Từ Nhìn Thấy Thanh Máu Bắt Đầu Vô Địch

Chương 202 - Thứ Quái Quỷ

Chương 202 - Thứ Quái Quỷ


“Hai âm vật kết hợp thành một, chẳng trách lại mạnh thế!”
Mã Bạch Y điều động nội khí toàn thân, đồng thời lấy ra một cái gương đồng.
“Đành phải sử dụng pháp khí thôi.”
Pháp khí...
Tô An Lâm vừa nhìn thấy tấm gương đồng này đã có cảm giác rất kỳ diệu.
Bởi vì khi hắn lấy ra, Tô An Lâm lập tức cảm nhận được một luồng dương khí cực kì nóng bỏng.
Thứ này rất hiệu quả trong việc đối phó với âm vật.
Ngay sau đó, gương đồng bay lên cao, một luồng dương khí bao phủ khắp xung quanh.
Tốc độ của âm vật cấp chín đang nhào tới chậm lại thấy rõ, âm khí bàng bạc bị gương đồng triệt tiêu.
Mã Bạch Y biến sắc:
“Mạnh thật đấy, sức mạnh trong pháp khí của ta sắp cạn rồi, các ngươi mau tế triệu pháp khí ra đi.”
“A Ngọc chính là pháp khí mạnh nhất của ta!”
Mã Đan Trân nói rồi quát lên:
“A Ngọc, đồng bì thiết cốt!”
Ngay lập tức, A Ngọc đứng chắn trước âm vật.
Nàng nửa ngồi xổm, hai tay ném hai thanh kiếm xuống, sau đó chắp tay lại.
Oành oành oành...
Quần áo trên người đột nhiên nổ tung nhưng không có cảnh đẹp nào lộ ra cả, mà ngược lại, toàn thân A Ngọc cơ bắp căng phồng, dưới da thịt có những đồng tiền đồng mơ hồ nổi lên.
“Thứ quái gì đây?”
Tô An Lâm nhìn mà trợn mắt há hốc mồm.
Vốn dĩ thanh máu của A Ngọc chỉ là 100.
Nhưng sau khi đồng tiền xuất hiện, thanh máu của hắn đã tăng gấp bội và nhanh chóng đạt đến con số 300 đáng kinh ngạc.
“Đồng thi.”
Mã Bạch Y nheo mắt:
“Quả nhiên là âm thi của các ngươi, có thể có âm thi bảo vệ thì ngươi ít nhất cũng là thánh nữ cấp tám nhỉ?
“Mã Bạch Y, ngươi không hổ là thành chủ bản xứ đâu, cũng khá tinh mắt đấy.”
“Hừ, khi còn trẻ ta giữ chức quan trong triều đình, có gì mà chưa từng thấy? Chẳng qua là đắc tội với người khác mới bị giáng chức đến cái nơi quỷ quái này đảm nhiệm chức thành chủ thôi.”
“Ta nói mà, bảo sao ngươi biết nhiều như vậy, không giống người bản địa chút nào.”
“Nói nhảm ít thôi, dùng đồng thi của ngươi giết chết Phong Quỷ ở đây đi, chúng ta tiến vào mộ thất kia, tùy duyên mà lấy bảo vật.”
“Bảo vật ngươi cứ lấy thoải mái, nhưng phương pháp thành tiên thì phải thuộc về ta.”
Mã Bạch Y cười khẽ:
“Đến lúc này rồi mà ngươi còn so đo, chi bằng chúng ta cùng dùng chung, thế nào?”
Ánh mắt Mã Đan Trân lóe lên, dường như cảm thấy điều ấy khả thi.
Nàng khẽ gật đầu:
“Được, hy vọng ngươi nói lời giữ lời, nếu không âm thi của ta không dễ chọc đâu.”
“Đương nhiên rồi.”
Hai người đã đạt thành liên minh tạm thời.
Trong lòng Mã Bạch Y phấn chấn, thúc đẩy gương đồng cho dương khí nóng bỏng không ngừng tiêu hao sức mạnh của âm vật xung quanh.
Về phần A Ngọc, da thịt khắp người nàng hiện lên tiền đồng, lúc này cả người giống như bị tiền đồng bao bọc.
Đối mặt với sự cắn xé của chiến mã, nàng không hề né tránh, cánh tay mảnh khảnh giơ lên.
“Ầm!”
Hai bên luân phiên xuất chiêu, sóng khí cuồng bạo quét qua không gian.
Sức mạnh trên cơ thể của âm vật xung quanh như nước sôi bốc hơi, tạo thành một đám mây hình nấm.
Thanh máu của A Ngọc đang giảm nhanh chóng, -10 -20 -19 -13 -24...
Thanh máu của âm vật tụt nhanh hơn, chẳng mấy chốc chỉ còn lại 10, sau đó bị A Ngọc một chiêu diệt chết.
Những con Phong Quỷ còn lại nối gót xông lên.
Tuy nhiên, đám này không phải là đối thủ của A Ngọc.
Cho dù A Ngọc chỉ còn lại 199 điểm máu, nhưng đối mặt với những con Phong Quỷ này gần như là một chiêu một con.
Mà thương tổn do Phong Quỷ tạo thành đối với nàng chỉ là lượng máu giảm đi một con số mà thôi.
Gương đồng tiếp tục trấn áp sức mạnh của Phong Quỷ.
Số lượng Phong Quỷ càng ngày càng ít đi, Mã Đan Trân có vẻ đã khôi phục hoàn toàn, lạnh lùng lên tiếng:
“Chúng ta đi được rồi.”
A Ngọc nhận được mệnh lệnh, quay đầu đi về phía phòng mộ phía sau.
Ngôi mộ này Tô An Lâm đã chú ý tới từ lâu, điểm sáng của mảnh bản đồ trên tay cũng biểu thị vị trí đó.
Một đám Phong Quỷ mở đường, Tô An Lâm theo sát phía sau.
Trước mắt hắn vẫn chưa sẵn sàng để hiện thân.
Mã Bạch Y trông có vẻ bị thương nặng, rất chật vật.
Nhưng trong mắt hắn thì thanh máu của kẻ kia rất đầy, điều đó có nghĩa là hắn chỉ đang cố tình tỏ ra yếu thế mà thôi.
Về phần Mã Đan Trân, vừa rồi quả thật có giảm hơn phân nửa máu.
Nhưng sau khi vận chuyển nội khí, thanh máu của hắn đã hồi phục được gần một nửa rồi.
Hơn nữa bên cạnh còn có âm thi A Ngọc, mấy kẻ này đều không phải là đối tượng dễ dây vào.
Cả đám người xông vào mộ thất, Tô An Lâm còn chưa đi vào đã nhìn thấy trần nhà trong mộ thất gần như bị nhuộm thành màu đỏ như máu.
Có một cỗ quan tài trôi lơ lửng giữa không trung.
“Thùng thùng!”
Nhưng đúng lúc này, trong quan tài đột nhiên vang lên tiếng gõ trầm đục nhịp nhàng.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất