Từ Bệnh Viện Tâm Thần Đi Ra Cường Giả

Chương 145: Luôn Gặp Phải Người Kỳ Quái

Chương 145: Luôn Gặp Phải Người Kỳ Quái
Luôn Gặp Phải Người Kỳ Quái
Phòng bệnh 666.
Lâm Phàm và ông Trương nằm ở trên giường trò chuyện trên trời.
"Giáo sư Tinh Không đã từng nói qua, vũ trụ là nhiều lần nguyên.” Lâm Phàm nhìn sao trời, rất nhiều ngôi sao lập loè, nhớ lại lời giáo sư Tinh Không đã từng nói.
“Nhiều lần nguyên là cái gì?” Ông Trương hỏi.
“Không biết, nhưng nói là có rất nhiều cái chúng ta.”
"Vậy có thể nhìn thấy bọn họ sao?”
"Chắc là có thể.”
"Vậy bọn họ có phải là bạn tốt giống chúng ta không?”
"Chắc chắn là bạn tốt giống chúng ta.” Lâm Phàm kiên định nói.
Bọn họ hai người nhìn nhau, mỉm cười ấm áp, đây là sự tán thành trong tình bạn, đồng thời cũng là tình bạn kiên định không dời.
“Nghe kìa, có nghe thấy tiếng gì không?” Ông Trương dựng lỗ tai lên, nghe được bên ngoài có động tĩnh.
“Không có.” Lâm Phàm nói.
“Có.”
"Nhưng tôi thật sự không nghe thấy.”
Có vẻ đã quen với trường hợp này.
Tà Vật Công Kê đứng ở ngoài cửa, thầm thì kêu to, nhưng nó chỉ đứng một lát, nhân loại cũng không mở cửa.
Lời đồng loại nói là sự thật sao?
Đa số nhân loại là ngu ngốc?
Về phần vì sao nó lại xuất hiện ở cửa phòng bệnh này.
Đừng hỏi.
Hỏi thì chính là hợp mùi nhau.
“Có, rõ ràng tôi có nghe thấy.” Ông Trương xuống giường, mở cửa phòng, cúi đầu vừa nhìn thấy thì trước mắt sáng ngời, ông ta nhìn Tà Vật Công Kê, vui mừng ôm nó vào trong ngực: "Cậu xem tôi lại phát hiện ra cái gì này, đây là một con gà nhỏ đáng yêu.”
Ông Trương đặt Tà Vật Công Kê đặt lên trên giường.
Tà Vật Công Kê trừng đôi mắt gà đáng yêu, làm bộ như lạc đường, thực sự bất lực, chỉ là phát hiện biểu cảm hai vị nhân loại có chút không thích hợp, hình như là ngốc thật.
Xem ra đồng loại nói đúng.
Nhân loại là thật khờ khạo.
Từ từ!
Nhân loại này đang làm gì?
Lâm Phàm bắt lấy Tà Vật Công Kê, vạch hai chân nó ra nói: "Ông Trương, nó là gà mái.”
Ông Trương nói: “Làm sao cậu biết được?”
Lâm Phàm chỉ vào đũng quần mình và nói: “Chúng ta là nam, đều có cái kia, mà nó không có cái kia.”
“Phải không?”
Ông Trương kéo đũng quần mình ra nhìn thoáng qua, sau đó cũng vạch hai chân Tà Vật Công Kê ra, lộ ra kinh ngạc nói: "Thật này, đúng là gà mái, Lâm Phàm cậu thật lợi hại, có thể phát hiện ra điều này, nếu là tôi thì chắc chắn không thể nghĩ ra được chuyện này đó.”
Tà Vật Công Kê trừng mắt gà thật lớn, nghĩ thầm, quả nhiên nhân loại ngốc cái mũ đấy, chuyện này mà các người cũng biết.
Nó ẩn mình ở thế giới nhân loại, không nói ngôn ngữ nhân loại, nhưng có thể nghe hiểu tiếng người.
Nó cảm giác hai vị nhân loại này có chút gì đó không đúng.
Nhưng không sao cả, không phải nó muốn đúng hay không, mà là có thể che giấu hay không.
Chờ Tà Vật xâm lấn tứ phía thế giới nhân loại.
Đến lúc đó, nội ứng ngoại hợp, thành công chiếm lĩnh thế giới nhân loại.
"Cục tác!”
Tà Vật Công Kê kêu to, dùng đầu đầy lông xù cọ vào bàn tay nhân loại.
Là muốn cho nhân loại biết, mình là một con gà nghe lời.
“Gà mái thật đáng yêu.”
“Gà mái ngứa quá hả?”
Tà Vật Công Kê: ???
Nó cảm giác nhân loại đang làm nhục nó.
Dùng trí thức nhận biết của nhân loại các người, tôi chính là giống đực, cả nhà anh mới là giống cái.
Hai người bọn họ ghé vào trên giường vuốt ve Tà Vật Công Kê.
"Sao nó lại đi vào chỗ này nhỉ?” Lâm Phàm hỏi.
“Nhất định là nó lạc đường.” Ông Trương nói.
Tà Vật Công Kê cục tác vài tiếng, đúng là nhân loại thông minh, đúng là bị các người nói trúng phóc, tôi bị lạc đường, muốn nhờ nhân loại che giấu mình, tôi có thể tìm được các người chính là phúc khí của các người đó.
Đến lúc không cần che giấu nữa, khiến cho các người trở thành cái thứ nhân loại đầu tiên bị tôi nuốt hết.
Lâm Phàm nói: "Tôi nghe nói gà mái có thể đẻ trứng đó.”
Ông Trương nói: “Không phải chúng ta nghe nói, mà là nhìn thấy trên TV.”
Ngay sau đó.
Hai người nhìn nhau, trong mắt nở rộ ra chùm sáng, trăm miệng một lời nói:
"Nói vậy có nghĩa là, sau này có thể có trứng gà ăn rồi”
Hai người nọn họ bắt lấy tay nhau, vẻ mặt rất hưng phấn, cũng rất vui vẻ, chưa bao giờ ngờ được sẽ có chuyện tốt như vậy xảy ra trên người bọn họ.
“Hì hì!”
“Hì hì!”
Hai người đồng ngôn đồng ngữ giao tiếp với nhau, làm Tà Vật Công Kê có chút ngốc.
Trứng gà?
Tà Vật Công Kê tôi đẻ trứng?
Cái nhân loại ngu xuẩn này, sao các người vụng về như thế, Tà Vật Công Kê tôi là gà trống, tôi không đẻ trứng, các người có thể thường thức chút được không? Ngay cả thân tôi là Tà Vật cũng hiểu được đạo lý này.
Nó sinh sống trong chuồng gà của khu dân nghèo một khoảng thời gian.
Biết những con gà mái đó sẽ đẻ trứng.
Nhưng tôi là Tà Vật Công Kê.
Nếu các người cứ một hai phải như vậy, đó chính là làm nhục tôi.
Có tin tôi biến thành thân hình thật lớn không, một ngụm là nuốt hết các người.
Nhưng ngẫm lại, những nhân loại cường giả này xác thật rất lợi hại, còn có thể truy tìm tung tích bóng dáng Tà Vật chúng nó, lúc trước nhân loại giúp nó che giấu thường xuyên lầm bầm lầu bầu nói chuyện.
Nhẫn nhịn nhất thời gió êm sóng lặng, lùi một bước trời cao biển rộng.
Ba mươi năm Hà Đông ba mươi năm Hà Tây.
Xem tôi sau này giáo huấn các người như nào.
"Gà mái đáng yêu, ngoan ngoãn đẻ trứng đi nhé.”
Lâm Phàm trên giường xích ra một vị trí trống cho Tà Vật Công Kê, để nó có chỗ thi triển.
“Gà mái, tao tin mày có thể, muốn hai trứng nhé, tao và bạn tốt của tao mỗi người một cái.” Ông Trương nói.
Hai người bọn họ ngồi xếp bằng ở trên giường, ánh mắt khát vọng nhìn gà mái.
Tà Vật Công Kê trừng mắt gà nhìn hai người.
Cái kia có ai có thể tới nói cho nó biết, rốt cuộc tình huống hiện tại là có ý gì?
Chơi tôi à?
Hay là khinh thường tôi?
Tôi thuộc về Tà Vật Công Kê tam cấp, đừng nhìn hình thể nhỏ nhắn của tôi như thế, hễ mà chọc giận tôi, hậu quả sẽ vô cùng khủng khiếp đó.
Hy vọng những nhân loại như các người có thể hiểu một chút gì đó.
Bổn Tà Vật Công Kê có thể mượn các người che giấu mình, đó là phúc khí các người.
Đừng có đang ở trong phúc mà không biết phúc.
Nhưng nhìn ánh mắt nhân loại này nhìn nó có chút không thoải mái.
Trứng gà gì?
Có nhìn xuyên hai mắt tôi, tôi cũng sẽ không rớt trứng gà ra đâu.
Sớm biết thế đã đổi chỗ cho rồi..
Thế thì đâu gặp phải hai tên khốn kỳ lạ này.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất