Từ Nhìn Thấy Thanh Máu Bắt Đầu Vô Địch

Chương 232 - Đứa Trẻ Ngoan

Chương 232 - Đứa Trẻ Ngoan


“Ta tìm hết một vòng, vẫn không phát hiện được tầng hầm ở đây, ta bàng hoàng quá.”
“Chẳng lẽ ta chỉ có thể quay về tay không sao? Không không không, ta không thể bỏ cuộc.”
“Ta đột nhiên nghĩ đến, ta đã kiểm tra xung quanh rồi nhưng còn đỉnh đầu thì sao?”
“Đúng vậy, có lẽ ở trên đỉnh đầu, ta thật sự là thiên tài.”
Tô An Lâm nhìn lên đỉnh đầu, nhìn sơ qua trên đỉnh đầu chỉ là một tường đá, không có chỗ nào đặc biệt. Nhưng hắn đột nhiên chú ý đến một hòn đá trong đó, lồi ra ngoài một chút. Nếu không nhìn kỹ chắc chắn sẽ bị người ta bỏ qua. Tô An Lâm vô thức giơ tay, dáng người hắn cao lớn, thoáng chốc đã chạm vào hòn đá kia, dùng sức ấn vào.
“Rắc..rắc..rắc...”
Dường như chạm trúng cơ quan nào đó, trong cả địa đạo phát ra tiếng chuyển động máy móc. Ngay sau đó khối đá trên đỉnh đầu trượt ra từng chút một, lộ ra lối đi khoảng chừng một mét. Trong lòng Tô An Lâm mừng rỡ, hắn nhìn ra sau lưng, ban nãy khi hắn đánh nhau với âm Linh da người, tỷ đệ Lý gia đã rút đi từ trước. Hắn tung người lên, chui vào lối đi, bên trong là nhà đá, ánh nến lấp lánh, có điều dầu đốt nến không còn nhiều nữa, sắp bị dập tắt. Chỗ này chất đầy thức ăn, một ông lão sắc mặt uể oải ngồi xếp bằng trên bồ đoàn. Ông lão mặc đạo bào, để chòm râu dê màu xám, tóc tai hỗn loạn, không hề nhúc nhích như một xác chết. Có điều hiển nhiên ông lão chưa chết, phát giác Tô An Lâm, ánh mắt tan rã hơi tập trung lại.
“Ngươi...đã giết âm Linh da người kia.”
Ông lão lẩm bẩm, nước miếng nhỏ xuống ngực, trước ngực toàn là máu.
“Thanh máu: 9/199”
Máu này bị thiếu hụt cũng hơi quá rồi. Tô An Lâm thở dài, lòng thầm đoán thân phận của đối phương. Hẳn là quan chủ Vân Sơn Quan, Thiên Thủy chân nhân.
“m Linh da người đã bị ta giết, ta tên Tô An Lâm là bằng hữu của Mao Tố.”
Tô An Lâm bước đến ngồi xổm xuống, lấy ghi chép mà Mao Tố luôn mang theo bên người ra.
“Mao Tố là đứa trẻ tốt, hắn chết rồi à?”
“Ừm, bị chế tạo thành quỷ da người, ta không muốn hắn chịu khổ, tiễn hắn một đoạn.”
“Tốt.”
“Thoạt nhìn trạng thái ngươi không tốt lắm, ta phải làm sao để cứu ngươi?”
Tô An Lâm hỏi.
“m Linh da người đã chui vào cơ thể ta, không sống nổi nữa!”
Bấy giờ Tô An Lâm mới chú ý đến ông lão cong lưng, bên trong y phục sau lưng hình như có thứ gì đó đang nhúc nhích.
“m Linh da người đang xâm nhập cơ thể ngươi?”
Tô An Lâm nhướng mày, người bình thường e rằng đã chết từ lâu, thế mà ông lão vẫn sống được đến bây giờ.
“Ừm, thời gian của ta không còn nhiều nữa, chỉ không ngờ trước lúc chết lại gặp được ngươi.”
“Tiền bối có di ngôn gì?”
Tô An Lâm hỏi.
“Tất cả mọi chuyện đều là do công pháp cương khí hộ thể gây ra!”
“Vân Sơn Quan ta có thể chém yêu trừ ma chính là dựa vào bộ công pháp đó, nhưng vì hỗn loạn ngày trước mà kinh cương khí hộ thể chỉ còn lại phần đầu.”
“Chỉ mỗi kinh cương khí hộ thể phần đầu không đủ để mạnh mẽ, lúc đó không khiến kẻ khác dòm ngó.”
Thiên Thủy chân nhân lau máu trên khóe môi, thở dài một tiếng:
“Bây giờ nghĩ lại, thật sự không nên tìm ra phần cuối của công pháp kia!”
“Có một ngày ta thu phục được một con thủy yêu, tình cờ lấy được phần cuối của kinh cương khí hộ thể từ trong tay thủy yêu đó.”
“Mấy ngày trước, có một người bạn tốt đến tìm ta, hắn là người của sơn trang Hắc Kiếm, đột nhiên ra tay với ta, ta nhất thời không phát giác nên trúng chiêu, sau đó bị hắn khống chế ném vào địa đạo.”
“Chờ ta tỉnh là đã không kịp nữa, sau đó chạy đến đây.”
Tô An Lâm cau mày:
“Sao hắn biết công pháp nằm trong tay ngươi?”
“Trong quan có phản đồ.”
Thiên Thủy chân nhân ngước mắt nhìn Tô An Lâm:
“Khắp Vân Sơn Quan này, biết ta tìm được phần cuối của kinh cương khí hộ thể, chỉ có một đệ tử đi cùng ta khi đó, hắn tên Thẩm Hưng Châu, nhị đệ tử của ta.”
“Cũng tức là Thẩm Hưng Châu đã báo cho sơn trang Hắc Kiếm biết.”
Tô An Lâm gật đầu:
“Có phải công pháp kia đã bị hắn tìm được rồi không?”
“Không có, ta…phụt…”
Có lẽ do hắn nói quá nhiều, lồng ngực nghẹn lại, sau đó thanh máu lấp lóe.
“Thanh máu: 7/199.”
Tô An Lâm vội bảo:
“Từ từ nói.”
“Vân Sơn Quan chúng ta có tổ huấn, kinh cương khí hộ thể cực kỳ quan trọng, không cho phép…không cho phép cất giữ trong quan, thông thường sẽ để ở bên ngoài, trong nhà…”
“Tiền bối, ý của ngươi là bên ngoài có nhà?”
“Thanh máu: 6/199.”
“Đúng…đúng vậy, ngươi muốn lấy không?”
Thiên Thủy chân nhân nhìn Tô An Lâm với ánh mắt nghiêm túc:
“Không muốn thì…bỏ đi, coi như ta chưa nói.”
Tô An Lâm:
“...”
Mẹ nó ta còn chưa kịp lên tiếng.
“Tiền bối, kinh cương khí hộ thể là bí pháp trừ yêu diệt ma, nếu không có ai sử dụng sẽ là tổn thất lớn, sau này người có thể trảm yêu trừ ma sẽ càng lúc càng ít.”
Tô An Lâm vội đáp.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất