Toàn Thuộc Tính Võ Đạo

Chương 596: Thật sự không đủ, phải thêm tiền

Chương 596: Thật sự không đủ, phải thêm tiền

Tạ Tuyết Nhạn không ngờ Vương Đằng lại thẳng thắn như vậy, không hề nể mặt nàng chút nào, sắc mặt lập tức cứng đờ. “Ngươi muốn thế nào?”
“Ta không muốn gì hết á? Chỉ là không hài lòng với thái độ của ngươi mà thôi.”
Vương Đằng cười ha ha nói.
“Đã là một thanh niên trưởng thành rồi, sao lại có thể nhỏ mọn như vậy chứ!”
Tạ Tuyết Nhạn tức giận nói.
Vương Đằng không quan tâm chút nào, tìm một vị trí thoải mái, dựa vào người Tật Phong Lang, ung dung nói:
“Ngươi nói đúng thật, ta nhỏ mọn như vậy đó, hơn nữa có ai quy định đàn ông không được nhỏ mọn không?”
“Ngươi thật sự không biết xấu hổ là gì!” Tạ Tuyết Nhạn trừng mắt nhìn Vương Đằng, từ nhỏ nàng đã được sống trong nhung lụa, chưa từng phải chịu ấm ức như vậy.
Vương Đằng ngạc nhiên liếc nàng một cái rồi cười nói:
“Không ngờ ngươi cũng hiểu khá rõ về ta đó, lại bị ngươi nói trúng một ưu điểm khác của ta rồi.”
“...” Tạ Tuyết Nhạn lập tức cảm thấy bất lực không nói nên lời, nhìn Vương Đằng trước mặt, cảm giác vô lực dâng lên trong lòng.
Lúc này, Vương Đằng lấy ra một lọ thuốc trị thương.
Mở nắp bình, để cho mùi thơm của đan dược thoang thoảng bay ra ngoài… Sau đó ngửi một cái, lộ ra dáng vẻ say sưa ngứa đòn.
“Thơm quá!”
Sắc mặt Tạ Tuyết Nhạn khó coi, hận không thể chà mặt cái tên trước mặt này xuống đất một trận, nhưng nàng cũng biết rõ là mình không làm được.
Vả lại vừa nghĩ đến những thuộc hạ bị thương kia, nàng càng không dám chọc giận Vương Đằng nữa.
Mặc dù cũng có thể dùng thuốc trị thương thông thường, nhưng hiệu quả hiển nhiên không bằng thuốc trị thương mà Vương Đằng lấy ra, vừa nãy nàng quan sát vết thương một lúc, vết thương trên người của mấy người dùng thuốc trị thương này đã khép miệng hơn nửa.
Nàng biết chỉ có đan dược chất lượng cao do Luyện đan sư cao cấp luyện chế ra mới có thể có tác dụng thần kỳ như vậy, thuốc trị thương thông thường hoàn toàn không thể so sánh được.
Để có thể đối phó với trận đại chiến ở thành phố Tinh Phong tiếp theo, nàng bắt buộc phải cố gắng hết sức khôi phục lại chiến lực của cả đội.
Nếu không, với tình hình của những thuộc hạ này của nàng, cho dù có chạy đến thành phố Tinh Phong, e rằng cũng chẳng có tác dụng gì.
Đây không phải là những gì nàng muốn thấy.
Tạ Tuyết Nhạn còn phải dựa vào tất cả biểu hiện trong cuộc chiến lần này, hiển nhiên sẽ không muốn rút lui như thế này.
Mà thuốc trị thương trong tay Vương Đằng chắc chắn đã trở thành hy vọng duy nhất của nàng vào lúc này.
Vì vậy nàng khẽ cắn răng, thấp giọng nói:
“Xin lỗi!”
Vương Đằng có chút ngạc nhiên, từ phong cách làm việc lúc trước, không khó để nhìn ra người phụ nữ này lúc bình thường nhất định là loại tính tình vênh mặt hất hàm sai khiến người khác, loại người như vậy sẽ không dễ dàng gì chịu cúi đầu khuất phục.
Nhưng nàng vẫn xin lỗi!
Vương Đằng thích thú nhìn nàng, tròng mắt chuyển động, nói: “Nếu ngươi đã xin lỗi ta rồi, vậy thì ta sẽ không cư xử có chút không thấu tình đạt lý nữa.”
“Thật sao!” Khuôn mặt Tạ Tuyết Nhạn đầy vẻ ngạc nhiên, vốn đã chuẩn bị sẵn sàng cho việc mình sẽ bị gây khó dễ, nhưng không ngờ Vương Đằng lại dễ dàng buông tha như vậy, vội vàng nói:
“Ngươi bằng lòng cho ta mượn thuốc trị thương rồi sao?”
“Tất nhiên, con người của ta có một nói một, có hai nói hai!” Vương Đằng gật đầu.
Tạ Tuyết Nhạn suýt chút nữa bị làm cho cảm động chết đi được, trong lòng nghĩ rằng tên này cũng không đáng ghét đến vậy!
“Nhưng mà…”
“Nhưng sao?”
Lời nói của Vương Đằng khiến tim Tạ Tuyết Nhạn nhảy lên.
“Nhưng mà thuốc trị thương trên người ta rất có hạn! Nó vốn chỉ được chuẩn bị cho bản thân ta và những người xung quanh ta mà thôi, nếu như cho ngươi mượn, có lẽ ta sẽ không có đủ thuốc để dùng.” Vương Đằng bày ra vẻ mặt khó xử, nói.
“Chuyện này…”Tạ Tuyết Nhạn ngập ngừng một lát.
Nàng biết lo lắng của Vương Đằng không phải là không có lý, nhưng nàng lại rất cần đến loại thuốc trị thương này!
“Hơn nữa ngươi cũng nên biết rằng, những viên đan dược trị thương của ta hiệu quả hơn nhiều so với những loại thuốc trị thương thông thường, vì bọn nó mà ta đã phải bỏ ra một cái giá lớn đó.”
Vương Đằng tiếp tục nói.
Hàn Phong và Quả Phụ Đen ở bên cạnh nghe vậy, sắc mặt kỳ lạ, không biết tại sao đột nhiên cảm thấy có chỗ nào đó là lạ.
“...” Tạ Tuyết Nhạn không ngốc, tất nhiên hiểu được ý nghĩa phía sau câu nói của Vương Đằng.
Đây là đang thừa nước đục thả câu đây mà!
Tên khốn nạn này!
Uổng cho nàng lúc nãy còn cảm thấy mình hiểu lầm tên này, hiện tại xem ra, đều do nàng suy nghĩ nhiều rồi!
“Nói thẳng ra đi, phải làm sao ngươi mới cho ta mượn?” Tạ Tuyết Nhạn cố nén giận, hừ lạnh nói.
“Vậy thì phải xem ngươi có thể trả được bao nhiêu.” Vương Đằng cười tủm tỉm nói.
“Ta sẽ mua những loại thuốc trị thương này của ngươi với giá gấp đôi giá thị trường, chỉ là hiện tại trên người ta không có nhiều nguyên thạch như vậy, đợi đến thành phố Tinh Phong ta sẽ đưa chúng cho ngươi ngay.”Tạ Tuyết Nhạn cắn chặt răng, nói.
“Thì ra trong lòng ngươi thuộc hạ của ngươi chỉ đáng giá nhiêu đây.” Vương Đằng lắc lắc đầu.
“Ngươi đừng có quá đáng!” Sắc mặt Tạ Tuyết Nhạn tối sầm lại.
Tên khốn kiếp này thật sự quá là xấu xa, hắn rõ ràng muốn đòi giá cao với nàng, nhưng lại nói rõ ràng trắng trợn đến vậy, lại còn lấy thuộc hạ của nàng ra nói, đừng quá vô liêm sỉ như vậy chứ.
“Ta nói sai gì sao? Có một chút tiền cũng không muốn chi, ngươi còn có mặt mũi gì để làm đội trưởng nữa hả? Ngươi nhìn ta khác ngươi bao nhiêu, rộng lượng với cấp dưới biết bao nhiêu, cái loại thuốc trị thương đắt tiền nói dùng là dùng, không hề nhăn mặt.” Vương Đằng điềm tĩnh nói.
Mặc dù Hàn Phong và Quả Phụ Đen biết rằng Vương Đằng đang lừa Tạ Tuyết Nhạn, nhưng khuôn mặt của họ vẫn nóng bừng lên, cảm thấy vô cùng xấu hổ khi nghe hắn tâng bốc chính mình.
“Gấp ba!” Tạ Tuyết Nhạn cơ mặt co giật, tức giận nói.
“Chao ôi!” Vương Đằng lắc lắc đầu, thở dài nói: “Mạng người là trên hết, không ngờ là ngươi vẫn không nỡ bỏ ra chút tiền đó, mấy thuộc hạ đó của ngươi bị thương không nhẹ, nếu cứ như thế này đi đến chiến trường, cơ hội sống sót của bọn họ sợ là chỉ dưới ba mươi phần trăm thôi!”
“...”Tạ Tuyết Nhạn cảm thấy mình sắp phát điên rồi, sao lại có thể đụng phải một tên gian xảo vô liêm sỉ như vậy.
“Gấp bốn lần!”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất