Nguyễn Thứ Phong suy nghĩ một lúc: “Bây giờ đã là tháng mười nên chúng ta cần trồng những loại rau có thể sống sót qua mùa đông.”
“Ví dụ như củ cải trắng, cải củ, cà rốt, cây ngải cứu, hoặc là rau thơm.”
Mỗi khi Nguyễn Thứ Phong nói gì đó, Nguyễn Ngưng lại lấy hạt giống tương ứng ở trong không gian ra, sau đó giao cho người máy trồng trọt.
Sau khi đưa nó xong, cô chợt nghĩ đến điều gì đó: “Người máy trồng trọt, ngươi đi kiểm tra đất trước, axit và kiềm trong đó có phù hợp để trồng trọt không?”
Người máy kiểm tra đo lường một lượt rồi quay về nói: “Có thể trồng được nhưng thu hoạch sẽ giảm, có cần tiến hành cải tạo đất không?”
Còn cải tạo đất à? Nguyễn Ngưng nắm lấy trọng điểm: “Cải tạo có tốn tiền không?”
Người máy trồng trọt: “Một mẫu đất là năm điểm cống hiến.”
Quả nhiên là tốn tiền nhưng may mắn là không đắt đến mức phá sản.
Nguyễn Ngưng nghiến răng nghiến lợi nói: “Cải tạo bốn trăm mẫu cho ta.”
Người máy trồng trọt lập tức hành động, nó biến thành một cái máy xới đất, thêm chất hóa học vào phần đất ở giữa.
Nguyễn Ngưng nhìn cũng không hiểu nên đi cắn hạt dưa với Chu Tố Lan.
Bởi vì phải cải tạo đất nên việc gieo hạt giống bị lùi lại, phải chờ mười ngày nữa.
Nguyễn Ngưng không muốn lãng phí gì thời gian, làm tròn lên thì mỗi ngày cái máy này tiêu tốn hết một trăm điểm cống hiến, để nó nghỉ ngơi sẽ là một điều bất lợi với bản thân.
Không phải không thể trồng ở nơi khác nhưng lúc thu hoạch có thể năng suất sẽ giảm, Nguyễn Ngưng lấy những cây giống nhỏ trong không gian trồng trọt của Chu Tố Lan ra, ra lệnh cho người máy đi trồng ở chỗ khác.
Lô cây giống này đã ở trong không gian trồng trọt hơn một năm, tương đương với khoảng ba năm, sẽ cho trái ngay lập tức.
Hy vọng chúng sẽ cho năng suất tốt.
Ngoài ra còn có hơn hai mươi tấn khoai tây trong không gian trồng trọt, Nguyễn Ngưng đưa cây giống cho robot, định để nó trồng ở bất cứ nơi nào nó muốn.
Đồng thời còn ươm thêm các loại cây giống khác.
Người máy nói chỉ mất bảy ngày để trồng cây con nhưng cần một trăm điểm cống hiến để mua thuốc kích thích tăng trưởng cho cây.
Không mắc lắm! Cô nghiến răng nghiến lợi mua.
Hơn hai mươi tấn khoai tây, cho dù đất không tốt thì bây giờ trồng đến mùa xuân năm sau thu hoạch chắc sẽ không lỗ đâu đúng không?
Sau bảy ngày, khoai tây Nguyễn Ngưng trồng đã tràn ngập khắp núi non và ruộng đồng.
Bên cạnh đó, cô còn lấy ra mấy loại hoa dại cỏ dại gì đó trồng thêm. Hầu hết những hạt giống mà cô không biết đều được lấy ra, để cho người máy làm bất cứ điều gì mà nó muốn.
Những loại cây này có sức sống mãnh liệt nên không cần lo lắng chúng không sống được.
Sở dĩ cô chọn trồng ở đây, lý do thứ nhất là nó ở gần căn cứ Huyết Sắc, đến lúc đó sẽ mang lại vài niềm vui cho các cô gái ở đây.
Thứ hai, thỏ khôn đào ba hang, hai căn cứ chính của Tân Hy Vọng ở phía nam và phía bắc như cây to đón gió lớn, nếu trong tương lai thực sự xảy ra chiến tranh hạt nhân, chắc chắn chúng sẽ trở thành mục tiêu bị ném bom, mà rõ ràng không thể trực tiếp ném bom xuống chỗ này.
Chỉ cần không phải ném bom trực tiếp thì thực vật ở đây có thể bén rễ và nảy mầm, còn có hy vọng sống sót.
Về phần tương lai sẽ phát triển như thế nào, Nguyễn Ngưng cũng không biết.
Lý do thứ ba và cũng là quan trọng nhất, cửa hàng sẽ đổi mới ngẫu nhiên, nếu ngày hôm đó không mua, có thể sẽ không bao giờ nhìn thấy nữa, mua càng sớm càng tốt, dù sao cũng chỉ dùng một tháng.
Sau khi trồng khoai tây, cây giống và cỏ dại, đất cũng đã được cải tạo xong, người máy bắt đầu trồng rau.
Sau đó, Nguyễn Ngưng phát hiện cô không đủ hạt giống để trồng trên bốn trăm mẫu đất, cô đã đánh giá bản thân mình quá cao rồi.
Cô vẫn còn một ít khoai lang nhưng nó không thích hợp trồng vào mùa này.
Nguyễn Ngưng lấy hết hạt giống trong không gian ra, hỏi người máy trồng trọt: “Bây giờ ngươi thấy trồng cái gì thì thích hợp?”