Từ Nhìn Thấy Thanh Máu Bắt Đầu Vô Địch

Chương 229 - Rút Lui

Chương 229 - Rút Lui


Lúc này, Lý Thi Dao không quan tâm đến sự khác biệt giữa nam và nữ, nàng quay lưng lại với Tô An Lâm và nói:
"Nếu ta là quỷ da người, xin hãy...hãy giết ta ngay lập tức và mang đệ đề ta rời khỏi đây."
“Tỷ!”
Lê Mạnh oà khóc, nước mắt giàn giụa:
“Không..không..đệ không muốn tỷ chết.”
“Được rồi, khóc sướt mướt như thế thì còn thể thống gì nữa?”
Tô An Lâm mất kiên nhẫn, trực tiếp kéo quần áo phía sau lưng của Lý Thi Dao lên.
Làn da ở nơi này mịn như ngọc, như động vào sẽ vỡ, có một chút mùi thơm thoang thoảng.
"Không có vết thương."
Tô An Lâm thở phào nhẹ nhõm, dùng lòng bàn tay sờ vào lưng Lý Thi Dao lưng, thật ấm áp.
"Ấm quá, hình như tay nàng lạnh là do yếu tố bên ngoài."
Hắn chỉnh lại quần áo cho Lý Thì Dao, gật đầu nói:
"Nàng có thể đứng dậy được không?"
"Ừm!"
Lý Thi Dao đứng dậy, nhưng chân nàng mềm nhũn, suýt nữa ngã.
Tô An Lâm đỡ lấy nàng, hướng Lý Mạnh nói:
"Đỡ lấy tỷ tỷ của ngươi."
"Ừm."
Hai người bên trái bên phải đỡ lấy cánh tay của Lý Thi Dao, lúc này Lý Thi Dao mới có thể thấy toàn cảnh căn phòng một cách rõ ràng.
Có khoảng hơn chục xác chết nằm la liệt, hầu hết những xác chết này đều là nam nữ trẻ tuổi, khuôn mặt thanh tú.
Từ quần áo có thể thấy những người này là dân làng bình thường dưới chân núi, họ có thể đã đến bái Vân Sơn quan.
Chỉ là họ nào biết, hiện tại Vân Sơn quan đã là hang ổ của ma quỷ!
Những người đến đây đều bị giết và biến thành quỷ độ lốt người.
"Chúng ta đi nhanh lên."
Lý Thi Dao nói.
"Ừ."
Tô An Lâm gật đầu, đỡ Lý Thì Dao vừa mới đi ra khỏi phòng, đột nhiên trong hành lang đen kịt truyền đến tiếng bước chân trầm thấp.
Tai Tô An Lâm khẽ động, thấp giọng nói:
"Lý Mạnh, cầm lưỡi lửa, nhìn xem trước mặt là cái quỷ gì."
"Ồ."
Giờ đây Vội lấy lưỡi lửa ra, kéo nắp ra, ném về phía trước. Ngọn lửa hừng hực thiêu đốt, Tô An Lâm mơ hồ thấy một thân hình mập mạp.
Bùm! Bùm! Bùm!
Thân hình mập mạp từng bước đi về phía này.
Trước khi bóng người đến, Tô An Lâm đã thấy những thanh máu trên bóng người.
“Quỷ da người.”
“Thanh máu: 430/430”
"Quỷ da người!"
Tô An Lâm nhướng mày, thầm nghĩ những con quỷ da người ở đây có lẽ được tạo ta bởi thứ này. Chỉ là thứ này có vẻ không được thông minh cho lắm.
Khi bóng của quỷ da người đến gần, cả Lý Mạnh và Lý Thi Dao đều có thể thấy rõ ràng.
Hình ảnh một người khổng lồ mập mạp với đủ các ngũ quan chen chúc trên cùng một chỗ, đen đúa và không có nhãn cầu.
Hắn nhìn chằm chằm vào Tô An Lâm với ánh mắt lạnh lùng, mang theo một luồng khí quỷ dị.
"Hả..."
Quỷ da người đột nhiên hành động.
Tay của nó biến thành một tấm da khổng lồ, cố gắng quấn lấy Tô An Lâm.
Làn da hắn phồng lên trước gió, gần như biến thành một tấm lưới khổng lồ, bao lấy bao người Tô An Lâm.
Đối mặt với loại hung vật này, Tô An Lâm không dám lơ là.
"Hai người rút lui!"
Tô An Lâm hét lên.
Sức mạnh toàn thân bị đẩy đến cực điểm, Thiết Cốt Công bộc phát, thân thể nhanh chóng trở nên cao lớn cường tráng.
Nó đạt tới 2 mét.
Bùm!
Chiếc áo lần nữa bị rách tươm bởi cơ bắp, để lộ ra một cơ thể thép đáng sợ.
Lúc này, quỷ da người đã đến đỉnh đầu Tô An Lâm.
Bàn tay lớn của Tô An Lâm rút đao,
"Cuồng Đao Phi Trảm!"
Phốc!
Lực đạo khổng lồ đâm xuyên qua Quỷ da người, sương đen phun ra hướng tới mặt Tô An Lâm.
"Xuy xuy xuy..."
"Cái quái gì vậy!"
Tô An Lâm bị sốc, ngay lập tức nhận ra rằng đó là chất độc.
Hắn vội lùi lại bịt miệng và mũi nhưng đã quá muộn, hắn đã hít vào một chút.
“Thanh máu -5.”
“Thanh máu -6.”
“Thanh máu -9.”
Thật là một chất độc mạnh!
"Da rất tốt, da của ngươi, ta muốn."
Quỷ da người đột nhiên lên tiếng.
Nhưng giọng nói này dường như không phải phát ra từ con quỷ da người.
Bởi vì đôi mắt, tư thế của nó, khiến người khác cảm thấy vô hồn.
Vì vậy, Tô An Lâm kết luận rằng ai đó đang điều khiển ở phía sau.
"Ngươi là ai?"
Tô An Lâm hét lớn.
Tuy trúng độc nhưng hắn không vội.
Những xúc tu của Trường Bì Tiên Kinh trong cánh tay của hắn đã bén rễ, giờ khắc này không ngừng hấp thụ chất độc trong cơ thể hắn.
Vì vậy, thanh máu vừa bị tụt nhanh chóng hồi phục trong thời gian ngắn.
“Thanh máu +1.”
“Thanh máu +2.”
“Thanh máu +3.”
Chà, mặc dù phục hồi chậm nhưng nhìn chung vẫn đang phục hồi.
"Ta là ai không quan trọng, quan trọng là ngươi đã trúng độc của quỷ da người, ngươi sẽ sống không được bao lâu nữa."
Quỷ da người lãnh đạm nói:
"Không nghĩ tới, ta lại gặp được người tu luyện võ công đến trình độ như vậy, ngươi rất mạnh, nhưng đáng tiếc, ngoại lực cho dù mạnh đến đâu, đối mặt âm linh cũng vô dụng."
"Thật sao, ta còn chưa chết, ngươi làm sao có thể khẳng định như vậy? Cẩn thận kẻo lật thuyền trong mương."
"Xem ra ngươi rất tự tin."
“Nếu không ta cũng không dám đến đây.”


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất