Chương 533: Chuyện Xưa Của Quý Triêu.
- Ngươi là đang tiến hành nghiên cứu tà ác gì ở đây?
Diệp Tùy Phong đi vài vòng trong mật thất.
Bên trong bày đầy bình bình lọ lọ, đều chứa huyết dịch khác nhau, nhìn qua giống như Luyện Kim Sư đang thực hiện nghiên cứu tà ác gì đó.
- Nói một chút nghe xem.
Diệp Tùy Phong dạo qua một vòng trở về, nhẹ nhàng vỗ tay phát ra tiếng, tên đạo sư lập tức cảm giác được thân thể của mình khôi phục tự do.
Ánh mắt của hắn ta âm trầm, rất muốn bổ nhào qua hành hung Diệp Tùy Phong một trận.
Nhưng người trẻ tuổi này thật sự là quá thần bí, hắn ta không dám hành động thiếu suy nghĩ.
- Đừng lại nghĩ đến giết ta, chút trò vặt này của ngươi còn chưa xứng vào nhập môn Huyết Cổ nữa.
Diệp Tùy Phong nhìn ra ý nghĩ của hắn ta, lần nữa ngồi xuống.
- Hảo hảo tâm sự.
- Nói không chừng, ngươi còn có khả năng sống tiếp.
Hắn làm ra thủ thế mời ngồi.
Ánh mắt đạo sĩ sáng tối chập chờn, chần chờ một hồi lâu.
Nhưng cuối cùng hắn ta vẫn ngồi xuống.
Sau đó, hắn ta nói kỹ càng chuyện của mình một lần.
Đạo sĩ tên là Quý Triêu, đến từ một tòa thành trì cách thôn Đường Cổ khoảng mấy ngàn dặm.
Hắn ta từ nhỏ đã hướng tới người của thế giới tu luyện, thế là sau khi trưởng thành quả quyết bắt đầu tu luyện Nguyên Thủy công pháp.
Với lại, thiên phú của hắn ta rất không tệ.
Nhưng cho dù công pháp gì thì muốn trở nên mạnh hơn cũng không thể thiếu tài nguyên tu luyện.
Gia cảnh Quý Triêu bần hàn đương nhiên không thể nào gánh vác nổi tài nguyên tu luyện đắt đỏ đó.
Chỉ có một thân thiên phú, nhưng lại chỉ có thể trơ mắt nhìn các xuẩn tài khác dần dần bỏ xa mình.
Chính loại áp lực tâm lý và không cam tâm này đã làm cho Quý Triêu bắt đầu tìm kiếm con đường khác, với lại, hắn ta thật đúng là tìm được.
Thuật Huyết Cổ.
Đây là một con đường có độ khó rất cao, cần thiên phú thật tốt mới được.
Nhưng tốt là, thuật Huyết Cổ không cần quá nhiều tài nguyên tu luyện, nó cần là đủ loại máu tươi.
Máu tươi là thứ mà giới tu luyện kiêng kỵ nhất.
Gần như là người người khinh thường.
Quý Triêu cũng không thể tránh khỏi rơi vào hoàn cảnh như vậy.
Nhưng hắn ta vẫn không từ bỏ, hắn ta cùng một đám người cùng chung chí hướng ẩn núp bốn phía, tiến hành con đường tu luyện của mình.
Con đường này nhất định tràn ngập long đong.
Chính đạo vây quét, cho tới bây giờ cũng chưa từng ngừng lại.
Năm ngoái, Quý Triêu chính là bị mấy tông môn vây quét, cho nên mới trốn vào trong núi sâu.
Cũng vì như vậy hắn ta mới phát hiện thôn trang kỳ quái tên Đường Cổ này.
Dưới lòng hiếu kỳ, hoặc nói là bị tò mò điều khiển, Quý Triêu quyết định làm rõ ràng đến cùng chuyện ở đây là như thế nào.
Mấy ngày sau, hắn ta đạt được một kết luận làm người ta kinh ngạc.
Nguyên nhân người trong thôn Đường Cổ không thể tu luyện chính là bắt nguồn từ trong máu.
Trong máu của bọn hắn, hình như ẩn chứa một loại nguyền rủa cực kỳ đáng sợ, loại chú ấn này trực tiếp hủy con đường tu luyện của tất cả bọn hắn.
Sau khi đạt được đáp án này, từ đầu Quý Triêu rất e ngại.
Người có thể bố trí ra lời nguyền cho huyết dịch của cả một tộc bầy nhất định là tồn tại kinh khủng không tầm thường.
Người như vậy, hắn ta căn bản không thể trêu vào.
Nhưng ngay khi hắn chuẩn bị thoát đi thì một ý niệm hiện ra ở trong đầu.
Huyết mạch chú ấn có thể xưng là Thần vật!
Nếu như có thể hoàn toàn phá giải nó, như vậy nhất định tạo nghệ của hắn trên thuật Huyết Chú có thể leo lên mấy tầng cấp.
Đến lúc đó, hắn ta còn lo lắng chính đạo vây quét gì nữa?
Ý nghĩ này vừa phát lên, hắn ta không kiềm chế được.
Thế là, Quý Triêu âm thâm quyết định, quyết định ở lại để triệt để xác minh chú ấn này là gì.
Trong lòng hắn ôm tâm tư may mắn, nói không chừng người bố trí xuống huyết chú đã sớm quên người của thôn Đường Cổ này sau ót, cũng sẽ không quay lại nữa.
Sau khi quyết định, Quý Triêu suy nghĩ một biện pháp.
Hắn ta cố ý chọc giận ngư yêu trong sông gần đó, dẫn tới thôn Đường Cổ, sau đó đến lượt hắn ta ra sân, diễn ra tiết mục ngăn cơn sóng dữ, cứu vớt thôn trang.
Sau khi thuận lợi thu hoạch được sự tin tưởng của người dân thôn Đường Cổ, hắn ta mới định cư ở đây.
Ngày thường, khi hắn ta dạy dỗ người tuổi trẻ trong thôn thì thỉnh thoảng sẽ lưu lại một chút máu của bọn hắn để tiến hành kế hoạch phá giải huyết chú của mình.
Diệp Tùy Phong nghe xong câu chuyện của Quý Triêu, hắn âm thầm trầm ngâm.
Sở dĩ người của thôn Đường Cổ không thể tu luyện lại vì bị người khác hạ Huyết Chú?
Đây chính là cách làm đoạn tuyệt hậu thế.
Ai mà lại ác độc như vậy?
Thù này phải lớn cỡ nào?
Diệp Tùy Phong lắc đầu, người này quả thực có chút phát rồ.
- Ta không gây tổn thương cho bất cứ người nào trong thôn.
Quý Triêu nói tiếp:
- Ta cũng đang nghiêm túc trợ giúp bọn hắn, mất đi những huyết dịch kia đối với bọn hắn cũng không có chút ảnh hưởng nào.
- Sở dĩ ta tu luyện thuật Huyết Chú chỉ là muốn trở nên mạnh hơn mà thôi, không phải muốn tổn thương những người khác!
Hắn ta cực lực giải thích.
Diệp Tùy Phong không thể phủ nhận.
Không sai, đám người tuổi trẻ ca ca của Ny Oa, từng người sinh long hoạt hổ lại không tồn tại vấn đề gì.
Nhưng loại con đường này, một khi bước vào trong đó chính là vực sâu không đáy.
Ai cũng không có thể nào đảm bảo mấy chục trên trăm năm sau, Quý Triêu còn có ý nghĩ như hôm nay nữa không.
Ai đúng ai sai, rất khó xác định.
Diệp Tùy Phong nhảy qua đề tài này.
- Liên quan tới chú ấn, hiện tại ngươi nghiên cứu thế nào rồi?
Quý Triêu yên lặng một lát, sau đó nói:
- Đã có một chút đầu mối.
- Nếu có thời gian mấy năm nữa ta nhất định có thể hoàn toàn phá giải được.
Diệp Tùy Phong nhẹ gật đầu.
Mới thời gian một năm mà thôi, xem ra thiên phú của Quý Triêu thật không tệ.
- Để ta xem một chút.
Hắn cũng có chút tò mò, đến cùng là loại chú ấn gì.
Quý Triêu lần nữa yên lặng, hình như có chút không muốn.
Nhưng ở dưới loại áp lực vô hình của Diệp Tùy Phong, hắn ta vẫn lựa chọn thỏa hiệp.
- Có thể.