Từ Bệnh Viện Tâm Thần Đi Ra Cường Giả

Chương 328: Chào đại ca

Chương 328: Chào đại ca
"Cảm ơn nhé, tôi không ăn đâu! Chỉ là muốn hỏi một chút, tôi có thể quay các người được không? Hiện tại tôi đang quay livestream? Mọi người đang rất quan tâm đến thành phố Duyên Hải đó."
"Vốn tưởng rằng thành phố Duyên Hải sẽ không phòng thủ được với sự xuất hiện của tà vật, lại không ngờ rằng đại ca có thể một mình đánh đuổi bọn tà vật, thật không dám tưởng tượng nổi."
Khi mà Tôn Hiểu nói những điều này, cảm xúc rất kích động.
Đồng thời rất kỳ vọng đối phương đáp lời.
Anh ta đúng là một người yêu nghề, chịu hi sinh vì sự nghiệp. Từ việc anh ta cả gan mạo hiểm thì có thể thấy anh ta không phải loại người chỉ thích lấy tiếng.
"Có thể chứ." Lâm Phàm nói.
Anh không hiểu đối phương tại sao lại quay anh, chuyện này rất bình thường, nên anh chấp nhận thỏa mãn yêu cầu của đối phương.
"Cám ơn đại ca."
Tôn Hiểu kích động sắp nhảy dựng lên, đưa điện thoại lên, ống kính nhắm ngay Lâm Phàm, sau đó kích động nói:
"Các bạn, vừa rồi tôi đã được sự đồng ý của đại ca. Đại ca chấp nhận cho tôi quay anh ấy. Nói thật, tôi chưa từng thấy một người ôn hòa như đại ca đây."
Bình luận trên màn hình lập tức tràn lan.
"Trời ạ, cũng quá trẻ rồi chứ."
"Thiên tài, đúng là thật là thiên tài, tuổi trẻ vậy mà đã có năng lực như vậy rồi, thực sự bái phục.”
"Tôi có chút nghi ngờ, anh ấy có thật là đại ca vừa nãy không?"
"Đúng vậy, tôi cũng nghi ngờ."
Tôn Hiểu nhìn thấy bình luận trong phòng livestream, không nói thêm gì.
Hoài nghi đại ca là một chuyện rất không hay.
Anh ta dám tin tưởng, chính là vị đại ca trước mắt này đã đánh lui tà vật, các người không có ở hiện trường, chắc chắn sẽ không biết, nhưng anh ta đã tận mắt chứng kiến đấy.
Lúc này.
Lâm Phàm cầm thịt thỏ hỏi Tôn Hiểu ăn không? Tôn Hiểu lại tỏ vẻ không cần, chỉ thấy Lâm Phàm bỏ thịt thỏ vào trong miệng. Bấy giờ, Lâm Phàm sắp xỉu vì đói rồi.
Thịt thỏ vào trong bụng, biểu cảm trở nên rất thoải mái.
Tôn Hiểu cung kính hỏi: "Đại ca, trong đám tà vật vừa nãy có tà vật cấp Thiên Vương không?"
Lâm Phàm tò mò nhìn đối phương.
"Đó là gì?"
Cảm giác rất tò mò, anh đâu nào biết đối phương nói là ý gì? Còn về cái cấp Thiên Vương kia, hình như không ai gọi là cấp Thiên Vương cả.
Phòng phát trực tiếp lại tràn ngập bình luận.
Ý nghĩ cũng như vậy.
“Đến cả tà vật cấp Thiên Vương anh ấy cũng không biết. Anh có chắc là anh ấy đã ngăn chặn tà vật không đấy?”
Đồng thời có một bình luận lướt qua.
"Tôi cảm thấy anh ấy giống như bệnh nhân tâm thần vậy."
Đây là người duy nhất nhìn thấu thân phận của Lâm Phàm, chỉ là do bình luận của anh ta như là phỉ báng nên không thu hút sự chú ý của mọi người.
Tôn Hiểu có chút tiếc nuối.
