Trở Về Từ Địa Ngục (Bản dịch)

Chương 59 Nụ Cười

Chương 59: Nụ Cười

Chu Thần Dương chết rồi, cách thức chết so với cha của hắn càng kỳ lạ hơn, hắn chết trên một bức tường anime bên ngoài nhà trẻ, đầu hướng xuống, chân hướng lên, cẫn bị đóng đinh năm chỗ là tứ chi và cổ, rất giống với cách thức cha hắn chết là bị đóng đinh trên tấm kính, nhưng chỗ khác biệt với cha hắn chính là, ngực của Chu Thần Dương không bị móc ra, cũng không bỏ thêm đá Tỳ Hưu, thi thể của hắn đa số vẫn còn nguyên vẹn, ngoại trừ...khuôn mặt.

Đúng vậy, toàn bộ cơ thể hắn tôi từ trên xuống dưới chỉ duy nhất khuôn mặt của Chu Thần Dương khó có thể nhìn thẳng.

Hai bên miệng của Chu Thần Dương bị xuyên thủng, bởi vì người hướng xuống, da mặt có chút kéo xuống, hơn nữa hung thủ còn cố ý làm ra một đường cong.

Cũng vì vậy, khi người ngoài nhìn thấy thi thể, cảm giác đầu tiên chính là nụ cười cực kỳ khoa trương trên mặt Chu Thần Dương khi treo ngược trên vách tường.

Điểm này rất giống với mặt nạ của chú hề, với sự châm biếm mạnh mẽ, buổi tối mà nhìn thấy cảnh này, cho dù là cảnh sát lão làng cũng cảm thấy phía sau có chút lạnh lẽo.

Sau nửa đêm, Lương Xuyên vòng thêm một chiếc khăn quàng cổ, lúc quan sát thi thể, Lương Xuyên đút hai tay vào trong túi áo khoác, thời tiết này, có chút lạnh, cơ thể của mình, cuối cùng vẫn có chút yếu ớt.

- Xuyên.

Ngô Đại Hải đi tới:

- Camera gần đây tôi đã bảo người đi kiểm tra, chỉ nhìn thấy một đoạn ngắn là một mình Chu Thần Dương đi đến khu vực này, cũng không trông thấy kẻ tình nghi nào khác. Vào Tết Nguyên đán, nhà trẻ được nghỉ lễ, đồng thời, buổi tối hôm nay bác gác cổng của nhà trẻ cũng trốn việc đi ra ngoài đánh bài, vì vậy, ở đây tạm thời không thể tìm được người tận mắt chứng kiến vụ việc xảy ra Người phát hiện ra thi thể chính là một bà lão qua đường, bà lão hét toáng lên chạy về nhà, sợ đến mức hồn vía lên mây, luôn nói ở nhà trẻ có ma, có ma. Con trai của bà lão chạy đến xem, thì phát hiện ra thi thể. Về phần bà lão đã được đưa đến bệnh viện, bà lão quá mức sợ hãi nhưng gặp chuyện như vậy cũng đủ kiên cường rồi.

- Vụ án giết người liên hoàn, thảm án diệt môn.

Lương Xuyên mỉm cười nói:

- Tùy ý đưa một điều này ra bên ngoài cũng đủ làm cho truyền thông hưng phấn đến mức không còn gì hơn, huống hồ lần này lại là tổ hợp cả hai điều.

- Tôi suy đoán, rất có thể là báo thù.

Ngô Đại Hải phân tích.

Lương Xuyên gật đầu, tán thành:

- Anh nói một câu vô ích.

Nếu như là những phương diện khác, hung thủ không có khả năng sau khi giết Chu Quang Tông rồi còn đi giết Chu Thần Dương, giết cha, ngay sau đó giết con trai, đây chính là ý tứ của thâm cừu đại hận, muốn giết cả nhà rồi.

Hơn nữa, kết quả người chết rồi vẫn thỏa mãn được hắn, dường như hắn cái mà hắn quan tâm là quá trình, thông qua công cụ điêu khắc đá để biểu hiện ra sự tồn tại của một tác phẩm nghệ thuật.

Nghệ thuật, kéo dài cảm cúc của con người, cái chết nghệ thuật, sẽ đại diện cho hung thủ truyền một tin tức nào đó ra bên ngoài.

Một số cảm xúc của hung thủ mang ý nghĩa là cho dù đã giết người rồi nhưng sau đó vẫn không có cách nào có thể phát tiết hết tất cả ra bên ngoài, hắn vẫn cảm thấy chưa đủ nghiền, vẫn cảm thấy không hết hận.

Lương Xuyên khẽ nhíu mày, cho tới bây giờ, hắn vẫn không thể hiểu được hình ảnh di ngôn của Chu Quang Thông là muốn nói đến cái gì, về di ngôn của Chu Thần Dương, Lương Xuyên cũng không có ôm hi vọng quá lớn, một mặt là bản thân mình hôm nay đã mệt mỏi rồi, đã đọc di ngôn của một người chết, lần này dù sao cũng khác biệt so với vụ án vợ chồng trẻ bị giết lần trước, Lương Xuyên thực sự không muốn liều mạng như vậy.

Một mặt khác là Lương Xuyên thực sự lo lắng Chu Thần Dương giống cha của hắn chơi thủ đoạn Di ngôn của nghệ thuật gia, đến lúc đó bản thân mình rất có thể sẽ bị khó chịu mà chết.

Một lần nữa nhìn thấy bóng dáng của pháp y Giản, sau khi hoàn thành việc chụp ảnh thu thập chứng cứ tại hiện trường, cô và hai trợ lý của mình bắt đầu đặt thi thể xuống.

Đi ra ngoài đường cảnh giới, Lương Xuyên lấy ra một điếu thuốc, mới vừa đốt điếu thuốc, Ngô Đại Hải liền đi tới, nói:

- Xuyên, tôi đã giúp anh điều tra, trong Chu điêu khắc không có ai biết vì sao gót sen ba tấc lại xuất hiện ở cửa tiệm của anh, dựa theo lời của bọn họ, ngày hôm nay sau vụ án của Chu Quang Thông, toàn bộ Chu điêu khắc đều đã ngưng hoạt động. Càng không khả năng có người hơn nửa đêm đi giao hàng cho khách, anh cũng không để lại địa chỉ nhận hàng, lúc đó anh định chờ thanh toán hóa đơn rồi mang đi đúng không? Hơn nữa, căn cứ vào một số bằng chứng từ camera cùng với sự suy đoán của Giản Hồng về thời gian tử vong, trước khi anh đi ra ngoài ăn khuya, rất có thể Chu Thần Dương đã chết rồi.

Ngô Đại Hải gãi đầu:

- Chẳng lẽ là sau khi hắn chết phát hiện mình còn đồ chưa giao cho khách, trong lòng cảm thấy bất an, nên hóa thành vong hồn đi giao hàng?

Ngô Đại Hải muốn kể một câu chuyện cười để bầu không khí thêm sinh động một chút, nhưng rất hiển nhiên, hắn đã kể một câu chuyện nhạt đến mức gây nên cảm giác lúng túng.

Lương Xuyên nhả ra một vòng khói, hít một hơi, nói:

- Camera bên tôi đã có kết quả điều tra chưa?

- Chưa có đâu.

Khuôn mặt Ngô Đại Hải trở nên nghiêm túc:

- Yên tâm đi, tối nay tôi sẽ sắp xếp nhân viên cảnh sát tới gần cửa hàng của anh để quan sát.

Bởi vì rất có thể, người đến đưa gói hàng cho cửa hàng Lương Xuyê chính là hung thủ!

Chính bản thân Lương Xuyên cũng không hiểu, nếu như đối phương thực sự là hung thủ, vậy đến đưa gói hàng cho mình là có ý gì?

Chính mình và Chu điêu khắc không hề có quan hệ gì, dường như cũng không thể nào vì kéo vào trong vòng xoáy này, cho dù mình là cố vấn điều tra vụ án cho cục cảnh sát, mục đích là để bắt hung thủ, nhưng hung thủ cũng không đến nỗi cố ý một mình đến báo thù mình, nói mấy câu không dễ nghe,

Một mục tiêu lớn như vậy Ngô Đại Hải có thể không nhìn không thấy sao?

- Tâm tư của hung thủ rất kín đáo, tạm thời không lấy được bất cứ thứ gì mà hung thủ để quên.

Ngô Đại Hải thở dài:

- Tôi chỉ lo lắng nếu như không sớm tìm được hung thủ, hung thủ vẫn có thể tiếp tục giết người. Bây giờ tôi dự định đi truy hỏi một chút sau khi cục cảnh sát làm xong việc ghi chép, vì sao Chu Thần Dương lại đến nhà trẻ một mình.

- Chu gia ở Dung Thành còn có thành viên nào khác không?

- Theo tôi được biết thì không có. Mười năm trước bọn họ đến Dung Thành, lúc trước hình như phát triển bên Hồng Kông.

- Vợ hắn đâu?

Lương Xuyên hỏi.

- Lúc nhỏ Chu Thần Dương mất mẹ, sau đó hắn cũng kết hôn rồi nhưng một năm trước, vợ hắn vì bệnh nặng qua đời, vì vậy, bây giờ trong Chu gia chỉ còn lại hai người họ.

Lương Xuyên gật đầu, lúc này, một cơn gió lạnh thổi tới khiến Lương Xuyên theo bản năng rùng mình một cái, sau đó, ánh mắt Lương Xuyên do dự nhìn xung quanh, rất nhiều người dân đến đây vây xem, cho dù bây giờ đang là sau nửa đêm vào mùa đông nhưng vĩnh viễn không nên đánh giá thấp tính cố chấp của người dân Trung Quốc chuyện đi xem náo nhiệt.

Cảnh sát đến đã thu hút rất nhiều ánh mắt của người dân, thậm chí có người mang theo cả nhà già trẻ đến cùng xem náo nhiệt, vừa lau nước mũi vừa tiếp tục chờ đợi cảnh tượng bùng phát gì đó.

- Đại Hải, anh nói, hung thủ có thể ở trong đám người này không?

Lương Xuyên bỗng nhiên hỏi.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất