Chương 589: Gửi Gắm.
Đại tông nhất phẩm có Đại La Kim Tiên trấn giữ đúng là rất cường hoành, nhưng muốn chân chính tiếp xúc đến bọn chúng thì còn lâu mới đủ tư cách.
Hắn chắc chắn sẽ đi tới thánh địa Ngọc Lan một lần.
Nhưng trước đó, hắn muốn đi tìm Diêm Chân một chuyến, còn có vị Thái Thượng trưởng lão kia nữa xem thử có thể tìm được một chút manh mối khác hay không.
Còn có, thực lực của hắn vẫn cần phải tiếp tục tăng lên một chút.
Cảnh giới Hiển Thánh vẫn còn trong hàng ngũ phàm tục.
Chí ít phải vượt qua Cửu Nạn, vũ hóa Phi Tiên mới được.
- Trưởng lão chế tạo ra Đỉnh Cầu Nguyện tên là gì?
Diệp Tùy Phong hỏi.
- Huyền Thanh Nguyệt.
Tông Nguyên trả lời:
- Hai vị Thái Thượng trưởng lão quan hệ tâm đầu ý hợp, chỉ cần ngươi có thể tìm được một người thì nhất định có thể tìm được một người khác.
- Nhưng ta vẫn nhắc nhở ngươi một câu, bọn hắn không phải Đại La Kim Tiên bình thường, với lại đã sớm không hỏi thế sự, ngươi tốt nhất phải chuẩn bị tốt tâm lý bị từ chối.
Diệp Tùy Phong không trả lời, hắn sẽ cho đối phương một điều kiện không thể nào từ chối.
- Tốt, vấn đề của ta đã hỏi xong.
Diệp Tùy Phong nói:
- Nhưng ta còn có một chuyện khác muốn nhờ ngươi.
Tông Nguyên dừng một chút, trầm ngâm nói:
- Ngươi cứ nói.
Diệp Tùy Phong nhìn Phương Tiểu Nhân bên cạnh một chút, nói:
- Đệ tử này của ta vừa thông qua giải thi đấu ngộ đạo tiến vào trong Thanh Lan Tông.
- Ta hi vọng ngươi có thể giúp ta trông nom một chút.
Phương Tiểu Nhân nghe thấy câu nói này, lập tức ngồi ngay ngắn, sững sờ nhìn Diệp Tùy Phong.
Gia hỏa này lại còn nhớ mình à?
Sau đó, nàng lập tức hưng phấn.
Nếu như Vực chủ vực Vạn Hòa có thể làm hậu trường của mình thì quá tốt rồi!
Sau này ai còn dám chọc giận nàng?
- Việc nhỏ.
Tông Nguyên cười nói:
- Thật ra thực lực của tiểu nha đầu này đã hoàn toàn đủ điều kiện tiến vào hàng ngũ đệ tử hạch tâm.
- Ta sẽ chú ý tới nàng.
Diệp Tùy Phong nhẹ gật đầu.
- Trừ cái đó ra, còn có một người nữa.
Hắn điểm chỉ lên hư không, một bóng người cao gầy hiện lên ở trước mặt ba người.
Phương Tiểu Nhân há to miệng, bởi vì bóng người kia chính là bản thân Diệp Tùy Phong.
- Hắn là hậu đại của bạn cũ ta, cũng thông qua giải thi đấu ngộ đạo tiến vào.
- Nhưng đối với hắn thì ngươi cũng không cần đặc biệt chú ý, chỉ cần cho hắn một cơ hội tiến vào Tàng Kinh Các là được rồi.
Diệp Tùy Phong nói.
Tông Nguyên khẽ nhíu mày:
- Tàng Kinh Các là trọng địa của tông môn, ta không thể để cho hắn trực tiếp tiếp xúc với một ít công pháp đỉnh tiêm được.
Diệp Tùy Phong không có vấn đề nói:
- Chỉ cần có thể tiến vào là được. Hắn chỉ là muốn xem một chút điển tịch lịch sử, cũng không cần công pháp đỉnh tiêm gì cả.
- Để báo đáp lại, trước khi ta rời khỏi Thanh Lan Tông sẽ giao vật này cho ngươi.
Nói xong, Diệp Tùy Phong huyễn hóa ra một ngọc giản trước mặt Tông Nguyên.
Sau khi Tông Nguyên xem xét ngọc giản, vẻ mặt của hắn lập tức đại biến, lộ ra vẻ mặt không thể tin được.
- Tiên cấp thượng phẩm?
Hắn kinh hô một tiếng.
Diệp Tùy Phong thu hồi ngọc giản.
- Môn công pháp này trùng hợp tương xứng với con đường tu luyện của ngươi, coi như ta cảm ơn ngươi.
- Được rồi, quấy rầy thời gian quá lâu, trời cũng sắp sáng rồi, chúng ta cũng nên từ biệt.
Nói xong, Diệp Tùy Phong vỗ tay phát ra tiếng, hắn và Phương Tiểu Nhân cùng nhau biến mất khỏi không gian màu vàng.
Vẻ mặt của Tông Nguyên thay đổi, nếu như môn công pháp vừa rồi là thật thì hắn có lòng tin tuyệt đối có thể bước lên thêm mấy bước.
Đến lúc đó sẽ có cơ hội rất lớn được triệu vào trong Thánh Địa!
- Xem ra, hắn cũng không phải đơn giản là Đại La Kim Tiên.
Sau một hồi lâu, Tông Nguyên thở ra một hơi thật dài, sau khi nghĩ đi nghĩ lại, hắn vẽ ra một bức tranh trước mặt.
Sau đó hắn lại thay đổi thành bộ dáng của Diệp Tùy Phong.
- Ta cũng phải điều tra một chút, xem ngươi đến tột cùng là thần thánh phương nào.
……
Mộng Giới.
Bóng người Diệp Tùy Phong và Phương Tiểu Nhân đột nhiên hiện ra mà ra.
Sau khi quen thuộc quy tắc của mộng cảnh, Diệp Tùy Phong đã không cần phải mượn dùng Mộng Thê, trực tiếp xuyên qua bọt khí trong mộng cảnh đi vào Mộng Giới là được rồi.
- Đại ca, vừa rồi ngươi thật quá uy mãnh!
Phương Tiểu Nhân vẫn còn chưa khôi phục lại từ trong sự kích động, lớn tiếng nói:
- Thậm chí ngươi còn có thể áp chế cả Vực chủ, trước giờ ta chưa thấy Mộng Sư nào cường đại giống như ngươi cả!
Nàng thao thao bất tuyệt, miệng đầy đều là ca ngợi đối với Diệp Tùy Phong.
Hắn nghiêng đầu nhìn nàng, cười ha ha nói:
- Không phải lúc ấy ngươi còn cực lực muốn cùng ta phủi sạch quan hệ a?
Phương Tiểu Nhân mặt không đỏ tim không đập nhanh, nói:
- Đó là do ta không biết phong thái của đại ca ngài mà!
- Đến bây giờ ta mới biết ngài thần thông quảng đại cỡ nào.
- Nếu như ngài không chê, ta rất nguyện ý trở thành đệ tử chân chính của ngài!
Diệp Tùy Phong khoát tay áo.
- Đừng làm bộ như vậy.
- Gặp dịp thì chơi, không cần thiết tưởng là thật.
Hắn phun ra một câu cặn bã nam cặn bã nữ thiết yếu trích lời.
Phương Tiểu Nhân vẫn kích động trong chốc lát, sau đó mới chậm rãi bình phục lại kích động trong lòng.
- Đại ca, ngươi thật sự muốn đi tìm vị Thái Thượng trưởng lão kia à?
- Chắc chắn bọn hắn sẽ khó đối phó hơn so với Vực chủ nhiều đó.
Nàng lo lắng hỏi.
Diệp Tùy Phong ừ một tiếng:
- Ta muốn điều tra một ít chuyện.
Hai mắt Phương Tiểu Nhân sáng lên:
- Vậy ngươi cho ta thời gian mấy năm, ta nhất định có thể lẫn vào cao tầng Thanh Lan Tông, đến lúc đó nhất định sẽ giúp ngươi tìm được mộng cảnh của mấy trưởng lão kia!
Diệp Tùy Phong nhếch miệng.
Mấy năm à?
Hắn mấy tháng có lẽ cũng không đợi được.
- Thôi đi, để tự ta là được rồi.
Phương Tiểu Nhân sững sờ:
- Nhưng ngươi có thể tìm được bọt khí giấc mơ của bọn hắn à?
Diệp Tùy Phong không nói gì, chỉ phất phất tay.
Chỉ một thoáng, vô số bọt khí mộng cảnh đã xuất hiện ở trong tầm mắt hai người, lít nha lít nhít, bao phủ toàn bộ phạm vi Thanh Lan Tông, với lại hình như còn xa hơn.
Phương Tiểu Nhân nhất thời ngây dại.
Nàng vốn cho rằng, mình có thể tìm được mộng cảnh trong bán kính năm mươi dặm đã là thiên phú tuyệt đối dị bẩm, nhưng Diệp Tùy Phong thì sao?
Này ít nhất cũng là một ngàn km!
- Ngươi tốt nhất nên tập trung tu luyện đi, con đường Mộng Sư này thật rất không tệ.
Diệp Tùy Phong nói.