Thật sự không có tà vật cấp Thiên Vương? Hay là do đối phương rõ ràng không hề chú ý đến? Bởi vì quá mạnh, nên loại tà vật cấp Thiên Vương mà ai ai cũng sợ đối đại ca mà nói cũng chỉ giống như tà vật bình thường thôi?
Trong phòng livestream có rất nhiều người biết được tin mới nhất.
Bọn họ biết thực sự có sự xuất hiện của tà vật cấp Thiên Vương, đây không thể nghi ngờ rồi.
Nhưng đối phương lại giả vờ không biết tà vật cấp Thiên Vương, này lại là bởi vì sao?
Ngay sau đó.
Bọn họ suy nghĩ cẩn thận, nhất định là bởi vì thành phố Duyên Hải, nếu cho người dân biết được thành phố Duyên Hải bị tà vật cấp Thiên Vương tấn công, chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến người dân.
Như là:
Tỷ lệ dân cư sinh sống thấp.
Nhiều xí nghiệp sẽ rời đi.
Những điều này đều có thể xảy ra, dù sao một thành thị có phồn vinh hay không là nhờ những điều đó.
Tôn Hiểu hỏi tiếp: "Đại ca, những con tà vật này đều là anh giết sao?"
Tuy rằng biết là đại ca làm, nhưng nếu đại ca tự mình thừa nhận, cảm giác cũng sẽ kích động hơn.
"Tôi không có giết bọn nó, chỉ là báo thù mà thôi." Lâm Phàm nói.
Tôn Hiểu có chút ngơ ngác nhìn đại ca.
Không có giết?
Báo thù?
Nhưng những con tà vật rõ ràng đã chết rồi mà.
Lâm Phàm ôm Gà Mái ôm vào trong ngực nói: "Nó tên Gà Mái, thú nuôi kiêm bạn tốt của tôi. Mới nãy là nó bị ăn hiếp, tôi giúp nó báo thù. Tôi thấy nó vui vẻ nhiều rồi."
Nhẹ nhàng vuốt ve Gà Mái.
Tâm trạng rất tốt.
Gà Mái bị đối phương bắt nạt, anh thực sự rất tức giận.
Tà vật Công Kê không dám động đậy, không dám nói, nội tâm của nó rất không bình tĩnh, từ muốn vì tà vật làm chút chuyện, đến trở thành kẻ phản bội trong mắt đồng loại, tình huống mà nó gặp phải đã không còn là chuyện nó có thể chịu đựng được nữa.
Nhưng bản thân là một kẻ nằm vùng ưu tú, cho dù bị tất cả các đồng loại khác bỏ rơi, nó vẫn phải giữ trái tim sắt thép.
Cục cục tác!
Tà vật Công Kê quát to.
Một khắc sau, nó hoàn toàn nhập vào vai nằm vùng, dùng tài diễn xuất của mình để mê hoặc ánh mắt của đối phương.
Tôn Hiểu đem ống kính nhắm vào Gà Mái.
Phòng livestream liền tràn đầy bình luận
"Like, rất muốn trở thành con Gà Mái đó."
"Quy tắc hành sự của đại ca đúng là có khác, thú nuôi bị ăn hiếp thì giúp nó báo thù, chủ nhân mạnh quá."
"Con thú nuôi này hình như là tà vật."
Có khản giả nhin ra con Gà Mái không phải là con Gà Mái thông thường, mà phát hiện Gà Mái là tà vật.
"Đại ca..." Tôn Hiểu vừa muốn mở miệng, đã bị Lâm Phàm chặn lời.
Lâm Phàm mỉm cười nói: "Tôi tên là Lâm Phàm, không phải Đại ca, lần đầu gặp mặt, chào anh."
Đưa tay đến trước mặt đối phương, mặt mỉm cười.
Ông Trương thấy Lâm Phàm bắt tay đối phương, cũng đưa tay ra đến trước mặt.
Bọn họ kết được bạn mới, hành động đầu tiên luôn là vậy.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất