Trở Về Từ Địa Ngục (Bản dịch)

Chương 42 Tỉnh Lại

Chương 42: Tỉnh Lại

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

Có một số người xem sống và chết là hai chuyện rất bình thường, cũng mô tả nó rất thoải mái, giống như sống chết cùng lắm chỉ là một ý niệm nhưng khoảng cách âm dương lại càng thảm khốc hơn nhiều so với tưởng tượng của con người.

Một khi bước vào, dù quay đầu lại cũng không có cách nào để thoát ra, đó là một con đường không lối về, đó là gông xiềng cũng chính là sự tra tấn, vô tri vô giác không biết đâu là điểm cuối.

Người đàn bà vô diện điên cuồng gào thét không cam lòng, cô ta vẫn còn trầm luân, múa hát hằng ngày cũng chỉ vì chờ một cơ hội. Hôm nay, cuối cùng cô ta cũng đã chờ được nhưng người này cố tình lại để cô ta ghen ghét đến phát điên. Lương Xuyên bắt đầu giãy dụa muốn tránh thoát khỏi người cô gái kia, giãy dụa chính là bản năng của con người. Hắn vẫn chưa chết, hắn mới chỉ bước chân vào ranh giới mỏng manh giữa sự sống và cái chết nên hắn mới có thể đến đây.

Hắn biết, lý do hắn tồn tại, sự đặc thù của mình có ý nghĩa như nào đối với nơi này. Bởi vì đã từng trải qua điều đó nên hắn mới có thể thấu hiểu được cái chết đáng sợ đến đâu, hắn không muốn quay trở lại, nhất định sẽ không quay lại!

Sự mờ nhạt của con ngươi dần dần mất đi, thay vào đó là một màu máu.

- Cút đi... !

Đám rong rêu xung quanh bắt đầu đứt thành đoạn, còn dư lại cũng không cuốn lấy hắn, chúng vốn là cây lục bình không có rễ, không phải là thứ rành riêng cho cô gái vô diện kia.

- Nói cho ta biết, tại sao ngươi vẫn còn sống, nói cho ta biết, nói cho ta! Cầu xin ngươi nói cho ta!

Bàn tay của cô gái vô diện bị một thế lực vô hình phá vỡ, cô ta đã không thể ràng buộc Lương Xuyên, đầm nước này cũng bắt đầu sôi sục lên.

Cô ta biết hắn đã tỉnh lại, hắn muốn quay về, lối rẽ của âm ty được chuẩn bị cho người sắp chết, bây giờ hắn lại tỉnh dậy, đây chính là chiều hướng phát triển, là may mắn giữa sự sống và cái chết.

Đã từng có người từng trải qua ranh giới giữa sinh tử nói rằng vào lúc họ qua đời, họ đã thấy được những thứ mà trước đây họ chưa từng thấy, giống như thần chết mặc áo choàng đen hoặc hắc bạch vô thường hay ngôi mộ hoang vắng thê lương....

Điều này tượng trưng cho việc bọ họ đã dừng lại ở nơi này một khoảng thời gian ngắn để chờ quyết định cuối.

Lúc đầu, cô gái vô diện này vì ghen ghét mà phát điên nhưng khi cô ta phát hiện ra mình không thể nào giữ Lương Xuyên lại trầm luân cùng cô ta thì chọn nhượng bộ, không đúng, ngoài nhượng bộ ra thì cô ta không có sự lựa chọn nào khác cả.

Nếu như là một người bình thường đến đây, cho dù có phát sinh chuyện gì đặc biệt thì cô ta vẫn tự tin có thể giữ lại được nhưng Lương Xuyên thì khác, hắn rất đặc biệt, hắn giống như người từng trải vậy.

Thật ra,

Hắn,

Giống như cô ta vậy!

- Nói cho ta, tại sao ngươi lại còn sống, nói cho ta, nói cho ta!!!

Cô ta gào lên không ngừng nhưng thân hình của Lương Xuyên càng ngày càng cách xa cô ta, sau đó dần dần mờ nhạt. Đôi mắt đỏ rực có chút hoài niệm nhìn xung quanh một lượt. Nơi này hắn đã từng đến, bây giờ lại quay lại thêm lần nữa.

Thật là ngại.

Hắn không muốn quay lại thêm một lần nào nữa.

Cuối cùng, Lương Xuyên vẫn biến mất.

Đầm nước lại khôi phục sự yên tĩnh, đường nhỏ hoang vu cũng trở trở nên lạnh lẽo, giống như đang chờ đợi một vị khách mới mà mái tóc của cô gái vô diện che lại mặt của cô ta, sau đó lại vươn tay lên mặt nước.

Tay, đó chính là hình dáng thu nhỏ của cô ta, cô ta chính là mị lực tinh túy.

Cô ta tin rằng mình có thể đợi được đến khi có một người như Lương Xuyên đến.

Cô ta nhất định sẽ chờ đến khi có một người đặc biệt như vậy xuất hiện.

Ngươi kia nhất định sẽ nói cho cô ta bí mật để sống lại.

Cô ta không ngại chờ đợi.

Bởi vì ngoài thời gian ra cô ta không còn gì khác.

Có thể, người mà cô ta đợi được tiếp theo, chính là bạn?

.......

Cảm giác ẩm ướt trên mặt truyền đến, Lương Xuyên chậm rãi mở mắt ra, là Phổ Nhị đang liếm mặt hắn.

Lương Xuyên mỉm cười, đưa tay ôm Phổ Nhị, hắn rất cô đơn nhưng hắn cũng rất may mắn, vì hắn có thể gặp được nó trên thế giới này.

Một loạt tiếng bước chân từ hành lang truyền tới. Một cô y tá mở cửa phòng bệnh, kinh ngạc nhìn Lương Xuyên đã tỉnh lại, cô ta sửng sốt vài giây thì hô lên:

- Tôi sẽ đi gọi bác sĩ đến!

.....

Vết thương phía sau lưng không hề nhẹ, Lương Xuyên nằm trong bệnh viện khoảng một tuần, sau đó được Ngô Đại Hải đón hắn xuất viện, tự mình lái xe đưa Lương Xuyên trở về cửa hàng.

Lúc ở trên xe, Ngô Đại Hải đã nói về bản án của Triệu Vũ Lục, Lương Xuyên cũng không nói gì đến suy luận của cảnh sát về chuyện Triệu Vũ Lục tự sát, về phần tên học trò Lưu Quảng Phúc lạc lối biết đường hối cải kia, Lương Xuyên cũng không buồn để ý tới.

So với đầm nước, so với cặp tay quỷ mị trên mặt nước kia thì có rất nhiều chuyện đã không còn quan trọng, hơn nữa, nếu như cảnh sát đã dựa vào cái gọi là manh mối để suy luận ra được kết quả thì Lương Xuyên cũng không muốn làm mọi chuyện trở nên phức tạp thêm.

Tần Đào cũng tới đây, trước đó cô đã lấy chìa khóa cửa hàng từ chỗ của Ngô Đại Hải sau đó quét dọn sạch sẽ để Lương Xuyên có thể quay lại, đó cũng chính là tâm ý của cô, sau đó cô đi cùng Ngô Đại Hải đi bảo vệ môi trường của Thành Đô, có rất nhiều trang trại nuôi heo đã bị dừng hoạt động, bọn họ cần phải bảo đảm sự ổn định.

Ngồi xuống cái ghế quen thuộc sau quầy, Lương Xuyên cầm chén trà ấm trong tay, Phổ Nhị thì đang nằm sấp trên quầy, con mèo này gần đây trở nên dịu dàng hơn, lúc hắn ở bệnh viện cũng vậy, hắn muốn sờ lúc nào nó cũng không phản kháng giống như trước đây, đôi khi nó còn cọ mũi vào tay hắn, còn cố ý nghiêng người để hắn có thể vò lông thoải mái hơn.

Rất có thể nó lo lắng sau khi hắn chết thì nó sẽ phải sống cô đơn.

Hắn và nó được xem là một số ít dị loại trên thế giới này.

Khi Lương Xuyên trở về thì thấy quán mát xa cách vách đóng cửa, Chu Sa cũng không có ở đây, Lương Xuyên cũng không quá để ý đến chuyện này, hắn và cô vốn không có quan hệ gì với nhau, đặc biệt Lương Xuyên lại chưa từng có hứng thú làm thân với hàng xóm.

Nhưng hôm nay lại có người đến trước cửa hàng của hắn, một người khiến hắn bất ngờ, là Hình Minh.

-------

Mã giảm 5% khi mua từ 1 chương: 11320639

Mỗi 20 KP tặng mã giảm 10%

Mỗi 35 KP tặng mã giảm 20%

🧡🧡🧡🧡

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất