Chương 355: Vương giả kéo rank đồng
“Ngoài ra, cũng xin nhắc các ngươi một câu, cơ hội thế này không có nhiều đâu, khi qua thời kỳ tân binh rồi, sau này các ngươi sẽ phải một mình thực hiện nhiệm vụ, vậy nên hãy cố mà nắm bắt lấy cơ hội này để nâng cao bản thân.” “Được rồi, không cần nói thêm gì nữa, giáo viên của mỗi lớp chia sinh viên trong lớp thành các nhóm và thống nhất về nhiệm vụ.”
Các sinh viên nghe đến đây thì không khỏi đưa mắt nhìn nhau, châu đầu ghé tai thì thầm thảo luận.
Họ vừa mới lên võ giả chưa lâu mà đã phải ra ngoài làm nhiệm vụ rồi.
Sự nguy hiểm của nhiệm vụ thì ai cũng biết, đó là có thể gây chết người thật sự, viện trưởng không chỉ đe dọa cho vui.
Hơn nữa, nếu trở thành võ giả đồng nghĩa rằng nhiệm vụ mà họ phải đối mặt cũng có cấp độ võ giả, chắc chắn sẽ rất khác với thực chiến ở giai đoạn võ đồ.
Rất nhiều người bắt đầu cảm thấy bất an.
Song cũng có người sốt sắng muốn thử và tỏ ra khá là hưng phấn như thể không để tâm đến nguy hiểm.
Một vài viện trưởng dặn dò các học viện của mình, họ xuất hiện là để thể hiện rõ sự quan tâm của họ, nói xong thì rời đi.
“Trật tự!”
Viện trưởng đi rồi, các giáo viên đi đến trước từng lớp một và lên tiếng quát.
Các sinh viên lập tức ngừng bàn tán.
“Sinh viên lớp Chiến Tranh 1 tập hợp.” Giáo viên lớp Vương Đằng, Lưu Phong, không nhiều lời mà gọi toàn bộ sinh viên lớp Chiến Tranh 1 đến để bắt đầu chia nhóm.
“Vương Đằng, Viên Tịnh, Hách Chính Nghiệp…”
“Hầu Bình Lượng, Lâm Tuyết, Tạ Đồng…”
...
Lớp Chiến Tranh 1 có tổng cộng 32 sinh viên, được chia thành bốn nhóm, tạo thành bốn đội.
“Đậu má, tại sao đội ta lắm nữ vậy, hơn nữa toàn là người mới lên võ giả, thực lực mạnh được mới lạ đấy.” Vương Đằng nhìn lướt cái là nhận ra vấn đề, vẻ mặt đau khổ.
Thầy mập à, ta rất nghi ngờ ngươi đang làm khó ta đó nha.
Chẳng qua những lời này hắn chỉ dám nghĩ trong đầu, không thực sự nói ra.
“Đây là để công bằng và cân đối thực lực, người giỏi năng làm mà, trò Vương Đằng hãy quan tâm đến các bạn nhé.” Lưu Phong thấy vẻ mặt của Vương Đằng thì biết ngay hắn đang nghĩ gì, bật cười ha hả.
Vương Đằng đành chấp nhận số phận, giáo viên đã nói đến thế rồi, muốn từ chối cũng không được.
Huống chi mọi người đều là bạn học, nếu nói khó nghe quá thì dễ tổn thương lòng tự trọng của người ta, và đó không phải điều mà hắn muốn.
Thôi đành vậy.
Vương Đằng lắc đầu, chung quy là với thực lực của hắn, dù đám bạn học này có gà mấy đi chăng nữa thì hắn cũng kéo được, cùng lắm chỉ thêm phiền phức một chút thôi.
Ở trong một tập thể, chuyện này là khó tránh khỏi.
Coi như là một trải nghiệm đi.
“Vương giả kéo rank đồng anh Đằng nhể!” Hầu Bình Lượng sáp lại gần, thì thầm trêu ghẹo.
“Cút cút, phiền quá.” Vương Đắc tức tối lườm khinh bỉ.
Đối với Vương Đằng, chí ít Lưu Phong còn giải thích một câu, nhưng đối với lời phàn nàn của những sinh viên khác thì hắn chẳng thèm bận tâm.
Sau khi chia nhóm xong, hắn nói: “Hôm nay mọi người trở về chuẩn bị đi, vũ khí, trang phục tác chiến, đan dược, thuốc trị thương, đây đều là những thứ thiết yếu phải mang theo.”
“Nếu không có thì có thể đổi bằng học phần ở phòng hậu cần, liên quan đến tính mạng nên các ngươi đừng tiếc học phần, hoàn thành nhiệm vụ là sẽ kiếm lại được.”
“À đúng rồi, nếu trò nào không mua nổi thì có thể chọn việc thuê vũ khí và trang phục tác chiến, chẳng qua nếu bị hỏng thì vẫn phải đền theo giá cả.”
Hay tin có thể thuê đồ, một số sinh viên có ít học phần vừa tỏ ra phấn khởi, nhưng nghe tiếp đến nếu bị hỏng phải bồi thường thì tâm trạng lại xìu xuống.
Nhưng dù sao với họ thì đây vẫn được xem như một giải pháp.
“Ngoài ra, các ngươi có thể bầu một người trong nhóm làm đội trưởng, sau đó thảo luận với nhau xem nên chọn loại nhiệm vụ gì. Lần đầu làm nhiệm vụ thì đừng chọn loại khó quá, cứ tuần tự tăng tiến dần, có kinh nghiệm rồi hẵng chọn nhiệm vụ có độ khó cao, như thế hệ số an toàn sẽ cao hơn.”
Lưu Phong nói xong thì tạm ngừng, sau đó nói tiếp:
“Còn một việc nữa mà vừa nãy viện trưởng chưa nói. Lần này nhà trường tổ chức cho các ngươi ra ngoài thực hiện nhiệm vụ trong vòng một tháng. Sau một tháng, đội nào có số học phần cao nhất sẽ nhận được thêm phần thưởng, có thể là học phần hoặc đồ vật khác, xem như một cơ chế khích lệ.”
Nghe thấy có thêm phần thưởng, mắt các sinh viên lại sáng lên.
Chưa nói đến phần thưởng khác, chỉ cần là học phần cũng tốt lắm rồi. Đây là phần thưởng trực tiếp nhất, sau khi trở thành võ giả, lượng tài nguyên bị tiêu tốn rất nhanh, số học phần thông thường cơ bản không đủ dùng.
Muốn nâng cao tốc độ thăng cấp thì biện pháp tốt nhất không gì khác chính là dốc sức kiếm học phần.
Mới nãy thôi ai cũng cảm thấy đi làm nhiệm vụ rất nguy hiểm, trong lòng không vui cho lắm, nhưng lúc này không ít người đã tỏ ra quyết tâm, quyết phải liều mạng một phen.
“Hôm nay cứ vậy đã, các trò trở về chuẩn bị đầy đủ hành trang, ngày mai tập hợp ở sân thể dục này, sau đó xuất phát.” Lưu Phong nói rồi cho mọi người giải tán.
Các lớp khác cũng thế, chia nhóm phân tổ xong, giáo viên giải thích sơ qua tình hình, sau đó giải tán.
Tốp ba tốp năm sinh viên rời khỏi sân thể dục, các tiểu đội mới thành lập tụ tập lại bàn nhau về cách lựa chọn nhiệm vụ thế nào, thành viên trong đội phối hợp nhau ra sao, hoặc hẹn thời gian gặp nhau đến tòa nhà hậu cần để đổi đồ vật, đồng thời tìm hiểu về các loại nhiệm vụ.
Phòng hậu cần.
Phòng hậu cần hôm nay vô cùng náo nhiệt, nhất là hai nơi đổi vật phẩm và nhận nhiệm vụ thì chật kín người vây quanh.
“Hôm nay là ngày gì mà đông thế nhỉ?” Không ít các đàn anh, đàn chị khóa trước bước vào phòng hậu cần và không khỏi giật mình.
“Tính thời gian thì chắc là thời điểm nhà trường tổ chức có tân sinh viên ra ngoài làm nhiệm vụ đó, trường chúng ta vẫn giữ truyền thống này mà.”
“Thì ra là thế, giờ nghĩ lại đúng là nhớ thật đấy.”
“Này, nhớ lúc ấy lớp chúng ta có một nhỏ rất xinh, lần đầu đi chấp hành nhiệm vụ mà không nghiêm túc đó, kết quả là bị một gã cấp Chiến Binh nhị tinh giết chết, tiếc vãi, lúc đó nhiều đứa trong chúng ta theo đuổi nàng lắm.”