Chương 180 - Thắt Cổ
"Ta...Ta đi gọi người."
Trình Toa Toa chạy ra ngoài.
Một lát sau, người của Vương gia đều đã tới, còn gọi theo nha dịch tới.
Hai tên nha dịch này hiển nhiên đã thu bạc, thái độ rất là cung kính.
"Phương lão gia, các ngươi vừa đến đây cho nên không biết, tòa nhà này của các người, hộ gia đình lúc trước từng ở đây đã bị quỷ làm loạn nên mới rời đi đấy."
Tên nha dịch cầm đầu giải thích.
"Chỉ là một cái đình viện này thôi, ta cũng đã thu được năm cái thi thể."
Phương Vinh nghe vậy, chỉ cảm thấy đau đầu hoa mắt một trận:
"Ta bị người môi giới lừa."
"Dám bán cho chúng ta nhà ở có quỷ, cha, ta đi tìm người kia để tính sổ."
Phương Sĩ Lễ nổi giận, lập tức muốn dẫn theo hộ vệ đi ra ngoài.
"Thôi, phỏng chừng người môi giới bàn chuyện mua bán này với chúng ta đã sớm đi rồi."
Phương Vinh gọi nhi tử lại, nhìn về phía nha dịch nói:
"Chúng ta mới đến đây, trong khoảng thời gian ngắn cũng không thể tìm thấy tòa nhà lớn nào khác, xin hỏi chúng ta nên làm cái gì bây giờ?"
"Thật ra ta có quen biết hai người, là đạo sĩ của Vân Sơn quan gần đây, họ chắc hẳn là có thể đối phó được."
Tô An Lâm mở miệng nói.
Sắc mặt nha dịch có chút cổ quái:
"Vân Sơn quan? Nơi đó chỉ có năm tên đạo sĩ, đều đã rời đi rồi."
"Đi rồi?"
"Đúng thế, chắc ngươi không biết, ngày hôm trước có người lên bái phỏng, lại phát hiện trên Vân Sơn quan đã không còn một bóng người."
"Vậy chúng ta nên làm cái gì bây giờ?"
Phương Vinh nóng nảy hỏi.
"Đừng vội, chúng ta cũng quen biết với một đạo nhân, để ta đi hỏi giúp ngươi một chút."
Hai tên nha dịch ôm quyền rời đi.
"Khóa kín cửa lại, về sau không cho phép ai đi vào đây hết."
Phương Vinh lập tức phân phó:
"Đưa thi thể của Thúy Nhi đi thiêu đi, mai táng cẩn thận."
Hạ nhân vội đi làm việc.
Tô An Lâm nhìn thi thể của Thúy Nhi, lại liên tưởng đến tiếng cười ngày hôm qua.
"Vì sao họ không nghe thấy gì?"
Hắn không nghĩ ra, dù là người khác ngủ sớm đi chăng nữa, nhưng mà cũng đã vài ngày nay, mỗi đêm đều có âm thanh, không đến nỗi cái gì cũng không nghe thấy được như vậy chứ?
Mặt khác, Vân Sơn quan đang êm đẹp, đạo nhân ở nơi đó không hiểu sao lại chạy.
"Tại sao lại đi chứ?"
Tô An Lâm cảm thấy rất khó hiểu, buổi tối ngày hôm đó cùng ăn mì với nhau, hai người họ cũng không biểu hiện ra rằng muốn chuyển nhà đi, hơn nữa còn mới hắn đi qua đó.
"Chuyện đột phát tất nhiên là có chỗ quỷ dị."
Tô An Lâm nói thầm:
"Có phải là đã gặp được chuyện phiền toái nào đó, hoặc là đã đoán được trước là có nguy hiểm xảy ra, cho nên mới chạy trốn trước hay không?"
Nơi này quả thật có có chỗ quái dị.
Lúc giữa trưa, mấy người ngồi ăn cơm cùng nhau, Trình Toa Toa nói thầm:
"Người của Vương gia đã hỏi thăm rõ ràng, cái đình viện về kia khẳng định là có quỷ, lúc trước ở trong chỗ này mà người nhà họ Triệu, lão gia kia đã cưới vài người di thái thái, lúc năm mươi tuổi rồi còn cười một thiếp thất đẹp như hoa như ngọc, không ngờ lại bị khó sinh, bị sảy thai."
"Lúc sau nữa nhân kia buồn bực không vui, sinh bệnh nặng, chưa đến hai mươi tuổi mà mặt và thân thể đã bắt đầu hư thối, cuối cùng bị lão gia ghét bỏ, nhốt ở trong gian phòng kia để mặc nàng ta tự sinh tự diệt."
"Nghe nói đoàn thời gian đó nàng ta sống rất thê thảm, lão gia không thèm quan tâm tới nàng ta không nói, ngay cả hạ nhân cũng bắt nạt nàng ta, cuối cùng phải thắt cổ tự sát."
"Từ sau khi ấy, trong nhà này đã bắt đầu có người chết."
"Mấy người di thái thái, trong hai tháng đã chết hết cả. Hơn nữa còn là thắt cổ mà chết."
Mấy người nghe vậy, trong lòng cũng nao nao.
"Sư tỷ, chuyện như vậy quá dạo người, ta nghe vậy cũng muốn chạy."
Dương Minh nhịn không được nói.
"Nếu không chúng ta đi ra khách điếm bên ngoài để ở đi."
Mã Lực lo lắng đề nghị.
Tô An Lâm nói:
"Gần đây có rất nhiều thương nhân đến trú mưa, khách điếm đã đầy hết rồi."
"Đúng vậy, có điều không quan trọng, bọn nha dịch đã mới đạo nhân tới rồi, buổi chiều sẽ tới đây để trấn áp quỷ."
Trình Toa Toa thở dài:
"Lại nói tiếp, đúng là trấn Hoàng Kê chúng ta rất tốt, chưa từng nghe thấy chuyện tà ám như vậy."
"Nhưng mà cũng có Yêu Phong Tử."
Dương Minh nói thầm.
Bỗng nhiên bên ngoài vang lên tiếng cãi cọ ồn ào, chỉ thấy bọn hạ nhân đang chạy từ ngoài cửa vào, vừa đi mấy tên hạ nhân vừa nói:
"Đạo nhân tới rồi."
"Cuối cùng cũng đã tới, nếu không đến, ta thật sự muốn chạy."
"Đúng thế, Thúy Nhi chết quá khủng bố."
…
Ngoài cửa Phương gia có một người mặc đạo bào, trên mặt để râu dê, đang được một đám người vây chung quanh mời vào nhà. Đi bên cạnh hắn ta là mấy tên nha dịch, thấy Phương Vinh đến đây ôm quyền nói:
"Phương lão gia, vị này là Lâm Đức đạo trưởng, từ kinh thành tới, đi ngang qua nơi này."
Trong lòng Phương Vinh rùng mình, đi qua cung cung kính kính khom lưng nói:
"Xin chào Lâm đạo trưởng."
"Nơi này của các người có yêu khí rất nặng."
Lâm Đức nhàn nhạt nói.