Chương 236 - Khai Chiến
Dưới tầng hầm sơn trang Lệ Thủy, một bóng dáng tóc đen dài ngồi dưới đất.
Bóng dáng kia mặc một chiếc áo choàng có hoa văn lộng lẫy, nếu nhìn kĩ thì sẽ nhìn thấy hoa văn kia là hình ảnh nhân loại đang chịu đủ loại hành hạ.
Mà mái tóc dài kia tựa hồ có sức sống, chúng đang khẽ ngọ nguậy.
"Hủ huyết giả đại nhân... tối nay tế dân tới cúng bái sơn trang Lệ Thủy ít hơn thường ngày rất nhiều, thuộc hạ nghĩ là có khả năng có biến."
Một người đàn ông trung niên mặc vest thận trọng nói với bóng dáng kia.
Người đàn ông mặc vest này chính là tổng giám đốc đối ngoại của sơn trang Lệ Thủy, mà tế dân chính là cách người nội bộ Đọa Thần Huyết gọi người bình thường.
Hủ huyết giả cười khẩy nói: "Không cần lo lắng, có lẽ là bị người ta phát hiện ra nơi này có chút khác thường thôi, chỉ cần không phải tổng bộ Hiệp Hội Thợ Săn phát hiện chúng ta, những kẻ khác có thể gây ra uy hiếp gì chứ... nhưng sơn trang này không thể ở lâu thêm nữa rồi."
Hắn vừa mới nói hết câu thì con ngươi đã trừng to, mái tóc dài đen nhánh lơ lửng.
Những sợi tóc dài này chính là khả năng nhận thức của hắn, mà chúng cảm nhận được có một số lượng lớn người siêu năng đang bao vây sơn trang Lệ Thủy, ngoài ra thì trên bầu trời còn có thứ gì đó đang tiếp cận với tốc độ cực cao...
Loại cảm giác này... bọn họ hình như đã thật sự bị tổng bộ Hiệp Hội Thợ Săn nhắm tới!
...
Hiệp Hội Thợ Săn khua chiêng gióng trống bao vây như vậy, người của Đọa Thần Huyết đương nhiên cũng phát hiện.
Người siêu năng và quái vật nhanh chóng tổ chức phòng ngự, dự định ăn thua đủ với Hiệp Hội Thợ Săn.
Một khi nơi này bị công phá, cao tầng có thể thông qua đủ loại phương pháp để trốn thoát, nhưng đám quái vật tầng chót và người siêu năng như bọn hắn khẳng định là trốn không thoát.
Nhưng bọn chúng đang đề phòng nhóm người liên minh tấn công thì chợt phát hiện trên bầu trời có ba chấm đen mơ hồ.
Những chấm đen đó ngày một lớn hơn, đồng thời còn truyền tới tiếng nổ vang dội.
Đó là... máy bay ném bom!
Hàng chục quả bom lớn được thả xuống từ máy bay, tiến hành oanh tạc kiểu rải thảm trong phạm vi sơn trang Lệ Thủy.
Gần như trong nháy mắt, nơi này đã biến thành địa ngục nhân gian!
Không giống với vũ khí dùng trong chiến tranh nhân loại sẽ có những chế xuất phát từ chủ nghĩa nhân đạo, bom thả xuống từ máy bay ném bom của hiệp hội cơ bản đều là bom uy lực lớn.
Chỉ oanh tạc một phen thì người siêu năng trên mặt đất của tổng bộ Đọa Thần Huyết cơ bản đã bị dọn dẹp sạch sẽ, chỉ còn lại một số ít người siêu năng có năng lực đặc biệt sống sót.
Có điều dùng máy bay ném bom tiến hành oanh tạc chỉ đạt hiệu quả trong lần đầu tiên mà thôi, nếu tiếp tục tiến hành lần oanh tạc thứ hai, không nói tới chuyện không đạt được bao nhiêu hiệu quả, có khả năng máy bay sẽ bị tổn hại.
Trong Đọa Thần Huyết cũng có không ít cường giả có khả năng đánh rơi máy bay!
Hơn nữa bởi vì không bùng nổ chiến tranh quy mô toàn cầu nên thực lực quân sự của liên bang cũng không phải quá mạnh, loại máy bay ném bom này đã là vũ khí rất hiện đại rồi.
Về phần bom hạt nhân này nọ thì ngay cả bóng dáng cũng không có.
Oanh tạc vừa kết thúc thì toàn bộ hồ Lệ Thủy đã sôi ùng ục, mặt đất ở gần đấy cũng chấn động nhè nhẹ, tựa hồ xảy ra động đất.
Ngay sau đó một con cự thú giống như hủy thiên diệt địa với tám cái xúc tua khổng lồ dài mấy chục mét và hai cái chân lớn kèm theo cặp càng từ dưới nước trồi lên!
Đó chỉ là một phần cơ thể lộ ra trên mặt đất của nó mà thôi, ở bên dưới không biết còn bao nhiêu.
Nhưng đối mặt với cự thú khủng khiếp như vậy mà nhóm Hiệp Hội Thợ Săn không hề sợ hãi, hai vị đội trưởng của hai đội hành động đặc biệt vung tay, vô số thợ săn bắt đầu triển khai hành động.
Trong thế giới người siêu năng, trừ phi hình thể to lớn đến mức che khuất cả bầu trời, bằng không thì vẫn có thể chiến thắng.
Cứ vậy, trận chiến tiêu diệt Đọa Thần Huyết của Hiệp Hội Thợ Săn đã chính thức bắt đầu.
Hai bên bắt đầu chiến đấu, Ôn Văn cũng từ trong Trạm Thu Nhận Tai Ách tiến ra, nhìn mấy trăm người siêu năng đánh nhau hỗn loạn, mỗi tế bào trên người anh đều nhảy cẫng lên hoan hô, đây chính là kích thích mà anh theo đuổi.
Có điều Ôn Văn không nóng đầu xông lên, anh biết mình nên làm gì.
"Chậc chậc, tổng bộ hiệp hội đúng là có mặt mũi hơn hẳn phân bộ nhỏ, thế mà lại có thể sử dụng cả máy bay ném bom, một lúc nào đó mình cũng có thể sử dụng thứ đồ chơi này thì sướng rồi."
"Người siêu năng tuyệt đối không có cách nào sống sót trong trận hỏa lực như vậy, có điều tiến hành công kích trực diện phạm vi lớn như thế thì người bình thường trong sơn trang phỏng chừng không thể sống được."
Ôn Văn thầm mặc niệm ba giây cho người thường ở bên trong, sau đó không nghĩ tới chuyện này nữa.
Hiệp hội khẳng định có tiến hành sơ tán người bình thường, người thường còn ở trong sơn trang Lệ Thủy nếu không phải thông đồng làm bậy thì cũng là người căn bản không có cách sơ tán.
Đối mặt với tổ chức bí ẩn lớn như Đọa Thần Huyết, Hiệp Hội Thợ Săn không có khả năng chăm sóc chu toàn cho sự an toàn của mỗi người bình thường.
Chỉ cần để xổng một người siêu năng thôi cũng có thể tạo ra thương vong gấp nhiều lần người thường trong sơn trang, ngớ tới L tiên sinh ngày đó đã tạo ra sự kiện kinh hoàng như thế nào ở khu vui chơi Phù Dung Hà.
Nhiệm vụ của Hiệp Hội Thợ Săn chính là đảm bảo an toàn cho phần lớn nhân loại, vì thế nên lấy hay bỏ là chuyện ngay từ đầu đã không thể thay đổi.
Nhìn đám đông thợ săn đang chiến đấu với mớ xúc tua và cặp càng khổng lồ kia, Ôn Văn không khỏi tặc lưỡi: "Nói ra thì đúng là lớn thật, có điều.... nếu nó là chủ nhân của tiếng tim đập mà mình cảm nhận được trong nước ngày hôm đó thì phần lộ ra lúc này có lẽ chỉ là một góc của núi băng mà thôi!"
Nói không chừng phần xúc tua và cặp càng kia chỉ là một phần không đáng kể của thứ ẩn bên dưới.
Có điều những chuyện đó không liên quan tới Ôn Văn, nếu cuộc chiến đã bắt đầu thì kế hoạch của anh cũng nên tiến hành.
Anh phải thừa dịp hỗn loạn này cứu Hoành Ảm ra ngoài, Ôn Văn sớm đã nghĩ biện pháp rồi.
Trước đó, lúc tới tìm Hoành Ảm Ôn Văn đã quan sát địa hình xung quanh một phen, vì thế anh biết phòng giam Hoành Ảm đại khái nằm ở đâu dưới đất.
Vì thế Ôn Văn trực tiếp chuyển đổi sang thể chất quỷ hồn, dễ dàng tiến xuống độ sâu hơn mười thước rồi dừng lại ở vị trí trong trí nhớ.
Hiện giờ anh đã nhìn thấy mặt tường của phòng ngầm dưới đất, phòng giam của Hoành Ảm sâu như thế, trận oanh tạc khi nãy có lẽ không bị ảnh hưởng.
Nói thật thì Ôn Văn không hề cảm thấy Hiệp Hội Thợ Săn có thể tiêu diệt toàn bộ thành viên của phân bộ Đọa Thần Huyết, chuyện này quá phi thực tế.
Tuy sức mạnh kém xa nhưng Đọa Thần Huyết ở nơi này kinh doanh lâu dài như vậy, không có khả năng không chuẩn bị chút gì, lần này cao lắm cũng chỉ là bị thương nặng mà thôi.
Mà trước khi rút lui, chúng nhất định sẽ mang đồ quan trọng của phân bộ đi, giết chết tù nhân hoặc trấn áp mang đi.
Vì thế Ôn Văn muốn dành thời gian cứu Hoành Ảm ra trước khi cậu ta bị mang đi.
Ở bên ngoài bức tường có một tầng lá chắn năng lượng mỏng, tầng năng lượng này được tạo thành từ siêu năng lực, nếu có người chạm vào sẽ làm Đọa Thần Huyết chú ý.
Nếu là Ôn Văn lúc bình thường thì khẳng định sẽ không dám đụng vào, nhưng bây giờ thì anh trực tiếp biến thành trạng thái triết học!
Anh muốn mạnh mẽ đột phá tầng lá chắn này!