng càng sâu thì lợi ích của Vương gia bọn họ cũng càng lớn.
Song hắn nghĩ lại, chợt thấy mình ngày càng không nhìn thấy được Vương Đằng nữa.
Vương Đằng bây giờ không chỉ có thực lực cường đại mà còn có bối cảnh thâm hậu hắn không biết, đã vượt qua sự tích lũy nhiều năm của Vương gia.
Thành tựu như vậy không phải người bình thường có thể đạt được.
Song hắn cũng không hỏi nhiều.
Vương Thịnh Quốc tâm trạng phức tạp, sau đó lại trò chuyện với Vương Đằng một lúc về việc thành lập công ty mới.
Không lâu sau, Lý Tu bên kia đã làm cơm xong, gọi mọi người vào ăn.
Bữa cơm trưa này cực kỹ phong phú, cả nhà ăn rất vui vẻ.
Buổi chiều, Vương Đằng tạm biệt người nhà rồi rời đi. Song hắn không lập tức trở về trường học mà liên lạc với Lâm Sơ Hàm.
Có một thời gian sau nhập học, hắn và Lâm Sơ Hàm không gặp nhau, cũng không biết nàng sống ở môi trường mới thế nào.
Gọi điện qua mới biết nàng đang ở nhà, Vương Đằng bèn lái xe đến nhà nàng.
Đến nhà Lâm Sơ Hàm, mẹ Lâm vẫn nhiệt tình như thế, gọi Vương Đằng vào ăn hoa quả ăn vặt, có vẻ rất mừng rỡ khi thấy hắn đến chơi.
“Vương Đằng, cũng lâu rồi ngươi không tới chơi, cuộc sống ở đại học thế nào?” Mẹ Lâm hỏi.
“Thưa dì, tốt lắm ạ.” Vương Đằng ăn hoa quả mẹ Lâm đưa cho, cười nói.
“Vậy là tốt rồi. Thôi nhé, thanh niên mấy đứa trò chuyện đi, ta không quấy rầy các ngươi nữa.” Mẹ Lâm nháy mắt với Lâm Sơ Hàm, cười ha hả đi trông cửa tiệm.
Lâm Sơ Hằm bất đắc dĩ trợn mắt, nói với Vương Đằng: “Ngươi bỏ thuốc mệ gì cho mẹ ta mà nàng cứ thiên vị ngươi suốt thế.”
“Ngươi không hiểu đâu, đây là mị lực nhân cách của ta đấy.” Vương Đằng cười ha hả nói.
“Vậy mà cũng đắc ý.” Lâm Sơ Hàm bất đắc dĩ nói.
Da mặt tên này đúng là dày thật.
“Đi thôi, lên gác ngồi một lát. Em gái ta cũng lâu rồi chưa gặp ngươi, cứ nhắc ngươi mãi. Ngươi được lắm, lớn nhỏ đều ăn.” Lâm Sơ Hàm ghét bỏ nói.
“Dạo này Sơ Hạ có khỏe không?” Vương Đằng hỏi.
“Vẫn thế thôi.” Lâm Sơ Hàm thở dài.
Hai người đi vào phòng của Lâm Sơ Hạ.
Cửa sổ trong phòng đang mở, ánh nắng chiếu vào, xua tan cảm giác u ám trong phòng.
Lâm Sơ Hạ đang tựa vào bệ cửa sổ, chống cằm nhìn chú chim sẻ trên lối đi bộ, cũng không biết nhìn cái gì mà chăm chú như vậy.
“Sơ Hạ, ngươi xem ai tới này.” Lâm Sơ Hàm gọi nàng.
“Chị!” Lâm Sơ Hạ quay đầu lại, thấy Vương Đằng bên cạnh Lâm Sơ Hàm, mừng rỡ kêu lên: “Anh rể!”
Lâm Sơ Hàm đỡ trán: “Hay rồi, đứa nhóc chết tiệt này không dạy nổi nữa.”
Vương Đằng thấy dáng vẻ của nàng, bật cười ha hả.
Lúc này trong phòng Lâm Sơ Hạ đã chất một đống bong bóng thuộc tính. Vương Đằng vừa trò chuyện với nàng vừa âm thầm nhặt.
Nguyên lực hệ Độc x10
Yêu Liên độc thể x6
Nguyên lực hệ Độc x10
Kỹ thuật đấu súng x3
...
Tổng cộng thu được 56 điểm nguyên lực hệ Độc, 45 điểm thuộc tính Yêu Liên độc thể.
Nguyên lực hệ Độc: 35/500 (2 tinh)
Yêu Liên độc thể: 260/10000
Lúc này, nguyên lực hệ Độc trực tiếp thăng lên nhị tinh. Song còn cách Yêu Liên độc thể hoàn chỉnh một chặng đường rất dài.
Quả nhiên loại thể chất đặc biệt này không phải dễ dàng có được.
Ngoài ra, Vương Đằng còn nhận được 18 điểm thuộc tính kỹ thuật đấu súng.
Rõ ràng thường ngày cô nhóc này vẫn lén luyện tập kỹ thuật đấu súng.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất