Từ Nhìn Thấy Thanh Máu Bắt Đầu Vô Địch

Chương 227 - Hấp Thu Năng Lượng

Chương 227 - Hấp Thu Năng Lượng


Tô An Lâm nhướng mày:
"Xin lỗi, coi như ta nhìn nhầm."
"Hừ, da mặt tỷ ta mỏng, xin ngươi đừng nói lung tung trước mặt tỷ ta."
"Ừm, đó là điều đương nhiên."
Tô An Lâm nói:
"Chỉ là biểu hiện bình thường của ngươi, thực sự khiến mọi người nghĩ rằng...Thôi quên nó đi, chúng ta đừng đề cập đến điều này nữa."
Tô An Lâm vung kiếm.
"Ầm!"
Cửa sổ lớn trước mặt hắn vỡ vụn.
Chỉ thấy trong phòng, hai người đứng ở trước mặt.
Chính xác những gì tôi thấy phía trước là Đạo Đồng 6 tuổi và anh trai của Mao Tố là Chu Mẫn 15 tuổi
Khuôn mặt của hai người họ như mất đi thần sắc, vô cảm.
Đột nhiên, họ đảo mắt, nhìn chằm chằm Tô An Lâm.
"Ta đoán họ cũng là quỷ đội lốt người. Khi những người ở phía sau không điều khiển họ, họ vẫn duy trì các động tác và thói quen trước đây. Ngay cả bản thân họ cũng không biết rằng họ là thực sự đã chết."
Tô An Lâm nói.
Lý Mạnh hét lên:
“Tỷ ta đâu, tỷ ta đâu?”
“Giết hắn đi rồi ta sẽ nói cho ngươi biết.”
Đạo Đồng chỉ vào Tô An Lâm, hướng về Lý Mạnh lạnh lùng nói.
Lý Mạnh sửng sốt một chút, sắc mặt khó coi:
“Vậy, ta nhất định phải đánh bại…”
“Nếu đánh bại được ta, ngươi thực sự muốn giết ta?"
Tô An Lâm thờ ơ.
"Không..."
"Hừ, vậy thôi, ma quỷ ở đây thực sự đang cố giết ta."
Tô An Lâm xoay người đi vào phòng.
"Ngươi đem đồ vật trên người ngươi giao ra, ta có thể thả ngươi đi."
Đạo Đồng nhìn chằm chằm Tô An Lâm nói.
"Đồ vật, thứ gì?"
“m vật, thứ đó, đang hấp thu năng lượng của ta.”
Tô An Lâm buồn cười:
“Thì ra là nói cái này!”
Hắn càng ngày càng chắc chắn hơn, những kẻ đứng phía sau đang sợ hắn.
Nếu không họ sẽ không nói những lời như giao đồ ra sẽ thả hắn đi.
Tô An Lâm lấy ra tấm da dài,
"Ngươi muốn cái này đúng không? Được, của ngươi đây."
Tô An Lâm nở nụ cười nồng đậm, bước đi về phía trước:
"Tuy nhiên, thắng được ta rồi nói.”
Vút!
Thân thể hắn ngang nhiên giết tới, nhanh đến cực điểm.
Với một nhát đao, mang theo một trận cuồng phong.
"Ầm!"
Đại đao vung ra, lực đạo không biết mạnh bao nhiêu, khiến Đạo Đồng bay ra ngoài.
Một xác chết biết đi khác tiến về phía Tô An Lâm mà đánh, Tô An Lâm đâm hắn bằng một đao.
"Phốc!"
Lưỡi đao sắc bén đâm vào cơ thể, hắn dùng sức xoay mạnh một cái, một mảnh da người trong nháy mắt bị chia năm xẻ bảy.
"Phốc!"
Thân đao chấn động, Tô An Lâm đâm vào da của Đạo Đồng.
“Chết đi!”
Hắn dùng sức đâm mạnh, lại quấy một cái, da người bị xé toạc.
Bây giờ hắn ngày càng thoải mái hơn khi giết những thứ này.
Không cần tìm điểm yếu trên da người, chỉ cần trực tiếp đâm vào, đơn giản và hiệu quả.
"Lý Mạnh, theo ta tiến vào."
Tô An Lâm hét lên:
"Theo sát ta, ngươi chết ta cũng mặc kệ đấy."
" A...ừm..ừm.”
Lý Mạnh phản ứng lại, càng khâm phục cách làm của Tô An Lâm.
Ngay lập tức vội vàng đi theo sau.
Không biết trong căn phòng này đã xảy ra chuyện gì, khắp nơi đều là vết máu đỏ sẫm, còn có rất nhiều dấu vết của xác chết.
Mùi hôi thối bốc ra từ bên trong thật buồn nôn.
Hai chân Lý Mạnh vô thức run lên, không nhịn được đi đến bên cạnh Tô An Lâm.
Dường như chỉ có ở bên Tô An Lâm, hắn mới có được cảm giác an toàn.
“Ngươi đừng lại gần ta như vậy được không?”
Tô An Lâm nhìn chằm chằm đối phương.
Lý Mạnh kinh ngạc:
"Ta có làm gì đâu, sao ngươi nhỏ mọn như vậy?"
"Ta sợ ta động thủ sẽ làm ngượi bị thương."
Tô An Lâm bình tĩnh nói và đi đến cửa phòng phía sau.
"Đẩy cửa vào."
"A, ta?"
"Ngươi không phải lo lắng cho tỷ tỷ của ngươi sao, chắc là tỷ ngươi ở bên trong "
"Đúng rồi, phải cứu tỷ ta."
Lý Mạnh cắn răng, đẩy cửa đi vào.
Căn phòng tối đen như mực, bốn phía cửa sổ dường như bị thứ gì đó che kín, không một chút ánh sáng nào lọt vào.
Lý Mạnh nhanh chóng lấy ra một thanh gỗ hình trụ.
Đây là một loại công cụ chiếu sáng ở khắp nơi, được gọi là lưỡi lửa.
Khi nắp trên được kéo ra, chốt lửa sẽ cháy, chiếu sáng xung quanh.
"Xuy..xuy..xuy..."
Lưỡi lửa bốc cháy, khung cảnh xung quanh hiện ra trong tầm mắt.
Trong phòng, đâu đâu cũng có thịt vụn, còn có phân người và nước tiểu.
Mùi hôi thối đến nỗi Tô An Lâm không muốn ở lại dù chỉ một giây.
Lý Mạnh càng thêm chán ghét muốn ói.
Nhưng hắn có một niềm tin trong trái tim mình.
Tỷ tỷ hắn ở đây.
Vì tỷ tỷ, hắn có thể làm bất cứ điều gì!
"Tô An Lâm, ở đây có một cái hang động."
Lý Mạnh đi đến bên trong, nhìn xem hang động.
Cái hang động nằm ngay giữa phòng, Tô An Lâm cau mày.
Hắn nhận thấy rằng trạng thái của Lý Thi Dao đã thay đổi trong thanh bằng hữu.
“Tình trạng hiện tại của Lý Thi Dao: Nàng vừa tỉnh dậy và thấy bản thân đang ở trong một hang động.”
Có vẻ như chính là nơi này.
Tô An Lâm bước tới và nói:
"Tỷ tỷ của ngươi có khả năng ở đây."
"Ta đi!"
Lý Mạnh không nói hai lời liền hướng về phía hang động mà nhảy xuống.
Tô An Lâm:
"..."
Chàng trai tốt, đủ quyết đoán.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất