Chương 483: Diệp Tùy Phong Rời Đi! Thần Bảng Giáng Lâm.
Xem ra Diệp Hoàng suy đoán không có sai, mảnh vụn tinh đồ cuối cùng kia chính là ở đây.
Diệp Tùy Phong vẫy tay, di vật rời khỏi tế đàn, bay đến trong tay hắn.
Di vật đang ở trạng thái mở ra.
Diệp Tùy Phong có thể nhìn ra, nó chính là mảnh cuối cùng của tinh đồ không trọn vẹn kia.
Hắn suy nghĩ, trước tiên lấy ra tinh đồ, trực tiếp bắt đầu dung hợp.
Thời khắc này, hắn đã chờ quá lâu, đã có chút không thể chờ đợi.
Ánh sáng rực rỡ tràn ngập.
Điểm điểm tia sáng, lắp theo tinh đồ, không ngừng tập hợp cùng một chỗ.
Theo thời gian trôi qua, một bức tranh hoàn chỉnh xuất hiện ở trước mặt Diệp Tùy Phong.
Vô số đường cong đan vào một chỗ, nhìn như lộn xộn lại ẩn chứa đạo tắc thần bí.
Nó là một trận pháp phức tạp đến cực hạn.
Diệp Tùy Phong nhìn trong chốc lát, cuối cùng phân biệt ra được, đây đúng là một truyền tống trận siêu cấp không biết hướng đến nơi nào.
- Có chút thú vị!
Diệp Tùy Phong sờ vào cằm.
Tấm tinh đồ này tổng cộng có mấy trăm mảnh vụn, hai mảnh cuối cùng còn đặt ở dưới tầng chót nhất bí cảnh mạnh nhất Tiên giới.
Mà nó lại là truyền tống trận.
Một đầu khác của nó đến tột cùng là cái gì?
- Được rồi, đi về trước vậy.
Diệp Tùy Phong suy nghĩ trong chốc lát, quyết định vẫn là về Kính Hồ trước.
Vô luận nó thông đến nơi nào, hắn khẳng định đều phải đi điều tra một phen.
Nhưng đầu kia của truyền tống trận đều không biết có nguy hiểm hay không.
Trước đó, hắn cần phải sắp xếp một vài chuyện.
Sau khi Diệp Tùy Phong suy nghĩ kỹ, thu lấy tinh đồ, lách mình rời đi.
…
Nửa ngày sau, trong Kính Hồ.
Diệp Tùy Phong đứng ở bên hồ, đứng chắp tay.
Sau lưng hắn, tầng lực lượng quan trọng nhất Diệp gia bao gồm Diệp Tùy Vân, Diệp Hoàng, Diệp Long, Cốc U Lan, Hiểu Hiểu, Cầm Dao cơ bản đã đến đông đủ. Ngay cả Tiểu Hắc với Tiểu Bạch đều bị gọi trở về.
Cảnh tượng này làm cho tất cả mọi người đều tưởng bọn hắn sẵn sàng đón quân địch, khẳng định có chuyện lớn xảy ra.
- Ta muốn rời khỏi một đoạn thời gian.
Diệp Tùy Phong xoay người lại, chậm rãi nói.
Trong lòng mọi người bắt đầu lo lắng, quả là thế.
- Đại ca, huynh đây là…
Tùy Vân vừa mới chuẩn bị lên tiếng hỏi, Diệp Tùy Phong trực tiếp lấy ra tinh đồ.
- Tinh đồ, các ngươi đều biết.
- Nó đã đầy đủ hết.
- Nhưng ta không nghĩ tới, bên trong nó cất giấu lại là một truyền tống trận không biết thông đến nơi nào.
Diệp Tùy Phong nói xong, trận pháp trong tinh đồ dần hiển hiện ra.
Mọi người thấy trận pháp vô cùng phức tạp kia, biểu lộ cũng phức tạp theo.
- Thật phải đi sao?
Tùy Vân nói:
- Thần bảng Hỗn Độn, lúc nào cũng có thể giáng lâm.
Diệp Tùy Phong không quan trọng khoát tay.
- Món đồ kia, các ngươi đủ để ứng phó.
- Hao tốn nhiều tinh lực như vậy, mới gom góp đủ tấm tinh đồ này, ta khẳng định phải đi một chuyến.
- Hôm nay gọi các ngươi tới, chỉ báo cho các ngươi để chuẩn bị tâm lý, ta không có ở đây trong khoảng thời gian này, quản lý tốt gia tộc và thế giới Vân Tiêu.
Diệp Tùy Phong nói.
Nhưng sau đó, hắn lại đổi chủ đề:
- Nhưng các ngươi cũng không cần quá mức lo lắng.
- Nhiều nhất ba năm, ta sẽ trở về.
Khi nói câu này, hắn nhìn về phía Diệp Hiểu Hiểu.
Hai người trước đó đã từng có ước định.
Hiểu Hiểu thì nghiêm túc nhẹ gật đầu, cũng không nói thêm gì.
- Đi, việc này không nên chậm trễ.
Diệp Tùy Phong nói:
- Còn nữa, các ngươi tiếp tục làm việc của mình đi, hết hôm nay ta sẽ.
…
Sau một lát, ở trung tâm trên đảo, chỉ còn lại hai người Diệp Tùy Phong với Cốc U Lan.
- Lão gia, ngài đã tiên đoán được cái gì sao?
Nàng lên tiếng hỏi.
Từng ấy năm tới nay, nàng sớm đã quen tính cách của Diệp Tùy Phong.
Nếu như không quan trọng, hắn chắc chắn sẽ không làm trịnh trọng như vậy.
Diệp Tùy Phong đối mặt với câu hỏi của Cốc U Lan, hắn nhẹ gật đầu.
- Đúng vậy.
- Khi thấy truyền tống trận, ta hiểu chuyến này, rất có thể sẽ tìm ra một ít đáp án của bí ẩn.
Diệp Tùy Phong không có phủ nhận.
Dự cảm này hắn đã từng trải qua, không cách nào coi nhẹ được.
- Yên tâm đi, ta sẽ trở lại.
Diệp Tùy Phong cười cười.
Sau đó, hắn giơ ra ngón trỏ.
Đạo vận tràn ngập, một bộ trận pháp tinh diệu đến cực hạn, dần dần hiện lộ ra ở trên mặt đất.
Không tốn quá nhiều thời gian, Diệp Tùy Phong đi tới.
Trận pháp dần dần sáng lên tia sáng.
Cốc U Lan đứng ở bên ngoài trận pháp, bốn mắt nhìn nhau với Diệp Tùy Phong.
Thời khắc Diệp Tùy Phong sắp rời đi, nàng nói mấy chữ rồi im lặng.
Cũng không biết, có bị hắn bắt được hay không.
Ánh sáng loé lên, bóng dáng của Diệp Tùy Phong từ từ biến mất không thấy gì nữa.
- Đông!!!
Bỗng nhiên, đại đạo oanh minh!
Trong lòng Cốc U Lan bị chấn động, đột nhiên quay đầu, nhìn về phía trời cao của Tiên giới.
Chỉ thấy ở trên không, một tòa cung điện cực kỳ khổng lồ, nương theo tầng mây dày đặc, chậm rãi từ trên trời giáng xuống.
Thiên địa cộng hưởng!
Khi tòa cung điện lộ ra toàn cảnh, Cốc U Lan trông thấy đỉnh chóp của nó, chín cái thánh chỉ tản ra tia sáng màu vàng chói mắt.
Đó chính là… Thần Bảng Hỗn Độn!
………
- Đông!!
- Đông!!
…
Chín tiếng chuông vang, vang vọng toàn bộ Tiên giới.
Tiếng chuông trực tiếp kích sâu vào trong linh hồn.
Vô luận người ở phương nào, phàm là sinh linh có trí tuệ, đều nghe thấy được âm thanh thật lớn này.
Mọi người ngẩng đầu nhìn về phía trên không của Tiên giới, cung điện quy mô hùng vĩ kia sừng sững ở đường phía chân trời.
Bên trong thành Vân Tiêu.
Đám người vừa mới tán đi, đang chuẩn bị thương nghị bố trí tiếp theo, đã bị động tĩnh quét sạch Tiên giới này hấp dẫn.
Thành viên hạch tâm gia tộc, lần nữa nhanh chóng tập hợp.
- Thần Bảng Hỗn Độn hiện thế?
Diệp Long ngóng nhìn Thiên Cung, chín cái thần bảng, bắn ra kim quang bốn phía.
- Phụ thân chân trước vừa đi, nó chân sau giáng lâm.
Diệp Hoàng chau mày.
Từ khi Ma Thần xâm lấn bắt đầu, hiện tại đã chuẩn bị kết thúc, nó đều mãi không có chút dấu hiệu hiển lộ nào.
Giờ khắc này, khi Diệp Tùy Phong vừa mới thông qua truyền tống trận rời đi, đột nhiên giáng lâm Tiên giới.
Chuyện này quá mức kỳ quặc.
- Là trùng hợp? Hay… Nó đang e sợ lão gia?
Trong mắt Cốc U Lan lấp lóe tia sáng.