Từ Nhìn Thấy Thanh Máu Bắt Đầu Vô Địch

Chương 156 - Cương Thi

Chương 156 - Cương Thi


Biết có nói tiếp cũng không thể chiếm lợi ích, tròng mắt Phí Yến Lâm chuyển động:
“Ta biết ngươi rất giận, ta đã xin lỗi rồi, bắn mũi tên xuyên mây đi, sau khi trở về ta sẽ nói rõ ràng tỉ mỉ với thành chủ đại nhân, ngươi sẽ không thiếu công lao đâu, thậm chí có thể tiến cử ngươi để ngươi vào phủ thành chủ làm việc.”
Vào phủ thành chủ làm việc sẽ có thân phận làm quan, là chuyện tốt mà phần mộ tổ tiên bốc khói xanh. Phí Yến Lâm tin chắc chắn Tô An Lâm sẽ động lòng nhưng về việc sau này làm thế nào...Chuyện thứ nhất chính là chặt hai tay hắn, ai bảo hắn dám sờ nàng? Vừa nghĩ đến nam nhân thối tha sờ mình, nàng cảm thấy ghê tởm, ghê tởm! Đồ vô sỉ!
“Vừa nãy ngươi nói mấy kẻ kia là âm tông, làm sao ngươi nhìn ra được?”
“Bên trong cơ thể có trùng mập hẳn là thánh tử âm tông, thánh tử thánh nữ âm tông chia thành chín loại, cửu phẩm yếu nhất.”
“Nhưng hễ là thánh tử thánh nữ, ít nhất bọn họ đều có một loại âm vật dung hòa vào cơ thể.”
“Chẳng những âm vật giúp họ tu hành, trong hoàn cảnh tuyệt vọng còn có thể bộc phát tiềm năng của âm vật, hoàn toàn hòa thành một thể với người tu luyện biến thành quái vật.”
“Ta thấy hắn biến hình mới biết bọn họ là người của âm tông.”
Tô An Lâm hiểu ra:
“Thì ra là vậy, thế bọn chúng ở đây làm gì?”
“Ta cũng không rõ, nhưng khu này gần đây có người mất tích, giờ xem ra là do người của âm tông làm, người của âm tông vì tu luyện âm vật nên luyện thứ gì cũng xoay quanh âm vật, có vài âm vật rất tà đạo, dùng người sống để luyện, sợ là tên kia cũng như vậy.”
“Trùng máu này hẳn là trùng hút máu, chuyên hút máu người, e là người mất tích đã bị hắn hút sạch máu.”
“Trước đây ta từng giết một thánh tử cửu phẩm âm tông, âm vật của hắn là cương thi cũng hút máu để tu luyện…”
Tô An Lâm lặng lẽ gật đầu:
“Thật đúng là ghê tởm, triều đình không quản sao?”
“Đại Hạ rất lớn, tình huống mỗi một nơi đều khác nhau. Ví dụ như khu vực của chúng ta, Yêu Phong Tử và xác quỷ làm loạn. Những nơi khác nghe nói có phản quân, lưu dân, thậm chí có chỗ hình thành quỷ vực, quản thế nào được? Với triều đình mà nói việc họ cần lo đầu tiên chính là phản quân!”
Phí Yến Lâm nói xong, thở hổn hển:
“Bây giờ bắn mũi tên xuyên mây đi, ngươi yên tâm sau khi trở về ta sẽ tạ ơn ngươi hậu hĩnh! Chuyện khi trước quả thật là lỗi của ta, xin lỗi ngươi.”
Vù! Tô An Lâm bắn mũi tên xuyên mây. Bùm! Ánh lửa sáng chói đỏ rực nở rộ trên không trung.
“Phù…”
Nhìn thấy cảnh này, Phí Yến Lâm thở phào nhẹ nhõm, sau đó trong lòng cười lạnh, người trẻ tuổi đúng là trẻ tuổi, vẫn chưa trả qua xã hội tàn ác. Trở về sẽ cho ngươi đẹp mặt. Nhưng ngay sau đó, cơ thể nàng cứng đờ. Bàn tay của Tô An Lâm, rút ra dao nhọn màu đen.
“Ngươi…ngươi muốn làm gì? Ta đã xin lỗi rồi mà.”
“Lời xin lỗi của ngươi ta đã nhận, ta tha thứ cho ngươi, thế nên tốt bụng khuyên ngươi kiếp sau chú ý một chút.”
“Đừng…”
“Phụt!”
Mũi dao sắc bén rạch cổ Phí Yến Lâm, máu tươi bắn tung tóe. Nội khí Tô An Lâm chấn động, một giọt máu cũng chẳng văng trúng người hắn. Thấy đồng tử Phí Yến Lâm trợn to, sắc mặt hoảng hốt khiếp sợ, hắn cảm thấy rất thoải mái. Đáng chết, vậy mà hắn thấy hơi thích cảm giác này, rõ ràng là hắn bị ép mà...Lắc đầu, Tô An Lâm hiểu ra nguyên nhân.
“Kẻ sai không phải ta, mà là thế giới này!”
“Đều do thế giới đáng chết này, người tốt như ta bị thế giới này ép thành như vậy!”
Không nghĩ nhiều nữa, hắn lau sạch vết máu trên mũi dao rồi lại thấm máu lên dao của kẻ thù, cuối cùng xử lý hiện trường một chút. Ừm, hiện trường trải qua như thế này, Phí Yến Lâm phát hiện người nhà này có vấn đề, lúc kiểm tra ba người kia đột nhiên ra tay. Phí Yến Lâm lấy một địch ba, như hổ vào bầy dê, giết ngay hai tên lâu la. Sau đó đại chiến với thánh tử, khó phân thắng bại, cuối cùng hai người đều thiệt hại. Hắn cố hết sức cứu Phí Yến Lâm nhưng nàng bị thương ở cổ, thương thế nghiêm trọng, cuối cùng chết thảm.
Cách đó khá xa, nhóm người Mặt Thẹo vẫn chưa vào thành, đám người đi trên đường không ngừng trút nỗi bực tức.
“Đi theo đội trưởng như vậy thật xui xẻo, cả đống việc khổ sai lại không kiếm được lợi ích gì.”
“Thỉnh thoảng còn bị quất roi, nương tử ta nói ta ốm đi rồi.”
“Ngươi còn có nương tử đã tốt lắm rồi, ta vào đây muốn kiếm chút lợi vì thế mà cha ta lấy hết gia tài tìm mối quan hệ đưa ta vô, giờ đã sắp một năm rồi mà chút lợi ích cũng chẳng thấy đâu.”
“Lão đại, tiếp tục như vậy không ổn đâu.”
Nhóm người nhìn chằm chằm Mặt Thẹo. Mặt Thẹo bất đắc dĩ:
“Ta thì có cách gì chứ, các ngươi đánh lại đội trưởng không? Vẫn nên làm việc đàng hoàng đi, ráng chịu một chút, lỡ có ai nhìn trúng nàng lấy nàng về thì tốt rồi, đến khi đó nàng sinh hài tử sẽ không làm việc này nữa.”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất