Từ Đại Thụ Bắt Đầu Tiến Hóa (Dịch)

Chương 72 Gấu trúc —— Thực Thiết thú

Súng ngắn!

Liên Bang rõ ràng đã cấm lưu thông vũ khí.

Nhưng mà, đó là trước kia, nương theo thời đại Linh khí khôi phục, vì để đối phó với biến dị dã thú đột nhiên đột kích, Liên Bang đã sửa chữa luật pháp, cho phép một vài người có thể mang theo súng ngắn hoặc vũ khí cỡ nhỏ.

Có điều, muốn mang vũ khí cần phải có giấy phép, còn cần tiến hành thông qua một vài bài kiểm tra.

Nói tóm lại, các bước rất phức tạp.

Đương nhiên, giống tên đeo kính này, có thể dùng tiền đút lót, vậy thì đơn giản.

Mà chuyện này, ngành công nghiệp vũ khí lạnh tại Liên Bang mọc lên như nấm, phát triển như vũ bão.

Đối mặt với lực lượng xung kích của siêu phàm giả, một vài chính sách ở thời đại trước cũng cần thay đổi.

Tỉ như, cấm chém giết, hay như bảo vệ động vật hoang dã.

Có điều, quả thực là như vậy.

Bảo vệ động vật hoang dã, đây chính là câu nói buồn cười nhất thời đại này.

Lúc Linh khí vừa mới bắt đầu khôi phục, tại một khu bảo tồn động vật hoang dã cỡ nhỏ của Liên Bang, gấu trúc được vinh danh 'Quốc bảo' lại lặng yên không một tiếng động dần dần biến dị.

Đợi đến khi nhân loại phát hiện, thậm chí kịp phản ứng, một cái tên cực kỳ xa xưa của gấu trúc được mọi người nhớ lại.

'Thực Thiết thú '

Răng bằng sắt đồng nha, có thể nuốt chửng kim loại thậm chí khoáng vật, mà móng vuốt sắc bén có thể so với dao phẫu thuật còn có thể thoải mái xé rách bức tường bảo vệ.

Cho đến bây giờ, hành tung của con gấu trúc biến dị này, không ai biết.

Chỉ biết, nó chui vào sơn lâm, nhưng mặc cho nhân loại dò xét thế nào, đều khó mà phát hiện sự tồn tại của nó.

Có chuyên gia phỏng đoán, nó có lẽ đã chui vào quặng mỏ nào đó, từ đó che đậy một vài kỹ thuật khoa học của nhân loại.

Có điều, cụ thể thế nào, không ai nói được.

Nhưng mà đáng nhắc tới chính là, bởi vì con gấu trúc đầu tiên này, cho đến trước mắt, hơn hai ngàn con gấu trúc đã bị quân đội liên bang khống chế.

Thậm chí có người đồn, chủng tộc ngốc ngếch yếu ớt này có khả năng sẽ trở lại chiến trường.

Đúng vậy, trở lại chiến trường.

Ở cổ đại, gấu trúc chính là một mãnh tướng trên chiến trường, tương truyền, thời kỳ viễn cổ, lúc Xi Vưu chinh chiến đều cưỡi gấu trúc.

Có thể thấy chủng tộc này hung hãn cỡ nào.

Mà bây giờ, căn cứ một vài chuyên gia nói, bởi vì Liên Bang thuần dưỡng hơn trăm năm, chủng tộc này rất thân thiện, dù xảy ra biến dị cũng có thể thuần hoá.

Nếu quả thật có thể thuần hóa, biến dị gấu trúc, chắc chắn sẽ là một chiến lực cường đại không thể thiếu của Liên Bang.

Thậm chí, toàn bộ Liên Bang cũng có thể mượn chủng tộc này, trong thời đại tiến hoá nhảy vọt lên trở thành cường quốc số môt nhân loại.

. . . .

Mà lúc này, sương mù bao phủ giữa rừng núi.

Gã đeo kính cầm súng, lạnh lùng nhìn xa Lãnh Phong cách đó không xa.

Chỉ cần hắn nhẹ nhàng bóp cò, đợi một tiếng qua đi, máu tươi đỏ thắm sẽ từ lỗ thủng tuôn ra, mà tên chết tiện trước mắt cũng sẽ theo đó mà ngã xuống đất.

Dù là hắn là siêu phàm giả thì thế nào? Trước mặt họng súng, cũng chỉ có thể run rẩy.

Suy nghĩ tràn đầy ác ý, ngón tay gã đeo kính thậm chí đã đặt trên cò súng.

Nhưng vào lúc này.

Phanh!

Nương theo một tiếng súng đáng sợ, mùi thuốc súng nồng đậm đã tràn ngập khắp nơi.

- Các ngươi đang làm cái gì?

Nổi giận không ngừng, Tô Hổ cầm súng săn tức giận đến mức tay run rẩy.

Bọn này thật ngớ ngẩn, không hề nghĩ đến tình hình bây giờ của mình thế nào?

Bây giờ đang ở trong Mê Vụ Đại Sơn, không phải căn nhà ấm nào.

Nghĩ tới đây, Tô Hổ lại lạnh lùng nhìn thoáng qua gã đeo kính, thẳng đến khi gã đeo kính sợ hãi thả ra súng ngắn trong tay, Tô Hổ mới dời mắt sang người Lãnh Phon, hỏi:

- Lãnh Phong, sao vậy?

- Thiên Cầm dự cảm rất chuẩn, nàng đã nói có dự cảm cực kỳ không tốt, như vậy có nghĩa chúng ta đang có phiền toái lớn.

Lãnh Phong hợp tác với Thiên Cầm không chỉ một lần, thuần thục đi tới sau lưng Thiên Cầm, chủ động đảm nhiệm chức trách hộ vệ.

Đây chính là ước định giữa hắn và Thiên Cầm.

Nếu gặp nguy hiểm, Lãnh Phong nhất định phải bảo hộ an toàn của nàng.

Mà xem như trao đổi, Thiên Cầm cũng sẽ mượn giác quan thứ sáu nhạy cảm mang Lãnh Phong tránh khỏi nguy hiểm.

Chỉ là, lúc này, nhìn qua thiếu nữ sắc mặt trắng bệch vì sợ hãi, lông mày Lãnh Phong nhíu chặt lại.

Chưa bao giờ.

Thiếu nữ này chưa từng lộ ra thần sắc sợ hãi như vậy.

Phiền toái lớn?

Thanh niên khôi ngô ôm lấy cánh tay phải to bằng bắp đùi, ngữ khí mang theo một chút cổ quái.

Chợt, giống như nghĩ đến cái gì đó, hắn liếm liếm khóe miệng, cực kỳ kích động nói:

- Vậy có nghĩa là, chúng ta sắp được gặp gia hoả lợi hại sao?

- Có lẽ vậy.

Lúc này, sắc mặt Lãnh Phong cũng ngưng trọng nhẹ gật đầu.

Mặc dù không thích thanh niên khôi ngô, nhưng thực lực của gia hỏa này bày ở kia, so với một ít gia hỏa, đáng tin cậy không ít.

- Tốt, tốt.

Buông cánh tay xuống, hoạt động gân cốt một phen, khuôn mặt thanh niên khôi ngô tràn ngập chờ mong.

Hắn tới Đại Sơn này, chính là để tìm kiếm tên có thể đánh với hắn một trận!

Mà bây giờ, gia hoả này, lại muốn xuất hiện.

Thanh niên khôi ngô làm sao có thể không kích động được đây?

. . . .

Chỉ là đúng lúc này, giống như phát giác được cái gì đó, thanh niên khôi ngô cùng Lãnh Phong chợt nhìn liếc mắt nhìn nhau, ánh mắt đột nhiên cùng quay về phía một góc trong sương mù dày đặc.

- Bành, bành, bành. . .

Tựa như giẫm vào ngực, còn chưa lộ ra thân ảnh, một cỗ áp bách nhàn nhạt đã đánh tới.

- Đến.

Thấp giọng nhắc một câu, Lãnh Phong đã nắm thật chặt chuỷ thủ trên tay.

Cùng lúc đó, thanh niên khôi ngô cũng thở ra một hơi thật sâu. . .

- Ta lại muốn xem xem là thứ quỷ gì?

Cười ha ha một tiếng, bước chân của thanh niên khôi ngô đột nhiên chấn động.

Bành!

Nương theo đại địa chấn động, cả người hắn nhảy lên một cái, xông vào sương mù dày đặc.

- Gia hỏa này?

Khẽ giật mình, nhưng nhìn qua thanh khôi ngô không để ý hậu quả đã xông vào sương mù đày đặc, Lãnh Phong cũng cắn răng, chuẩn bị đi theo.

Nhưng một lát, hắn lại cảm giác ống tay áo xiết chặt.

Ngước mắt nhìn lại, thình lình phát hiện Thiên Cầm giống như một thiếu nữ bất lực, nắm thật chặt ống tay áo của hắn.

- Đừng, đừng. . .

- Chạy, chúng ta phải chạy mau. . .

Trong thanh âm vô cùng vội vàng kinh hoảng, khiến Lãnh Phong thậm chí Tô Hổ cách đó không xa cũng đại biến.

Thiên Cầm biểu hiện như vậy, bọn hắn chưa từng nhìn thấy qua.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất