Chương 540: Giám Thị Thú Vị (1)
Cuối cùng, khi Diệp Tùy Phong thuận miệng giải quyết một vấn đề khốn nhiễu Hoàng Kình rất nhiều năm thì vẻ mặt của hắn đã triệt để thay đổi.
- Hiện tại, ta có chút tin tưởng, Hồ Sang cũng không phải là nhân vật ngươi tạo ra.
Hắn cảm thán nói.
Diệp Tùy Phong cười nói.
- Ta là người rất thành thật, xưa nay không nói dối.
Hoàng Kình khẽ gật đầu, yên lặng một lát, bỗng nhiên hắn cười thoải mái một tiếng.
- Rất tốt!
- Diệp sư phó trẻ tuổi, ngươi tới đây là muốn cái gì?
- Chỉ cần phố rèn có thì ta nhất định sẽ thỏa mãn ngươi!
Diệp Tùy Phong khoát tay nói:
- Cũng không có gì.
- Cho ta một chỗ đặt chân là được.
- Yên tâm, ta cũng sẽ không đi ăn chùa, ngươi có thể sắp xếp cho ta một chút công việc.
Hoàng Kình cười to hai tiếng.
- Ngươi giúp ta giải quyết vấn đề lớn như vậy, có thể đừng nói cái gì đi ăn chùa, cho dù có ở đây cả một đời cũng được.
- Nhưng nếu ngươi kiên trì thì có thể tạm thời làm một đại sư phó, lâu lâu có thể tùy tiện chỉ điểm đám đám tiểu tử thúi này một chút.
- Diệp sư phó cảm thấy thế nào?
Diệp Tùy Phong nhìn ánh mắt gian giảo của Hoàng Kình, sao lại không biết hắn muốn làm gì.
Đơn giản chính là muốn móc ra một chút hoa quả khô từ trên người hắn mà thôi.
Nhưng cũng không quan trọng, cứ coi như là tiêu khiển thôi.
- Vậy thì đa tạ Hoàng đại sư.
Diệp Tùy Phong chắp tay nói.
……..
Diệp Tùy Phong không ngờ chỉ tới tìm một chỗ đặt chân mà lại không hiểu thấu làm tới Đại Sư Phó của phố rèn.
Nhưng cũng không quan trọng, vốn là hắn muốn vào Vân Hạ Thiên Cung Các để xem thế giới bây giờ rốt cuộc là như thế nào.
Huống hồ, nếu quả thật thánh sư Hồ gia này thật là Hồ Sang thì có lẽ còn có thể thông qua hắn tìm được cố nhân trước kia.
Nếu đã đến nơi này thì cứ yên ổn mà ở thôi.
Sau khi trở thành Đại Sư Phó, Diệp Tùy Phong lập tức nhận nhiệm vụ thứ nhất của mình.
Kiểm tra học đồ.
Hôm nay trùng hợp là thời gian phố rèn tuyển nhận học đồ.
Đám thanh niên mới tụ tập xung quanh Thiết Ngưu vuốt ve lung tung chính là đám người tới để tham gia tuyển chọn.
- Bây giờ, ta phải gọi ngài là Diệp sư phó.
Hoài Cốc vẫn dẫn đường cho Diệp Tùy Phong, nhưng thái độ của hắn đã xảy ra thay đổi một trăm tám mươi độ.
Trên mặt hiện tại còn mang theo vẻ không dám tin.
Diệp Tùy Phong cười cười.
- Ta cũng không ngờ.
Ý định ban đầu của hắn chỉ là tìm một nơi đặt chân mà thôi.
- Ý trời luôn như thế.
Hoài Cốc nói:
- Tiểu Đồng đi sắp xếp chỗ ở, ta trước dẫn ngài đi tiền đường, hôm nay chính là ngày tuyển chọn học đồ.
Tiểu Đồng chính là một đệ tử thân truyền khác của Hoàng Kình.
Sau đó, Hoài Cốc đi cùng với Diệp Tùy Phong tới tiền đường của Phố Rèn.
Nơi này trưng bày hơn hai mươi lò rèn đúc cỡ nhỏ, đã ngồi đầy người trẻ tuổi.
Bọn hắn có vẻ mặt khẩn trương, có đang nhắm mắt dưỡng thần, cực kỳ giống bộ dáng của các học sinh trước khi thi.
Trên đường tới, Hoài Cốc đã nói cho Diệp Tùy Phong về nội dung kỳ thi.
Nội dung rất đơn giản, chỉ có hai phần, lý thuyết và thực hành.
Tiêu chuẩn hợp cách là căn cứ biểu hiện tổng hợp ở hai phần này để tiến hành ước định, khâu thực hành chiếm bảy mươi phần trăm thành tích.
Hai nam nhân trung niên có chút khí thế đang xem lại bài thi của phần lý thuyết.
Hoài Cốc mang theo Diệp Tùy Phong đi tới.
- Tần sư phó, Liêu sư phó.
Hắn lên tiếng chào hỏi.
Tần sư phó tuổi tác lớn một chút ngẩng đầu nhìn, nhíu mày.
- Hoài Cốc.
- Người trẻ tuổi này cũng tới tham gia kiểm tra à?
- Hoàng đại sư biết không, cũng không nên làm loạn quy củ của lão nhân gia ông ta.
Hiển nhiên, Tần sư phó tưởng là Diệp Tùy Phong đi cửa sau.
Hoài Cốc lắc đầu cười nói:
- Không phải, ngài hiểu lầm.
- Vị này là Diệp sư phó mới gia nhập Phố Rèn của chúng ta.
- Lão sư đã phân phó, để Diệp sư phó cũng tới giúp một chút.
Tần sư phó lập tức sững sờ, Liêu sư phó ở bên cạnh cũng ngẩng đầu nhìn tới.
Bọn hắn nhìn bộ dáng của Diệp Tùy Phong rõ ràng chính là thanh niên mười mấy tuổi, nói là thiếu niên cũng có chút đúng.
Tiểu hỏa tử còn trẻ như vậy lại có tư cách đảm nhiệm chức vị Đại Sư Phó của Phố Rèn à?
Nhưng nếu Hoàng đại sư đã phân phó thì mặc dù trong lòng bọn hắn có chỗ nghi ngờ cũng không được cố ý làm khó dễ.
- Hoàng đại sư có lòng.
- Vừa lúc hôm nay nhiều người tới kiểm tra, chúng ta còn lo lắng bận không qua nổi đây.
Tần sư phó nói.
Diệp Tùy Phong nhìn người ở đây một chút, tổng cộng cũng chỉ có hai mươi sáu người, hai người chỉ là cảnh giới Pháp Tướng có thể bận không qua nổi à?
Đều là người hiểu tinh thông đạo lí đối nhân xử thế.
- Vậy thì quá tốt rồi.
- Các ngài cứ làm việc đi, ta còn bận những chuyện khác.
Hoài Cốc nói xong thì trực tiếp rời khỏi.
Diệp Tùy Phong lên tiếng chào hỏi hai vị sư phó, sau đó đứng qua bên cạnh nhìn hai người bọn hắn bận rộn.
- Diệp sư phó… Quen biết Hoàng đại sư à?
Tần sư phó chủ động hỏi.
- Cũng coi là người quen cũ.
Diệp Tùy Phong nhẹ gật đầu, dùng lý do này lấp liếm cho qua.
Tần sư phó giật mình:
- Thì ra là thế.
Vẫn là liên quan đến cửa sau thôi.
Sau đó, hắn đưa giấy tuyên đã chỉnh lý tốt cho Diệp Tùy Phong:
- Diệp sư phó, làm phiền ngươi phân phát nội dung bài kiểm tra thứ nhất xuống đi.
Diệp Tùy Phong gật đầu, tiếp nhận giấy tuyên.
- Chắc…
Sau đó, hắn mang theo giấy tuyên đi đến tiền viện.
Thật ra đây chính là bài thi, trên đó viết một chút câu hỏi liên quan tới rèn đúc cơ bản.
Diệp Tùy Phong cầm bài thi, phát cho những người trẻ tuổi chờ đợi thi, mỗi người một tờ.
Trong lúc phát đề, hắn còn gặp phải hai gương mặt quen thuộc.
Chính là người trẻ tuổi đã khen ngợi ở trước mặt Thiết Ngưu lúc nãy.
Bọn hắn cũng nhận ra Diệp Tùy Phong, lộ ra bộ dáng cực kỳ kinh ngạc.
Nhưng trong loại trường hợp này, bọn hắn cũng không dám lên tiếng, chỉ có điều hình như vì Diệp Tùy Phong xuất hiện nên càng trở nên hoảng loạn một chút.
Kiểm tra kiến thức lý thuyết chỉ có thời gian nửa canh giờ.
Các thí sinh từng người ngưng thần, nghiêm túc suy nghĩ đáp án của mình.