Từ Nhìn Thấy Thanh Máu Bắt Đầu Vô Địch

Chương 157 - Kiếm Pháp

Chương 157 - Kiếm Pháp


“Cái này năm ngoái ngươi cũng nói rồi, lỡ như chúng ta chịu đựng đến chết thì sao?”
Mặt Thẹo bị nói mà lòng phiền muộn:
“Ta có cách gì chứ, bảo ta lấy nàng sao?”
Đang nói chuyện, chân trời phía xa bỗng lóe lên ánh lửa thôi thúc sáng cả nửa bầu trời.
“Là mũi tên xuyên mây của đội trưởng, vị trí kia là của Phí đội, nàng xảy ra chuyện rồi.”
“Đây…”
“Đây cái gì, mau qua đó.”
“A…”
“Không muốn bị Phí đội quất roi thì đi mau.”
Vừa nghĩ đến dáng vẻ trút giận của Phí đội, nhóm người vội vàng đuổi qua đó.

Phí Yến Lâm đã chết, là chết trong khi làm nhiệm vụ!
Mới sớm tinh mơ, trong thị trấn Hoàng Kê nho nhỏ đã dấy lên một hồi sóng to gió lớn.
Phí Yến Lâm là cao thủ số một số hai trong phủ thành chủ, có thể một mình đối phó với Yêu Phong Tử, thế mà lại chết rồi.
Sau đó có một số người biết được là do hắn gặp phải người của Âm Tông, lúc ấy Tô An Lâm của võ quán Đại Lực cũng có mặt.
Nhưng Tô An Lâm chỉ bị thương nhẹ, không có gì đáng ngại.
Sự việc này lập tức trở thành đề tài bàn tán, ai cũng tấm tắc Tô An Lâm mạng lớn.
Còn một số ít người thì lạnh cả sống lưng.
Ví dụ như Từ Kim Niên.
Sau khi nghe được tin tức này, Từ Kim Niên càng lúc càng cảm thấy kỳ quái, tại sao những người đi theo Tô An Lâm ra ngoài đều chết hết như vậy?
Trước đó là đám người Phí Hạng, Hàn Tây, giờ lại đến Phí Yến Lâm.
Liệu đây có phải là một sự trùng hợp ngẫu nhiên không?
“Người sư đệ này của ta không đơn giản đâu.”
Từ Kim Niên càng thêm chắc chắn một điều rằng, mình tuyệt đối không nên trở thành kẻ địch của Tô An Lâm.
Nhắc tới đám thuộc hạ của Phí Yến Lâm, vậy mà sau khi biết Phí Yến Lâm chết, họ lại bước trên đường nhanh như gió, ai nấy ngẩng đầu ưỡn ngực, cứ như sợ người khác không biết đội trưởng họ đã chết vậy.
Tô An Lâm nhìn mà thầm thấy lạ trong lòng.
Việc này cũng thu hút sự chú ý của phủ thành chủ.
Nhưng điều được chú ý tới không phải là Phí Yến Lâm đã chết, mà là Âm Tông.
Thế mà người của Âm Tông lại xuất hiện ở trấn Hoàng Kê nho nhỏ của họ, đám người ấy có mưu đồ gì đây?
Ngay từ sáng sớm, đội trưởng cấp cao hơn của phủ thành chủ đã rời thành, đi tới nơi xảy ra sự việc để điều tra.
Nhưng những chuyện này đều chẳng có liên quan gì đến Tô An Lâm cả.
Hắn đã trở về từ tối hôm qua rồi.
Hiện tại, em gái hắn đang ở tại căn nhà dưới quê của Ngưu Tuệ Hồng, rất an toàn, không ai biết chuyện này cả.
Buổi sáng Tô An Lâm không tới võ quán, dù sao hắn cũng đã tuyên bố là tối hôm qua bị thương rồi, nếu sáng sớm mà đã tung tăng nhảy nhót qua đó thì ai biết người ta sẽ nghĩ thế nào.
Hơn nữa, hiện tại hắn chủ yếu luyện tập để tăng độ thuần thục, cọc gỗ trong nhà đã có sẵn, chẳng cần phải đi đâu.
Cốp cốp!
Con dao gỗ được vung lên liên tục đánh vào cọc người gỗ.
Độ thuần thục không ngừng tăng lên.
Cuối cùng trước mặt hắn cũng xuất hiện dòng thông báo.
“Cuồng Đao Phi Trảm: Đại sư.”
“Lên cấp rồi.”
Nhưng hắn không kịp mừng rỡ, bởi vì cùng thời điểm tăng cấp, những thông tin mấu chốt của Cuồng Đao Phi Trảm cũng ùa vào đại não.
Tô An Lâm nhắm hai mắt lại, tiến hành dung hợp, triển khai trong đầu.
Bây giờ bộ não của hắn hệt như một công cụ tinh vi đang điên cuồng hoạt động vậy.
Bất chợt, Tô An Lâm nâng đao lên, động tác sắc bén vung lên chém.
Nội khí toàn thân hắn phun trào giống như một lò lửa nóng bỏng, khi vung đến chiêu thứ mười ba thì áo trên người bị lực chấn động làm cho nát vụn.
Trên làn da màu đồng, từng đường gân xanh nổi lên, mỗi một tấc da thịt trông không khác nào vận động viên thể hình tỏa ra năng lượng nóng bỏng.
Động tác của Tô An Lâm càng ngày càng nhanh, rõ ràng trong tay là đao gỗ, nhưng mỗi một lần vung tay đều chém đứt mấy cái lá của cây đại thụ năm mươi năm tuổi trong đình viện.
Xoẹt xoẹt xoẹt!
Xoẹt xoẹt xoẹt!
Thế mà lại chém ra được cả đao khí.
Tô An Lâm mừng rỡ không thôi, dùng đao gỗ mà đã có thể chém ra được đao khí, thế nếu dùng đao thật thì sao?
Xoẹt!
Cùng lúc thu lại thế tấn công, Tô An Lâm cũng chậm rãi thu đao.
Tay hắn rung lên một cái, thanh đao gỗ trong tay bất ngờ vỡ vụn.
Nội khí quá mạnh mẽ đã vượt mức chịu đựng của đao gỗ, cho dù chỉ là đối diện với không khí.
“Họ tên: Tô An Lâm. Cấp độ 6.”
“Thanh máu: 105/105+.”
“Điểm kinh nghiệm:530/2000.”
“Điểm thuộc tính: 3 điểm. (Mỗi 100 điểm kinh nghiệm có thể được quy đổi thành 1 thuộc tính.)”
“Công Pháp: Cuồng Đao Phi Trảm. (Đại sư)”
“Công pháp: Đại Lực Thiết Cốt Công, Thiết Cốt. (Đại sư)”
“Công pháp: Phượng Vũ Cửu Thiên Công. (Đại Thành)”
“Công pháp: Ngũ Cầm Thân Pháp Công (Đại sư)”
“Công pháp: Toái Y Chưởng (Tiểu Thành)”
“Vẫn ít công pháp quá.”
Tô An Lâm thầm nghĩ trong lòng.
Ví như kiếm pháp mà Phí Yến Lâm sử dụng kia, rõ ràng là mạnh hơn rất nhiều, nếu như loại công pháp đó mà có thể đạt tới cấp đại sư thì còn mạnh hơn nữa.
Mặt khác, công pháp hiện tại của hắn chỉ có thể nói là một loại võ kỹ, chứ cũng không phải kỹ năng nội công mạnh mẽ rõ rệt gì.
Hắn muốn tìm thêm một số công pháp nội tâm.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất