Trở Về Từ Địa Ngục (Bản dịch)

Chương 21 Manh Mối

Chương 21: Manh Mối

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

Lúc này video đã dừng lại, hình ảnh được phóng to lên, sau đó tiến hành công đoạn xử lí.

Lúc này, hiện ra trước mắt Lương Xuyên và Ngô Đại Hải, hiện a hình ảnh lúc hung thủ vừa mới lấy tiền ra từ máy.

Hung thủ hơi ngẩng đầu lên, chỉ lộ ra một cái cằm, nhưng khóe miệng còn đang mỉm cười, giống như một đứa bé vừa nhận được tiền mừng tuổi từ người lớn trong nhà.

- Mẹ nó, đám tiểu súc sinh.

Ngô Đại Hải tức giận nói, mặc dù không cách nào nhìn rõ được hung thủ nhưng nhìn qua cái cằm ngây ngô này cũng biết tuổi của hung thủ nhất định không lớn, thậm chí theo như cách nói của Lương Xuyên là rất trẻ.

- Tôn Kiến Quốc, chúng tôi bố trí lại phạm vi điều tra!

Ngô Đại Hải vô cùng lo lắng gọi Ngô Kiến Quốc và mấy cảnh sát hình sự dưới tay mình tới, phân phó lại nhiệm vụ.

Lương Xuyên thì nhìn về phía nạn nhân Lưu Vĩ Minh.

- Nếu tôi không giúp anh tìm ra hung thủ thì tối nay anh lại tới giúp tôi làm đồ ăn đúng không?

- Cố vấn Lương, ngài nói gì cơ?

Giản Hồng ở bên cạnh nhỏ giọng hỏi.

- Không có gì.

Lương Xuyên mỉm cười, hắn vốn không muốn ăn, nếu đêm nay Lưu Vĩ Minh lại tới nấu ăn cho hắn nữa thì sau này hắn muốn ăn cái gì cũng cảm thấy khó khăn.

Đương nhiên, đó cũng không phải là lý do, vì có một số người, nhất định phải xuống địa ngục, cho dù hắn có trẻ tuổi hay là vị thành niên đi nữa.

Lương Xuyên ngồi xổm xuống bên người Lưu Vĩ Minh.

- Lương cố vấn, bây giờ chúng tôi phải mang thi thể nạn nhân về cục cảnh sát.

Một trợ lý pháp y nhắc nhở Lương Xuyên.

- Chờ tôi một chút.

Lương Xuyên nói.

- Được.

Giản Hồng trừng mắt nhìn phụ tá của mình, ra hiệu cho Lương Xuyên có thể tùy ý.

Lương Xuyên đặt tay lên trán Lưu Vĩ Minh. Sau đó chậm rãi nhắm nghiền hai mắt.

"Ầm!"

"Ầm!"

"Ầm!"

Lương Xuyên cảm thấy đầu mình liên tục chịu đựng những đòn nghiêm trọng, suýt chút nữa thì mở mắt ra nhưng hắn cố nén lại cảm giác này tiếp tục nhắm nghiền hai mắt.

- Anh thật gan dạ, còn dám lừa gạt ông đây, mật mã sai không thể rút được tiền, tôi thấy anh chán sống rồi!

Sau đó là một loạt các cú đấm đá.

- Đừng đánh nữa, tôi đưa tiền cho các ngươi, tôi sẽ nói mật mã chính xác, nhưng các anh phải cam đoan không được làm tổn thương đến chúng tôi.

- Yên tâm, chúng tôi chơi đùa vợ anh, lấy thêm một chút tiền tiêu xài là được, chỉ cần hai người cam đoan không báo cảnh sát thì tôi sẽ coi như không có chuyện gì, hiểu không?

Bóng tối lại lần nữa xuất hiện nhưng khoảng cách lần này lại rất ngắn.

- Đồ ăn xào xong rồi à.

- Mẹ kiếp, anh nấu cái gì đây, khó ăn muốn chết, sớm biết vậy trực tiếp cắt thịt lợn ướp dấm ăn.

- Tôi cũng không phải là đầu bếp, yêu cầu của anh lại cao như vậy.

- Hắn không phải đầu bếp sao, để hắn xào, anh cầm dao đứng bên cạnh nhìn hắn xào. Này, anh đừng có giả bộ chết, có nghe hay không, chúng tôi ăn xong cơm liền đi, anh ngoan ngoãn nấu cơm thật ngon, anh nhìn hắn đừng để hắn hạ độc.

- Biết rồi.

Trong bóng tối, thỉnh thoảnh lại có âm thanh truyền tới.

Lương Xuyên nghe được tiếng kêu rên thảm thiết của phụ nữ , hết lần này đến lần khác, kéo dài trong thời gian rất lâu, hắn cảm nhận được sự khuất nhục và phẫn nộ của người phụ nữ.

Theo như lời của Gia Cát Lượng, có thể cảm nhận được Lưu Vĩ Minh rõ ràng rất sợ hãi, nhìn vợ của mình bị lăng nhục đồng thời còn tự mình nấu cơm cho nhóm hung thủ.

Nhưng trong thực tế, Lưu Vĩ Minh có khả năng bị trói lại, hắn nhẫn nhục chịu đựng, chắc hẳn bọn hung thủ đã cho cho hắn một hi vọng được sống sót.

Lương Xuyên có hiểu biết sâu về tâm lý học, căn cứ vào manh mối và di ngôn mà hắn biết, thật là buồn cười khi hắn phát hiện ra đám hung thủ nhỏ tuổi này vậy mà vô cùng thông minh, thậm chí có thể nói là cơ duyên xảo hợp dùng một phương thức trong tâm lý học gọi là "Hướng dẫn từng bước" đối đãi với hai nạn nhân.

Bọn chúng cho nạn nhân thấy được hi vọng sống sót, sau đó lại nhốt hai người ở hai căn phòng khác nhau, làm cho nữ nạn nhân cam tâm chịu nhục hầu hạ chúng để đổi lấy hi vọng sống cho chồng, còn nam nạn nhân thì không thể làm gì khác hơn ngoài việc lựa chọn đi nấu cơm cho chúng để vợ mình được sống.

Dĩ nhiên, người chồng còn có thể chọn cách liều mạng nhưng hắn lại bị bọn chúng khống chế, cũng có người kè kè ở bên cạnh canh giữ nên hắn muốn liều mạng cũng không có cơ hội, thậm chí, một khi hắn làm như vậy thì không riêng gì hắn bị chết mà nhất định chúng sẽ giết hại vợ hắn, một khi hung thủ đã giết người thì khẳng định sẽ giết sạch.

Nhưng quan trọng nhất, khả năng nạn nhân nghĩ hung thủ còn quá trẻ tuổi nên ôm ấp hi vọng xa vời, cho rằng cùng lắm bọn trẻ con này chỉ lăng nhục người, tiền đã cầm, cơm cũng ăn xong sẽ rời đi?

Cho tới thời điểm hiện tại, Lương Xuyên vẫn chưa phát hiện ra tin tức có giá trị, một cỗ cảm giác mệt mỏi ập tới.

Đồng thời, Lương Xuyên cảm giác được nội tâm của Lưu Vĩ Minh đã thâm nhập vào đầu hắn, khiến hắn không thể không dừng lại, bởi vì cảm xúc phẫn nộ và cuồng loạn trước khi chết của nạn nhân rất có thể sẽ khiến cho tinh thần của Lương Xuyên trở nên rối loạn.

Nhưng đúng lúc này, trong bóng tối lại truyền ra giọng nói:

- Quần tôi bị thủng một lỗ.

- Tìm lấy một bộ quần áo của hắn mà thay thôi, tôi thấy trong tủ của hắn có không ít quần áo tốt.

- Lương cố vấn, mắt của anh?

Tần Đào vừa lái xe vừa hỏi Lương Xuyên đang ngồi bên cạnh mình.

- Không có gì, chắc bị viêm một chút thôi.

Lương Xuyên thỉnh thoảng lại dùng khăn tay trong túi nhẹ nhàng lau sạch, trên khăn tay đã có lấm tấm những vết máu.

Đôi mắt là cửa sổ tâm hồn của con người, đây là một hình ảnh ẩn dụ rất đẹp nhưng thực tế nó có một ý nghĩa biểu tượng vượt qua ẩn dụ ban đầu của nó.

Xe cảnh sát dừng lại ở trước cửa nhà nạn nhân, nơi này đã bố trí đường cảnh giới, còn có cảnh sát đang phụ trách trông coi hiện trường.

Tần Đào đưa thẻ cảnh sát ra, dẫn Lương Xuyên vào bên trong.

- Tần Đào, sao cô lại quay trở lại?

Trong phòng còn có hai cảnh sát trẻ tuổi đang kết thúc việc thu thập chứng cứ, những vật chứng có khả năng có giá trị cần phải niêm phong đưa đến phòng lưu trữ vật chứng của cục cảnh sát.

- Đội trưởng Ngô bảo tôi quay lại tìm một số thứ.

Tần Đào giải thích.

-Tìm cái gì?

Cảnh sát trẻ tuổi hỏi.

Tần Đào do dự một chút, cô nhìn về phía Lương Xuyên, thực sự không biết Lương Xuyên bảo mình lái xe đưa hắn quay về đây là muốn tìm cái gì.

- Tìm một cái quần.

Lương Xuyên đưa tay chỉ vào tủ quần áo trong phòng ngủ,

- Đồ ở trong đó đã thu thập chưa?

- Cái này, đã kiểm tra qua, trong tủ quần áo không đồ vật gì đặc biệt.

Cảnh sát trẻ tuổi trả lời.

- Tìm thử xem, tìm tất cả quần treo trong tủ quần áo, đặc thù là bị thủng một lỗ.

Lương Xuyên nhớ đến lời trăn trối cuối cùng của Lý Vĩ Minh trong cuộc trò chuyện đó, có một hung thủ đã ở đây đổi quần của nạn nhân Lý Vĩ Minh, nguyên nhân là vì quần của hung thủ bị thủng một lỗ.

Lương Xuyên không xác định được nhóm hung thủ lúc dọn dẹp sơ qua hiện trường có đem chiếc quần mình đã cởi ra mang đi hay không, tất cả những điều này chỉ có thể dựa vào may mắn, tuy nhiên, dựa theo tính cách của nhóm hung thủ và trạng thái tâm lý lúc đó, khả năng bỏ sót cũng không nhỏ.

-------

Mã giảm 5% khi mua từ 1 chương: 11320639

Mỗi 20 KP tặng mã giảm 10%

Mỗi 35 KP tặng mã giảm 20%

🧡🧡🧡🧡

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất