Dịch giả: Ngạo Thiên Môn GroupSở dĩ cho Huyết Sát tông, Viêm Nhật đảo thời gian ba ngày, mà không phải lập tức động thủ, chính là bởi vì Văn Tân không xác định Tịch Diệt tông và Thiên Kiếm sơn sẽ xen vào việc của người khác hay không.
Hắn biết Tần Liệt rất được Tịch Diệt lão tổ cùng Lý Mục yêu thích.
Hắn tương tự cũng biết, Tịch Diệt lão tổ xưa nay không theo lẽ thường ra bài, đối với rất nhiều quy tắc ngầm thừa nhận của Bạo Loạn chi địa đều cực kỳ coi rẻ, rất nhiều thời điểm đều là muốn gì làm nấy.
Hắn sợ Tịch Diệt lão tổ xé bỏ các quy tắc tồn tại giữa thế lực cấp Bạch Ngân.
Hắn cũng lo lắng Lý Mục thuyết phục Đoạn Thiên Kiếp nhúng tay chuyện Lạc Nhật quần đảo.
“Tịch Diệt lão quái ở trong huyết chiến với ba đại Quỷ tộc bị thương, lúc này vừa vặn đang bế quan khôi phục, không rảnh để ý tới việc vặt bên ngoài”. Sở Diệu Đan hừ lạnh một tiếng: “Trầm Khôi, Hứa Nhiên, Lôi Diêm, tuy đáng sợ tương tự, nhưng xưa nay đều tuân thủ các quy tắc tồn tại vô hình của thế lực cấp Bạch Ngân ở Bạo Loạn chi địa. Bọn họ sẽ không vô duyên vô cớ, ở dưới tình huống không có lý do, mạnh mẽ nhúng tay tranh cãi giữa thế lực khác”.
“Vũ tông chủ lần trước từng nói với ta, Đoạn Thiên Kiếp một lần trước tới, thuần túy là vì nợ Tần Liệt một cái nhân tình, hai người thật ra cũng không quen thuộc”. Sư Tú Linh nhẹ giọng nói.
“Tịch Diệt tông và Thiên Kiếm sơn đã trầm mặc, ta cũng muốn xem Huyết Sát tông cùng Viêm Nhật đảo, chống lại chúng ta xua đuổi như thế nào!”. Văn Tân cười lạnh nói.
“Kim Dương đảo phải lưu lại!”. Trong mắt Sở Diệu Đan toát ra sát ý.
“Tần Liệt là đệ tử Tịch Diệt lão quái thừa nhận, hắn... Phải sống”. Sư Tú Linh nhắc nhở mọi người.
“Như vậy chính là nói, trừ hắn, toàn bộ người ở Lạc Nhật quần đảo đều có thể đánh chết?”. Sở Diệu Đan nói.
Sư Tú Linh không lên tiếng.
“Luyện Khí sư của Hôi đảo, nhất định phải sống, bọn họ mỗi một người đều là tài phú trân quý, tuyệt không thể sai sót”. Văn Tân tỏ thái độ.
“Cái đó là tất nhiên”. Sở Diệu Đan gật đầu.
Bọn họ thật ra sớm hạ quyết tâm, lần này Lạc Nhật quần đảo Huyết Sát tông, Viêm Nhật đảo không chịu thua, không chịu dựa vào Huyễn Ma tông, thì tuyệt không khách khí.
Cho ba ngày thời gian, vẻn vẹn chỉ là vì thử phản ứng của Tịch Diệt tông cùng Thiên Kiếm sơn, xem bọn họ sẽ mạnh mẽ nhúng tay hay không.
Mắt thấy Thiên Kiếm sơn và Tịch Diệt tông cũng chưa có hành động kịch liệt rõ ràng, bọn họ vững lòng quân, ngọn lửa tham lam hiếu sát ở đáy lòng bắt đầu hừng hực thiêu đốt.
***
Hải đảo nọ chỗ tộc nhân Hình gia.
Núi lửa yên lặng nhiều năm phun trào ra toàn bộ lửa nóng trong lòng đất, nham thạch nóng chảy ở miệng núi cũng bị hấp thu sạch sẽ.
Một cột lửa mặt trời từ trên trời buông xuống, cùng lửa nóng lòng đất phun dũng, hội tụ dung hợp ở ‘Phần Nhật Luân’.
Lúc này ‘Phần Nhật Luân’ ở dưới tám thi thể thần hấp thu, toàn bộ Liệt Diễm thần hỏa đều bị hút ra sạch sẽ.
‘Phần Nhật Luân’ dẫn dắt thiên hỏa cùng địa diễm, luyện tinh huyết Tần Liệt, cuối cùng ngưng luyện hình thành hoàn toàn biến mất.
Tám thi thể thần, trên thân thể thần to lớn như núi, thì là thiêu đốt ‘Liệt Diễm thần hỏa’, dòng lửa những thiên hỏa, địa diễm đó dung hợp thành, như sông suối, như dải băng, quay chung quanh bọn họ chảy xuôi lượn vòng.
Thần uy mênh mông, từ trong tám thi thể thần thể chấn động lan ra, làm linh hồn toàn bộ cường giả đều rung động vì đó.
Hỏa diễm thần mang long lanh, từ trong mắt thi thể thần tràn ra, như rồng khổng lồ phun trào ngọn lửa, cực kỳ kinh người.
“Vù!”.
Một đạo huyết quang bắn nhanh đến.
Huyết quang sau khi hạ xuống hóa thành Huyết Lệ, hắn nhìn tám thi thể thần một cái thật sâu, sau đó hướng Tần Liệt nói: “Thực có nắm chắc?”.
Tần Liệt gật đầu.
“Vậy tốt!”. Huyết Lệ hít sâu một hơi, đột nhiên ngửa mặt lên trời thét gào.
Một chiếc chiến hạm xương trắng cực lớn, từ trong nước biển bay lên trời, Mạc Tuấn, Mông Phụng, Hồng Bác Văn bọn Huyết Sát thập lão đều mặc áo bào dài màu đỏ, đứng thẳng tắp ở đoạn đầu chiến hạm, phóng ra huyết khí nồng đậm hung lệ.
Rất nhiều môn đồ Huyết Sát tông phân tán ở trên chiến hạm, khí tức trầm ổn, con ngươi toát ra huyết quang.
Trong nửa canh giờ, Huyết Sát tông đã chuẩn bị thỏa đáng, tụ tập toàn bộ võ giả.
“Hô hô hô!”.
Một chiếc Lưu Kim Hỏa Phượng từ Huyết đảo đi đến. Lang Tà, Phùng Dung, còn có hơn hai trăm vệ sĩ Huyết Mâu cũng thò đầu ra.
Lang Tà sau khi đột phá lần nữa, đạt tới Phá Toái cảnh sơ kỳ, Phùng Dung Như Ý hậu kỳ, các võ giả Huyết Mâu còn lại đại đa số đều là Thông U cảnh, chỉ có lác đác mấy người đạt tới Như Ý cảnh.
Một cỗ thế lực này cùng Huyết Sát tông so sánh quả thực yếu hơn không ít.
Nhưng cùng Khí Cụ tông trước kia so sánh, thì đã cường đại hơn không biết bao nhiêu lần, cho dù là hiện tại đặt tới Xích Lan đại lục, cũng có thể cùng Bát Cực thánh điện và Huyền Thiên Minh ganh đua cao thấp.
Võ giả Huyết Mâu, tay một kiện linh khí hoa mỹ, thân khoác áo giáp linh quang lập lòe, ở trên trang bị, chẳng những không thua Huyết Sát tông chút nào, thậm chí còn mơ hồ cao hơn một bậc.
Đặc biệt, Lang Tà và Phùng Dung tay còn cầm lượng lớn Liệt Diễm Huyền Lôi, loại huyết chiến số người đông đúc này, lực sát thương Liệt Diễm Huyền Lôi có thể tạo thành quả thực khó có thể đánh giá.
“Đi!”.
Mắt thấy Lang Tà suất lĩnh người của Huyết Mâu đến, Tần Liệt gật gật đầu, lên tiếng xuất phát.
“Hô hô hô hô! Hô hô hô hô!”.
Tám thi thể thần trên người lửa nóng hừng hực thiêu đốt, vậy mà lại cúi người xuống bay lên trời, bọn họ đầu chân nối liền, thoạt nhìn, như một dãy núi lửa bị người ta đưa lên trời.
Tần Liệt, thì ở vai thi thể thần dẫn đầu, ở trong các đám lửa nóng thiêu đốt.
Hắn hiển nhiên không chịu những ngọn lửa đó ảnh hưởng.
“Theo Tần Liệt!”. Huyết Lệ trầm giọng nói.
Hóa thành một dòng máu màu đỏ tươi, như một đám mây đẹp đẽ trên trời, hắn và thi thể thần dưới chân Tần Liệt song song tiến lên.
Phía sau, chiến hạm xương trắng, Lưu Kim Hỏa Phượng đi theo, hướng đến nơi Huyễn Ma tông tụ tập.
***
“Cái gì? Đám người Huyết Sát tông cùng Viêm Nhật đảo, đã rời khỏi Lạc Nhật quần đảo? Bọn hắn thực chuẩn bị rút lui?”. Thanh Nguyệt cốc, Miêu gia gia chủ Miêu Dương Hú đứng lên, khẽ nhướng mày.
“Bọn hắn hẳn là không phải rút lui”. Miêu Mỹ Du lắc đầu.
Tầm mắt năm cốc chủ Miêu gia cùng rơi xuống trên người nàng.
“Từ tin tức ta nhận được đến xem, người của Huyết Sát tông cùng Viêm Nhật đảo, là hướng địa giới Huyễn Ma tông tụ tập đi đến”. Miêu Mỹ Du nói.
“Cầu hòa sao?”. Miêu Văn Phàm cười lạnh, khóe miệng tràn đầy mỉa mai: “Lúc này mới nhớ tới cầu hòa? Có thể quá trễ một chút hay không?”.
“Chung quy tốt hơn bị giết sạch sẽ”. Tam cốc chủ Miêu Khang cười to.
“Hừ! Ta còn cho rằng Huyết Sát tông và Viêm Nhật đảo kiên cường cỡ nào! Sau khi vừa thấy Văn Tân và cường giả Huyễn Ma tông thật muốn trở mặt, còn không phải thành thành thật thật chịu thua?”. Khẩu khí của Miêu Văn Phàm khinh thường đến cực điểm.
“Cũng không giống cầu hòa”. Miêu Mỹ Du nhẹ giọng nói.
“Ồ?”. Miêu Dương Hú nhìn về phía nàng: “Rốt cuộc chuyện thế nào?”.
“Nếu chỉ là cầu hòa, Mạt Linh Dạ và Tần Liệt hai người đi qua là được, mà không nên là cuồn cuộn”. Ở lúc năm vị cốc chủ Miêu gia kinh ngạc, nàng tiếp tục nói: “Căn cứ tin tức đến xem, Huyết Sát tông vận dụng chiếc chiến hạm xương trắng kia, tám thi thể thần của Viêm Nhật đảo cũng bay lên trời, Huyết Mâu hầu như xuất động toàn viên”.
“Trời! Bọn hắn điên rồi à? Cái này rõ ràng chính là tư thế liều chết một phen!”. Miêu Tôn Thắng kinh hãi biến sắc.
“Không biết sống chết! Quả thực chính là không biết sống chết!”. Miêu Văn Phàm hét lên.
“Điên rồi! Điên hết rồi!”. Miêu Khang bỗng nhiên đứng lên.
“Chúng ta lập tức đi qua nhìn xem!”. Thân thể Miêu Dương Hú chấn động, rốt cuộc không kìm chế được kinh hãi trong lòng, lập tức truyền lời xuống.
Một chiếc xe kéo bằng vàng cỡ trung gào thét lên trời, năm vị cốc chủ Miêu gia, còn có Miêu Mỹ Du v. V... Các cường giả Miêu gia, vội vội vàng vàng đi lên, nhanh chóng rời khỏi Thanh Nguyệt cốc.
Cùng lúc, Tống Đình Ngọc và Tạ Tĩnh Tuyền, còn có mấy chục tên võ giả Huyết Mâu, cùng đám người Cát Vinh Quang cũng ngồi một chiếc Lưu Kim Hỏa Phượng, hướng đến địa giới Phan gia.
Vị trí đó của Phan gia, cách Thanh Nguyệt cốc không xa, cách hải đảo đám người Cát Vinh Quang cũng rất gần.
Thanh Nguyệt cốc và Tống Đình Ngọc đều là ngay lập tức nhận được tin tức, hơn nữa nhanh chóng xuất phát, điều này làm bọn họ ở lúc đám người Tần Liệt chưa tới, đã trước một bước tới gần hải đảo nọ của Phan gia.
Một chiếc hoàng kim cự liễn dẫn đầu đến.
Không bao lâu, lại có một chiếc Lưu Kim Hỏa Phượng chậm rãi đến, lúc cách hải đảo nọ của Phan gia còn mấy vạn thước, đã ngừng lại.
Sau đó, đứt quãng, lại có một ít Thủy Tinh chiến xa rải rác, lần lượt tới phụ cận.
Những người tới sau, có một số giống với Cát Vinh Quang, sợ hãi dị tộc giết đến quê hương mình, từ Thiên Lục đại lục di chuyển đến.
Còn có một bộ phận, thân phận thì ý vị sâu xa, có là cơ sở ngầm của Hắc Vu giáo, ba đại gia tộc, cũng có là từ đại lục khác tới, ý đồ từ Hôi đảo trực tiếp mua Liệt Diễm Huyền Lôi.
Ở trước khi Tần Liệt và Huyết Sát tông tới, đã có rất nhiều nhân sĩ thân phận không rõ sớm thu được tin tức, vội vã tụ tập đến.
Bọn họ ngược lại còn chạy ở trước Tần Liệt.
“Vì sao đem tin tức tiết lộ ra trước?”. Trên Lưu Kim Hỏa Phượng, sắc mặt Tạ Tĩnh Tuyền bình tĩnh, thấp giọng hỏi.
Nàng biết ở sau khi Tống Đình Ngọc nhận được tin tức, lại ngay lập tức đưa tin khắp nơi, cố ý để Thanh Nguyệt cốc, còn có rất rất nhiều thế lực chung quanh đạt được tin tức trọng đại này.
Cái này dẫn tới Tần Liệt cùng người của Huyết Sát tông, lúc còn chưa từ Lạc Nhật quần đảo rời khỏi, nhân vật đạt được tin tức đó đã vội vã chạy tới.
Cái này trực tiếp tạo thành Tần Liệt và Huyết Sát tông chưa lộ mặt, nơi đây đã đầu người nhấp nhô, tụ tập đủ loại nhân sĩ không rõ.
Tất cả đều là Tống Đình Ngọc âm thầm chủ đạo.
“Trận này, chúng ta chẳng những phải thắng, còn phải để cho mọi người tận mắt thấy!”. Bộ ngực sữa cao ngất của Tống Đình Ngọc, theo tâm tình nàng kích động phập phồng bất định, phác họa ra đường cong dụ hoặc làm người ta phun máu: “Một trận chiến này chúng ta sau khi thắng lợi, Huyễn Ma tông cũng sẽ không dám trêu chọc chúng ta nữa! Trận này qua đi, Viêm Nhật đảo chúng ta sẽ thoát khỏi cho người ta ấn tượng chỉ có Luyện Khí sư, nhưng không có thực lực hơn người. Chúng ta phải cho mọi người biết, Viêm Nhật đảo chúng ta có thực lực bảo vệ được tài phú của chúng ta, phải cho một số kẻ có mơ ước đánh mất tà niệm, làm bọn hắn không dám xuống tay với chúng ta!”.
Tạ Tĩnh Tuyền sửng sốt một lát: “Ngươi khẳng định chúng ta nhất định sẽ thắng như vậy?”.
“Lần này là Tần Liệt chủ động khiêu chiến, ta tin tưởng hắn nhất định sẽ không làm ta thất vọng, cho nên ta sớm tạo thế cho hắn, cũng tận khả năng giành ích lợi lớn nhất cho Viêm Nhật đảo!”. Tống Đình Ngọc tràn ngập lòng tin nói.
Tạ Tĩnh Tuyền ngơ ngác nhìn về phía nàng, nhìn si cuồng, loại tín nhiệm không hề giữ lại kia trong mắt nàng.
Hồi lâu sau, nàng nhẹ nhàng gật đầu, lấy thanh âm chỉ có chính nàng có thể nghe thấy nói: “Bọn họ nói không sai, ở phương diện này... Ta quả thật xa xa không bằng ngươi”.
“Ngươi nói cái gì?”. Tống Đình Ngọc ở trạng thái hưng phấn nghi hoặc hỏi.
Ngữ khí Tạ Tĩnh Tuyền một lần nữa bình tĩnh trở lại, nói: “Ta hiện tại mới hiểu, sao ngươi có thể ở lúc Lăng Ngữ Thi không có mặt, đem Tần Liệt cướp đoạt vào tay”.
Tống Đình Ngọc nhìn về phía nàng, con mắt sáng hiện ra một tia sáng kỳ lạ, sau đó nhẹ nhàng cười, lại không nói thêm gì.
“Tống tiểu thư, ngươi khẳng định người của các ngươi sẽ giết tới nơi này, chủ động khai chiến với Huyễn Ma tông?”. Cát Vinh Quang đi tới, đến bây giờ còn chưa dám tin tưởng, qua đây chứng thực.
“Trận này qua đi, nếu Văn Tân cầm đầu Huyễn Ma tông bị thua, các ngươi sẽ lựa chọn như thế nào?”. Tống Đình Ngọc không đáp lại hỏi.
“Chúng ta sẽ vui lòng phục tùng dựa vào Viêm Nhật đảo!”. Cát Vinh Quang nhấc tay thề: “Lần này, tuyệt đối sẽ không nuốt lời!”.
“Tốt!”.
Đám người Huyễn Ma tông Văn Tân tương tự nhận được tin tức, biết người của Huyết Sát tông, Viêm Nhật đảo cuồn cuộn đến.
“Thật là tự tìm đường chết!”. Sở Diệu Đan lạnh mặt, hướng dưới trướng truyền lời: “Chuẩn bị nghênh chiến!”.
“Huyết Sát tông vẫn cho rằng đây là ngàn năm trước kia rồi!”. Văn Hà cười lạnh.
Văn Tân tế ra hai tầng hồn đàn, gào thét từ trên hải đảo bay ra, vòng quanh chung quanh một vòng, đem những người tới của các thế lực tụ tập trong sáng ngoài tối phụ cận nhìn một lần.
“Bên ngoài có rất nhiều người đang xem kịch, đã có thế lực cấp Bạch Ngân khác, cũng có những người từ Thiên Lục đại lục rút lui, muốn thoát ly Huyễn Ma tông chúng ta”.
Văn Tân nhìn về phía mọi người, mặt trầm như nước: “Trận này, chúng ta phải huyết tẩy Huyết Sát tông cùng Viêm Nhật đảo! Chúng ta phải cho toàn bộ người vây xem rõ, Huyễn Ma tông chúng ta mặc dù là ở lúc Thanh Quỷ tộc xâm nhập, cũng tuyệt đối không phải các thế lực nhỏ đó có thể khiêu khích!”.
Hắn đem Huyết Sát tông và Viêm Nhật đảo đều quy làm thế lực nhỏ, cái này nói rõ trong lòng hắn không coi trọng Huyết Sát tông cùng Viêm Nhật đảo, cho rằng bọn họ không đủ tư cách đánh đồng với Huyễn Ma tông.
Cái này cũng là nguyên do vì sao ở sau khi Viêm Nhật đảo từ chối bán ra Liệt Diễm Huyền Lôi, Văn Tân sẽ nổi giận, sẽ kéo quân rầm rộ đến.
- Hắn tự cảm thấy mình hơn người ta một bậc!
“Mọi người không cần nhẹ tay, cho dù là Tần Liệt kia, cũng chỉ cần giữ lại một cái mạng, bị thương nặng cũng không sao!”. Sở Diệu Đan hò hét.
“Từ hôm nay trở đi, chúng ta sẽ thu hồi Lạc Nhật quần đảo, sẽ thu hồi tất cả vốn thuộc về Huyễn Ma tông!”. Văn Tân quát.
Rất nhiều môn nhân Huyễn Ma tông rít gào hưởng ứng.
Những người đó, đại đa số đều là Văn Tân, Sở Diệu Đan, Sư Tú Linh một phương này, bọn họ luôn có ý kiến đối với Huyễn Ma tông.
Giống với đám người Văn Tân, bọn họ từ trong lòng khinh thường Huyết Sát tông hôm nay, còn có Viêm Nhật đảo đột nhiên toát ra.