Chương 594: Lang Vương thống ngự (2)
Tinh thần lực của Vương Đằng đủ để bao trùm cả chiến trường này, vì vậy khi có ai xuất hiện nguy hiểm, hắn cũng có thể phát hiện đầu tiên, đồng thời tiến hành trợ giúp. Có sự gia nhập của hắn, áp lực của phe võ giả nhân loại giảm đi nhiều, khí thế phấn chấn, phát động xung phong liều chết, chẳng mấy chốc thấy mấy con Tật Phong Lang ngã dưới chân võ giả nhân loại.
Mà trong đầu Vương Đằng lúc này linh quang chợt lóe, không khỏi vỗ vỗ trán của mình.
Hắn quá ngu ngốc!
Có phương pháp cảm ứng của niệm lực tinh thần thuận tiện như vậy lại không dùng, không phải ngu thì là cái gì!
Lang Vương có thể chỉ huy chiến đấu, có thể thấy được trí tuệ không thấp, thuộc tính tinh thần có khả năng vượt xa những đồng loại khác.
Vương Đằng cũng không tin lần này Lang Vương có thể thoát khỏi sự quét của niệm lực tinh thần của hắn.
Ngay sau đó, một luồng niệm lực tinh thần khổng lồ tràn ra từ ấn đường của hắn, quét qua bốn phía…
Quả nhiên, không bao lâu sau, Vương Đằng liền phát hiện giữa mấy con Tật Phong Lang bên trái có điểm khác thường.
“Tìm được ngươi rồi!”
Ánh mắt Vương Đằng chợt lóe, biến mất tại chỗ, lại đột nhiên xuất hiện bên cạnh một con Tật Phong Lang ngũ tinh.
Ngay sau đó một chưởng giáng xuống.
Tật Phong Lang ở bốn phía thấy nó bị công kích, lao nhao gầm thét đánh về phía Vương Đằng.
“Hừ!” Vương Đằng lạnh lùng hừ một tiếng, nguyên lực xuyên qua cơ thể mà ra, trực tiếp đẩy lui Tật Phong Lang bốn phía.
Đồng thời bàn tay không hề dừng lại, rơi trên người một con Tật Phong Lang.
Bịch!
Ngay cả tiếng kêu thảm thiết con Tật Phong Lang này cũng không kịp phát ra, thất khiếu chảy máu, chết đến mức không thể chết hơn được nữa.
“Ngao… ooo!”
Tật Phong Lang bốn phía đồng loạt chấn động, đồng thời nhìn về phía bên này, ngửa mặt lên trời phát ra từng tiếng kêu bi thương.
“Đúng là Lang Vương!” Vương Đằng khẽ mỉm cười, ngay sau đó ánh mắt rơi trên mặt đất.
Lang Vương mất mạng, bong bóng thuộc tính rơi xuống.
“Tinh thần Linh cảnh x50”
“Ngộ tính Linh cảnh x60”
“Nguyên lực hệ Phong x210”
“Lang Vương thống ngự x1”
“Thuộc tính trắng x75”
...
Sau khi Vương Đằng nhặt bong bóng thuộc tính, ánh mắt chợt lóe, trong lòng không khỏi kinh ngạc.
“Tinh thần và ngộ tính Linh cảnh!”
“Đúng là con Lang Vương này có điểm độc đáo, hơn nữa còn không chỉ có như thế... “
Hắn không khỏi nói thầm trong lòng, sau đó nhìn sự thay đổi của giao diện thuộc tính.
Chỉ thấy trong một hàng chiến kỹ, xuất hiện một một loại kỹ năng hạng nhất – Lang Vương thống ngự!
Sở dĩ con Tật Phong Lang kia có thể lên làm Lang Vương, e rằng cũng là nhờ vào kỹ năng thiên phú này.
Nếu không với thực lực ngũ tinh của nó, đừng nói là vài con Tật Phong Lang lục tinh, chính là những con Tật Phong Lang ngũ tinh còn lại cũng chưa chắc đã bằng lòng.
Sau khi Vương Đằng lĩnh hội Lang Vương thống ngự, trong mắt hiện lên vẻ vui mừng.
Kỹ năng này tương đối khá.
Hôm nay Lang Vương thống ngự rơi vào trong tay hắn, tương đương với việc hắn nắm giữ khả năng thống ngự đám sói.
Hơn nữa Lang Vương thống ngự càng thuộc về loại kỹ năng tinh thần, tinh thần lực càng cao, khả năng khống chế đối với tinh thú họ nhà sói càng mạnh.
Mà vừa vặn tinh thần lực của Vương Đằng mạnh mẽ vô cùng.
Lúc này Tật Phong Lang ở xung quanh thấy Lang Vương bị Vương Đằng giết chết, đều rống giận với hắn, trong mắt để lộ ra vẻ cừu hận, răng nanh hoàn toàn lộ ra, muốn xông lên ăn tươi nuốt sống hắn để báo thù cho Lang Vương.
Vương Đằng không hề sợ hãi, ánh sáng màu xanh trong mắt chợt lóe, tinh thần lực dồn nén tuôn ra ngoài.
Lang Vương thống ngự!
Tật Phong Lang bốn phía sửng sốt, ngay sau đó thân thể của một số con Tật Phong Lang thực lực khá thấp bị ép xuống, phát ra âm thanh ô ô thấp kém về phía Vương Đằng, để bày tở sự thần phục.
Chỉ có vài con Tật Phong Lang lục tinh hình như bị ảnh hưởng ít hơn, hơi do dự, thế nhưng từ từ lui về phía sau, muốn đào thoát.
Hiển nhiên Vương Đằng sẽ không dễ dàng để bọn chúng rời đi, tinh thần lực càng tăng thêm nhiều hơn vào kỹ năng Lang Vương thống ngự.
“Ô ô!” Cơ thể vài con Tật Phong Lang lục tinh lập tức bị ép cơ thể xuống, không dám cử động một chút nào nữa.
“Chuyện gì xảy ra vậy?” Mọi người thấy một màn như vậy, mặt đầy mơ hồ, kinh ngạc không thôi.
Trong rừng rậm lúc này xuất hiện một cảnh tượng vô cùng kỳ lạ, cũng làm chấn động lòng người.
Một đám Tật Phong Lang thế mà lại cúi đầu, hạ thấp thân thể xuống trước một thanh niên loài người, giống như... tỏ vẻ thần phục!
“??”
Đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?
Mọi người không rõ ràng cho lắm, vẻ mặt đầy sự kinh ngạc.
Trong đó có bóng dáng một người đi ra, mắt nhìn Lang Vương trên mặt đất, hoảng sợ hỏi: “Ngươi làm cái gì vậy?”
Vương Đằng liếc qua đối phương, lập tức nhận ra người này chính là tên võ giả cấp Chiến Binh thất tinh.
Nhớ đến chuyện lúc trước nàng không ngừng thúc giục mình, giọng điệu khá tệ. sắc mặt Vương Đằng không tốt, lạnh nhạt nói:
“Sau này phiền động não một chút, một mực lao vào liều chết không có tác dụng. Đạo lý bắt giặc phải bắt vua trước, không hiểu sao?”
“Ngươi!” Ngực Tạ Tuyết Nhạn tức khắc đau nhói.
Vương Đằng không để ý tới nàng, cất giọng nói: “Lang Vương đã chết, bầy sói đã không còn là mối đe dọa.”
Mọi người nghe vậy, không khỏi liếc mắt nhìn nhau, trong lòng không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng vẫn không nhịn được tránh xa Tật Phong Lang, tránh lát nữa lại chọc giận bọn chúng.
“Đội trưởng!” lúc này Hàn Phong cùng đám người Hắc Quả Phụ đi về phía Vương Đằng, lao nhao hành lễ với hắn, sau đó đứng ở phía sau hắn.
“Có người bị thương không?” Vương Đằng hỏi.
“Chỉ có năm người bị thương nhẹ, không có gì đáng ngại. Những người khác tiêu hao nguyên lực quá nhiều, cần nghỉ ngơi.” Hàn Phong nói ngắn gọn.
Vương Đằng gật đầu, nói: “Mọi người tu chỉnh tại chỗ, khôi phục nguyên lực!”
“Rõ!” mọi ngời đáp.
“Những đan dược này hiệu quả tốt hơn, ngươi cầm đi phân phát cho những người bị thương.” Từ trong nhẫn không gian Vương Đằng lấy ra hai chai thuốc trị thương vứt cho Hàn Phong.
“Cái này… bọn thuộc hạ có chuẩn bị thuốc trị thương trong người.”
Hàn Phong còn chưa nói hết lời, liền bị Vương Đằng cắt đứt: “Ngươi mở ra xem một chút.”