Từ Bệnh Viện Tâm Thần Đi Ra Cường Giả

Chương 294: Đừng khóc, mời ông ăn đậu hũ thối (4)

Chương 294: Đừng khóc, mời ông ăn đậu hũ thối (4)
Mấy lời này của ông ta sớm đã làm cho Hằng Kiến Thu không khỏi suy nghĩ bậy bạ. Chối là che giấu chân tướng. Hằng Kiến Thu không ngờ Độc Nhãn Nam không còn là đàn ông nữa. Ông ta cúi đầu nhìn cái chân trái của mình, nếu hai người kia có bản lĩnh như vậy thì làm cho cái chân giữa tê liệt thì đúng là không có việc gì khó.
Hằng Kiến Thu nhìn Độc Nhãn Nam, ánh mắt đầy vẻ đồng cảm.
Nghe nói ông ta không kết hôn, xem ra là không có con nối dõi được rồi.
“Haiz, nghĩ thoáng chút là được.”
Hằng Kiến Thu an ủi, cũng không biết là đang nói cho mình nghe hay là nói cho Độc Nhãn Nam nghe nữa.
Độc Nhãn Nam yên lặng hút thuốc, ông ta gây hiểu lầm rồi.
Nhưng cũng không sao, chỉ cần có thể khiến cho đối phường đừng đi tìm hai bệnh nhân tâm thần kia thì đã là thành công rồi.
Chẳng qua còn ngẫm nghĩ trong lòng, châm cứu có tác dụng thật không?
Ban đêm, trên diễn đàn internet.
Tin tức hàng đầu dấy lên sóng to gió lớn.
[Một nhóm tà vật đông đảo không xác định được đang di chuyển về hướng thành phố Duyên Hải, đoán chừng một tuần sau sẽ đến.]
Bộ phận đặc biệt của thành phố Duyên Hải vẫn chưa kịp thông báo thì đã cón tin tức như vậy xuất hiện, dĩ nhiên gây ra ảnh hưởng vô cùng lớn.
“Thành phố Duyên Hải vừa qua một trận đại chiến, bây giờ lại có một nhóm tà vật di chuyển tới, có muốn cho người dân ở thành phố Duyên Hải sống nữa hay không đây?”
“Mẹ nó! Đừng dọa tôi chứ! Nếu như là thật tôi chắc chắn chạy trốn xuyên đêm!”
“Bộ phận đặc biệt ở thành phố Duyên Hải sẽ đưa ra thông báo thôi!”
“Nói thật, thành phố Duyên Hải sớm đã không phải là nơi mà con người có thể sinh sống rồi. Quá hấp dẫn tà vật. Sớm chạy đi thì hơn!”
Tôn Hiểu lướt diễn đàn, lúc thấy được tin này, trong lòng có chút khẩn trương.
Anh ta vốn sống ở thành phố Duyên Hải. Lúc đầu còn tưởng là có người muốn hù dọa nên mới tung tin này ra. Nhưng mà số liệu bên trong rất toàn diện. Trên bản đồ theo dõi, một điểm đen lớn đang di chuyển, đông đúc vô cùng, số lượng không ít.
“Muốn giết người à?”
Tôn Hiểu hoang mang, nhìn xuống bình luận mới ở phía dưới. Đại đa số đều là thảo luận đường chạy, đến thành phố khác tránh đi trước.
Dựa theo tốc độ lan truyền thì chỉ cần một đêm toàn bộ thành phố Duyên Hải đều sẽ được biết chuyện này.
Nhất định sẽ gây ra hỗn loạn.
Chuông điện thoại di động vang lên.
Là điện thoại của một người bạn tốt.
Tôn Hiểu bắt máy.
“Nhóc Tôn, cậu có thấy bài đăng trong diễn đàn không? Thành phố Duyên Hải hơi nguy hiểm rồi đó. Cậu qua chỗ tôi tránh nạn đi!”
“Tôi thấy rồi. Đừng vội, còn chưa biết tình hình cụ thể mà. Nếu như là thật thì tôi cũng không đi đâu. Tôi phải quay lại được cảnh này chứ.”
“Cậu bướng thế à? Cái này còn muốn quay?”
“Để quay được thì mất mạng cũng không sao. Tôi lướt xem tiếp đây, cúp máy trước nhé.”
Tôn Hiểu đã sớm coi nhẹ sống chết rồi. Anh ta chỉ muốn quay hình. Bất kể tình hình là thế nào, chỉ cần có hình ảnh kinh động thì nhất định anh ta sẽ lấy máy quay lại ngay.
Bộ phận đặc biệt.
“Trên diễn đàn đã xuất hiện bài đăng liên quan đến chuyện tà vật di chuyển chúng ta phải đăng thông báo ngay lập tức.”
Kim Hòa Lị sắc mặt nghiêm túc, cái này so với chuyện chính Chính phủ công bố còn nghiêm trọng hơn nhiều.
Trên internet đủ mọi loại người. Có người làm trong Bộ phận đặc biệt, tin tức bọn họ được biết sớm hơn người bình thường nhiều. Có khi là do chính họ phát tán thông tin lên diễn đàn.
Đây là chuyện không thể ngăn nổi.
"Ừ, đăng thông báo đi, nói rõ tình huống phát hiện, đồng thời nói cho người dân thành phố không nên khoảng sợ. Vẫn chưa chắc chắn được mục tiêu của tà vật là thành phố Duyên Hải." Độc Nhãn Nam nói.
"Ừ."
"Còn nữa, có phát hiện tà vật cấp bậc năng lượng mạnh nhất trong đám đó hay không?"
"Không có. Máy bay trinh sát không người lái bị tà vật Phi Cầm triệt hạ, khó mà đến gần được. Vì vậy, tôi đã tự mình quyết định, thành lập một tổ hành động tự nguyện đến thăm dò tầng thứ của tà vật."
Độc Nhãn Nam nghe mà tức giận, nói: "Ẩu tả, cô thế là để cho bọn họ đi chết."
Kim Hòa Lị kiên định nói: "Vì để điều tra rõ tầng thứ tà vật, bọn họ đều đã chuẩn bị để hy sinh cho thành phố Duyên Hải rồi."
"Cô thật là làm càn! Mạng của họ thì không phải là mạng hay sao? Nếu phải thực hiện nhiệm vụ cảm tử như vậy, sao cô không tự mình đi đi?" Độc Nhãn Nam cả giận.
Kim Hòa Lị đứng nghiêm nói: "Nếu như tôi hy sinh mà có thể có được tin tức hữu dụng, ta nguyện ý hy sinh vì thành phố Duyên Hải."
"Hủy bỏ nhiệm vụ." Độc Nhãn Nam lắc đầu một cái. Ông ta biết Kim Hòa Lị không nói hắn biết Kim Hòa Lị không nói dối. Ôm lòng hận thù vời tà vật mà lớn lên, tư tưởng đúng là có chút cực đoan.
Không trả lời.
Độc Nhãn Nam nghiêm túc nói: “Tôi lấy thân phận là lãnh đạo cấp cao của Bộ phận đặc biệt ở thành phố Duyên Hải ra lệnh cho cô ngay lập tức hủy bỏ nhiệm vụ. Thân là cấp dưới phải biết phục tùng mệnh lệnh của lãnh đạo. Nếu không làm được thì rời khỏi nơi này ngay lập tức cho tôi! Bộ phận đặc biệt không cần một cấp dưới tự tiện làm chủ, không nghe lời lãnh đạo như cô!”
“Vâng.” Kim Hòa Lị trả lời, sau đó xoay người rời đi. Lúc rời đi còn cắn môi, mặt mũi kiên cường.
Nhìn Kim Hòa Lị bóng lưng rời đi.
Độc Nhãn Nam thở hắt ra, lắc đầu một cái. Cô gái trẻ này làm việc quả thực rất tốt nhưng có lúc lại không màng đến tình người, chỉ cần có được kết quả tối ưu nhất.
Hy sinh dĩ nhiên là chuyện tất nhiên. Nhưng có lúc cũng không cần thiết!
Còn có...
Có phải khi này ông ta hơi nặng lời rồi không?
Dưới lầu Bộ phận đặc biệt.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất