Toàn Thuộc Tính Võ Đạo

Chương 570: Mấy sinh vật Hắc Ám này sao có thể đẹp đến phá vỡ quy tắc như vậy? (2)

Chương 570: Mấy sinh vật Hắc Ám này sao có thể đẹp đến phá vỡ quy tắc như vậy? (2)

Chỉ cần gần chúng không xuất hiện dao động nguyên lực khả nghi, thì hắn sẽ ngoan ngoãn ở đây là được. Thời gian chậm rãi trôi qua, từ ban ngày đến ban đêm.
Màn đêm buông xuống, là thời gian loài Hắc Ám dần dần ra ra ngoài kiếm ăn.
Trong khoảng thời gian này Vương Đằng không hề phát hiện bất thường gì.
Sau khi ba con Hắc Ám Huyết tộc kia ra ngoài kiếm ăn, rất nhanh lại quay về đến điểm đóng quân số 56, Vương Đằng không theo dõi, hắn tin tưởng nhóm người Ngưu Lê sẽ không làm gì cả.
Lúc này bọn chúng trở về, đến phiên loài Hắc Ám thực lực tương đối thấp ra ngoài kiếm ăn.
Trong phòng, tất cả loài Hắc Ám Huyết tộc thức dậy, đôi mắt màu đỏ tươi chớp nháy phát ra những tia sáng khát máu, chúng dang hai cánh ra, thật rất giống như một đàn dơi, đen nghìn nghịt bay ra ngoài.
Vương Đằng trà trộn vào trong bầy dơi… à không, trà trộn trong bầy Huyết tộc, đập đôi cánh giả như đồ trang trí, trên thực tế hắn đang bay lượn nhờ vào năng lực điều khiển trên không của cấp Chiến Binh thất tinh.
Những con Huyết tộc khác không hề phát giác ra điều bất thường.
Lúc này, một giọng nói vang lên bên tai hắn: “Rupert, hôm nay hình như ngươi có chút kỳ lạ nhỉ?”
Vương Đằng giật thót mình một cái!
Rupert chính là tên của con Huyết tộc mà hắn đang giả dạng lúc này, lúc trước hắn đã có ý tưởng ban đầu cho kế hoạch này, cho nên lúc dùng kỹ năng mê hoặc để tra hỏi đối phương, nhân tiện còn moi móc rất nhiều tin tức liên quan đến thân phận của đối phương.
Lúc này hắn nghe thấy có người gọi mình, trong lòng hơi hoang mang.
Chẳng lẽ hắn bị phát hiện rồi sao?
Kế hoạch của hắn lại xuất hiện sơ hở à?
Chuyện này không khoa học, hắn che đậy tốt như vậy, đám Huyết tộc này dựa vào cái gì phát hiện ra hắn??
Không được hoảng!
Cùng lắm thì giết sạch sẽ hết bọn chúng là được rồi!
Các ý nghĩ xẹt qua trong đầu Vương Đằng, sau đó hắn quay đầu nhìn về phía âm thanh đó phát ra…
Má nó, to thật!
Đập vào mắt hắn là một vật to đến không thể miêu tả.
Khụ khụ, bây giờ không phải là lúc quan sát những thứ râu ria không liên quan này!
Ánh mắt của Vương Đằng dừng lại trên gương mặt của kẻ đang nói chuyện, tóc đỏ mắt xanh, xinh đẹp lạ thường, trên người còn tỏa ra một luồng cảm giác mê hoặc đến lạ thường.
Mấy sinh vật Hắc Ám cái này sao có thể đẹp đến phá vỡ quy tắc như vậy?
Một ý nghĩ bất chợt nảy ra trong lòng Vương Đằng.
Hắn lập tức động não, trong đầu hiện ra đoạn ký ức liên quan đến người bên cạnh của Rupert, trong đó có thông tin của sinh vật Hắc Ám cái này.
Dáng vẻ tương thích rồi!
Phyllis, đối tượng mà Rupert một mực theo đuổi, mà Phyllis này hình như cũng có chút tình ý tới Rupert, nhưng lại rất ghét một số tính cách của Rupert, cho nên cuối cùng vẫn chưa có đột phát cho mối quan hệ.
Khó trách đối phương sẽ qua hỏi thăm!
Trong lòng Vương Đằng lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm, xem ra sinh vật Hắc Ám cái này không phải là nhìn ra thân phận của hắn, chỉ là cảm thấy Rupert có chút khác thường mà thôi.
Suy cho cùng bình thường, Rupert vừa thức dậy thì sẽ quấn lấy Phyllis không buông, là một tên lắm mồm thực thụ.
Mà đây cũng là điểm mà Phyllis luôn không thích.
Đáng tiếc Rupert cũng không biết điều này.
Mà Vương Đằng thân là một người ngoài thì càng không biết rồi.
Lúc này, Vương Đằng hơi nhức đầu rồi, hắn lại bị cuốn vào câu chuyện tình yêu cẩu huyết của hai con loài Hắc Ám, bây giờ phải làm sao?
Đang trực tuyến, rất cấp bách đó!
Trong nhất thời Vương Đằng không nghĩ ra được cách đối đáp thích hợp, chỉ đành mang gương mặt nghi ngờ nhìn Phyllis, nhưng không nói gì.
Phyllis nhíu nhíu mày, lạnh lùng nói: “Tên lắm lời như ngươi mà cũng có lúc không nói chuyện, táo bón rồi à?”
“…” Trong lòng Vương Đằng không khỏi mặc niệm cho Rupert.
Sinh vật Hắc Ám cái miệng mồm độc địa như vậy, theo đuổi ít nhất sáu bảy năm còn không nỡ buông tay, thật đúng là làm khó nó rồi.
Đại khái là một tên không có duyên với nữ giới nhỉ?
Nếu không cần gì treo cổ trên một cái cây.
Tên đáng thương.
Trong nháy mắt, mặc niệm xong, trong đầu Vương Đằng chợt lóe lên một ý tưởng, lập tức xông về phía Phyllis, nói: “Ban ngày ta đã mơ một giấc mơ…”
Phyllis càng nhíu mày lại, tên này luôn lố bịch như vậy, trong lòng vô cùng phẫn nộ.
“Về phần mơ thấy gì, thì ngươi không cần biết rồi.”
Trên thực tế chẳng qua là Vương Đằng thêu dệt ra mà thôi, vẻ mặt hắn nghiêm túc, không chút sơ hở, hờ hững nói: “Ngươi chỉ cần biết rằng từ nay về sau ta không còn là Rupert trước kia nữa rồi, ta quyết định thay đổi chính mình, thế nên có thể ngươi cũng sẽ không được thấy cái tên quấn lấy ngươi nữa rồi.”
“... “ Phyllis.
Vương Đằng không có ý định xen vào chuyện tình yêu cẩu huyết giữa hai loài Hắc Ám, mặc dù loài Hắc Ám cái này lớn lên cũng không tệ, ừ, thân hình cũng rất tuyệt.
Nhưng mà Vương Đằng hắn là một người nghiêm túc.
Với lại loài Hắc Ám cái là gì, ngay cả chủng tộc cũng không giống nhau, không có bất kì thứ gì có thể va chạm…. không, là không có bất kì thứ gì có thể nói.
Cho nên hắn tính toán dùng phương pháp thường dùng để tránh xa loài Hắc Ám cái này.
Ngươi đã từng không đáp trả tình yêu của ta, về sau ta bảo ngươi không thể trèo cao.
Không sai, đây là phương pháp hoàn mỹ của Vương Đằng
Phyllis ngươi không phải chướng mắt Rupert sao, hiện tại lão tử thay thế Rupert không cần ngươi.
Từ đây về sau suy nghĩ bao xa thì ngươi cút bao xa.
Lão tử không hầu hạ ngươi!
Vương Đằng đã có thể dự tính đến quá trình phát triển của sự việc, trong lòng cười lớn. Thật là cần khen ngợi sự lanh trí của mình một chút.
Nhưng mà....
Ánh mắt của Phyllis sáng lên: “Ngươi nói thật?”
“??”
Khoảnh khắc này Vương Đằng có hơi bối rối.
Dường như phản ứng của đối phương với dự tính của hắn có hơi… không phù hợp!!
Với tính tình của loài Hắc Ám cái này, lúc này không nên quay người rời đi sao?
Hiện tại có chuyện gì xảy ra với dáng vẻ gương mặt nhỏ cười thầm này đây?
“Phyllis!” Giọng điệu của Vương Đằng tăng lên, cố gắng để bản thân duy trì sự lạnh nhạt thờ ơ. Nói một cách lạnh lùng: “Rupert ta không phải là người không có mặt mũi, việc trước đây ta không muốn nói nữa. Từ giờ trở đi ta không thể không có lý do mà đến gần ngươi, mời ngươi…”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất