Toàn Thuộc Tính Võ Đạo

Chương 485: Mẹ kiếp, tiểu tử này cướp lấy binh khí của Ma tướng tám tay rồi?!

Chương 485: Mẹ kiếp, tiểu tử này cướp lấy binh khí của Ma tướng tám tay rồi?!

Nhưng tổn hại càng lớn, chỗ tốt tự nhiên cũng càng lớn, ví dụ như có thể lập tức bộc phát ra lực lượng bản thân gấp mấy lần! Ầm!
Ầm!
Ầm!
Tiếng ầm vang từ trong cơ thể Triệu Nguyên Võ không ngừng truyền ra, cơ bắp trên người hắn lấy tốc độ mắt thường có thể thấy bành trướng lên.
Vết thương trước ngực bị ép xuống, giống như liền lại rồi biến mất, máu phía trên trực tiếp bốc hơi, lập tức không còn nữa do nhiệt độ cao khủng khiếp.
Thông qua màn hình lớn, mọi người thấy được màn này rất rõ ràng, rất nhiều người hô lên kinh ngạc.
Đặc biệt là người bình thường, chưa bao giờ thấy tình hình như thế, vừa rồi Triệu Nguyên Võ bị Vương Đằng trảm cho một đao, rõ ràng đã hết sức yếu ớt, sao lại đột nhiên giống như tiêm máu gà, thậm chí khí thế còn mạnh hơn trước đó, khiến người ta cảm thấy hết sức không thể tưởng tượng nổi.
Bình luận viên lập tức nhớ tới, giọng nói vô cùng sục sôi: “Triệu Nguyên Võ còn chưa thất bại hoàn toàn, dường như hắn đang vận dụng bí pháp nào đó, thực lực càng mạnh hơn so với trước đó, hắn có thể chuyển bại thành thắng hay không??”
Khán phòng lầu hai, sắc mặt tông chủ Càn Nguyên tông Triệu Chí Hành khẽ biến, không khỏi nói: “Nguyên Võ quá kích động rồi! Cho dù trận so tài này bại, cũng còn trận quay lại, không cần thiết vận dụng bí pháp Bạo Huyết bản môn vào lúc này!”
“Loại tình huống này cũng không thể trách Nguyên Võ được, ai có thể nghĩ tới cái tên Vương Đằng kia vậy mà giả heo ăn thịt hổ, có được thực lực mạnh như vậy lại cam chịu giấu diếm, Nguyên Võ bị hắn đánh bại sao có thể cam lòng được?” Tam trưởng lão Càn Nguyên tông nói.
“Người trẻ tuổi khó tránh khỏi tranh cường háo thắng, những năm này, Nguyên Võ hắn quá mức thuận buồm xuôi gió, thất bại một lần, nhất định tâm tính bất ổn.” Một ông lão khác nói, người này là Nhị trưởng lão Càn Nguyên tông.
“Thiên tài võ giả ở các trường nổi tiếng quá nhiều, không nói đến Cơ Tu Minh và Nhậm Kình Thương, chỉ riêng tên Vương Đằng này là đủ khiến cho người ta cực kỳ kinh diễm, xã hội bây giờ, thể chế trường học mới là chính đạo, tông môn chúng ta vẫn là lạc hậu.” Triệu Chí Hành không khỏi thở dài.
Nhị trưởng lão và Tam trưởng lão lặng lẽ nhìn nhau.
Trên sàn đấu.
Ầm!
Một khí thế đáng sợ bộc phát ra từ trên người Triệu Nguyên Võ.
“Chết! Cho! Ta!”
Triệu Nguyên Võ hoàn toàn bạo phát, nổi giận đùng đùng, sải bước đánh thẳng tới Vương Đằng, bước chân nặng nề đạp lên sàn đấu, mặt đất dường như cũng đang rung động.
Trong phút chốc, lập tức đến trước Vương Đằng, một đao bổ xuống.
Xoẹt!
Trên đao tràn ngập tia lửa, đốt cháy không khí đến vặn vẹo, có thể thấy được độ cao của nhiệt độ trên nó.
Ánh mắt Vương Đằng chợt lóe lên, giơ đao đỡ lấy, Triệu Nguyên Võ lại càng không buông tha, từng đao bổ tới, khiến cho Vương Đằng không khỏi lùi bước.
Keng keng keng!
Hai đao va chạm, tia lửa tung tóe.
Vương Đằng thấy rõ, chiến đao trong tay hắn đang bị chém ra một đám vết mẻ, thậm chí xuất hiện vết nứt dài, mắt thấy sắp bị hỏng.
“Trảm kích mãnh liệt như thế, phản công lưu loát dứt khoát như vậy, trường đao trong tay Triệu Nguyên Võ, chúng ta chỉ có thể nhìn thấy tàn ảnh, Vương Đằng dường như đã lâm vào thế yếu, chẳng lẽ thật sự muốn đảo ngược thắng bại?” Lời bình luận của bình luận viên Trương Tuấn đúng lúc vang lên.
“Tình huống của Vương Đằng có vẻ như có chút không ổn rồi!” Tô Hiểu, một bình luận viên khác cũng nói.
Vừa dứt lời.
Trong màn hình lớn đột nhiên truyền đến một tiếng vang giòn giã.
Răng rắc!
Ngay lập tức, mọi người nhìn thấy chiến đao trong tay Vương Đằng lại bị Triệu Nguyên Võ mạnh mẽ chém đứt, vỡ vụn thành từng mảnh, rơi ra đầy đất.
“Bây giờ xem ngươi cản thế nào!” Trong mắt Triệu Nguyên Võ lóe lên vẻ dữ tợn, một đao bổ về phía Vương Đằng đang để lộ ngực.
Rất nhiều người xem đến đây, không khỏi nhắm mắt lại.
Sắc mặt Lâm Sơ Hàm trắng bệch, làm sao cũng không nghĩ đến, rõ ràng là cục diện tất thắng vậy mà lại xuất hiện chuyện ngoài ý muốn.
Khán phòng lầu hai, Bành Viễn Sơn hơi hé mắt, chăm chú nhìn một màn trên sàn đấu.
Mọi người ngừng thở, hết sức lau mồ hôi thay Vương Đằng.
Xoảng!
Đúng lúc này, một tiếng vang nặng nề truyền đến từ trên sàn đấu.
Tiếng vang này giống như tiếng chém vào một cục sắt vô cùng nặng nề!
Nhưng… Cái này hình như không đúng lắm!
Triệu Nguyên Võ ngơ ra, nhìn trước mắt, trong tay Vương Đằng chẳng biết từ lúc nào đã xuất hiện một thanh binh khí cỡ lớn đen đến cực điểm.
Mọi người cũng kịp phản ứng lại, sôi nổi nhìn lên sàn đấu.
Sau đó, ánh mắt cũng không khỏi rơi vào trên thanh binh khí kia.
“Cái này, đây là cái gì?”
Mọi người cũng giống như Triệu Nguyên Võ, ngây người nhìn thanh binh khí này kỳ lạ đến cực điểm này.
Tựa như đao, như kiếm, to lớn vô cùng!
Tại sao có thể có binh khí kỳ quái như thế.
Loè loẹt!
“Đây là… Hắc kim ma văn!!”
Giờ phút này, rất nhiều nhân vật cấp đại lão có mặt tại đây đều nhìn ra lai lịch của thanh binh khí này.
Thế mà lại là thần binh được tạo thành từ hắc kim ma văn!!
Hơn nữa còn là miếng lớn như vậy!
Không ít đại lão ở đây đều không khỏi nuốt nước miếng, hai mắt tỏa sáng.
Moá!
Quá phí của trời!
Một miếng hắc kim ma văn lớn như vậy đủ để rèn ra mấy thanh binh khí thông thường, bây giờ lại chỉ rèn ra một thanh binh khí hình thù kỳ dị trong tay Vương Đằng, quả thực lãng phí.
“Sao ta lại cảm thấy binh khí này nhìn có chút… quen mắt?” Khán phòng lầu hai, quán chủ võ quán Cực Tinh, Diệp Cực Tinh lẩm bẩm.
“Ngươi quên cuộc chiến tranh một năm trước rồi sao, binh khí của Ma tướng tám tay Zulz hình như có hình dạng thế này.” Quán chủ võ quán Lôi Đình, Lôi Chấn Đình vô thức nói.
Nói xong, chính hắn lập tức phản ứng lại, trừng to mắt, bốn mắt nhìn nhau với Diệp Cực Tinh.
“Mẹ kiếp, tiểu tử này cướp lấy binh khí của Ma tướng tám tay rồi?!!”
Hai người Diệp Cực Tinh và Lôi Chấn Đình chợt giật mình, không thể xem thường.
Hai người trừng mắt nhìn đối phương, hồi lâu đều không chớp lấy một lần, rung động trong lòng không phải chỉ một chút.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất