Từ Nhìn Thấy Thanh Máu Bắt Đầu Vô Địch

Chương 233 - Công Pháp Tốt

Chương 233 - Công Pháp Tốt


“Ngươi nói có lý, nhưng dù sao ta cũng sắp chết rồi.”
“Đây…”
Tô An Lâm sửng sốt, không vòng vo quanh co nữa, dứt khoát nói:
“Tiền bối, nói thật ta rất muốn kinh cương khí hộ thể kia, ta thấy nó rất có ích với ta.”
“Hơn nữa ta đã giết âm Linh da người thay ngươi, cũng coi như báo thù giúp ngươi, ngươi hãy làm người tốt cho ta biết nơi cất giữ kinh cương khí hộ thể đi.”
“Thì ra ngươi muốn à.”
Thiên Thủy chân nhân than thở.
“Tiền bối, nếu ngươi không muốn cho thì bỏ đi.”
Tô An Lâm nói đoạn bèn đứng dậy:
“Ngươi yên tâm, ta và Mao Tố cũng coi như quen biết, nể mặt hắn ta sẽ chôn thi thể của ngươi và bọn họ, coi như để các ngươi yên nghỉ dưới lòng đất, không đến mức trở thành cô hồn dã quỷ.”
“Có lòng rồi, vừa nãy ta thăm dò ngươi, nếu ngươi là kẻ có lòng bất chính, không chừng sẽ vòng vo nói những lời đàng hoàng gì đó, ta khinh thường làm bạn với loại người đó nhất.”
“Thanh máu: 4/199.”
“Tiền bối, công pháp đó ở…”
“Ở…ở…”
Hắn thở dài một tiếng:
“Đáng tiếc đám đệ tử kia của ta hoặc là đã chết, hoặc là trở thành phản đồ, công pháp tốt như thế lời cho ngươi rồi.”
“Tiền bối…ngươi…”
Tô An Lâm sốt ruột.
Chỉ còn lại một hơi thôi mà vẫn lề mề.
“Ngươi không cần tội nghiệp ta, đây là số mạng. Chỉ trách lúc đầu ta không nhìn người rõ ràng, thu nhận nghiệt đồ kia.”
“Tiền bối…thứ kia…”
“Yên tâm, ta có thể chắc chắn, Thẩm Hưng Châu vẫn chưa lấy được công pháp đó.”
Tô An Lâm lập tức bày tỏ thái độ:
“Nếu ta gặp được Thẩm Hưng Châu, sẽ báo thù thay tiền bối, đáp lại ân tình ngươi đã đưa công pháp cho ta.”
“Được, đây là do ngươi tự nói đấy, còn sơn trang Hắc Kiếm thì sao?”
Tô An Lâm ngơ ngác, sắc mặt khó coi nói:
“Ta không biết sơn trang Hắc Kiếm là gì, nhưng trước đây ta đối phó với âm Linh da người, nghe giọng điệu của hắn ngay cả âm tông cũng không sợ, tiền bối bảo ta đối phó với thứ lớn mạnh như vậy có phải hơi ép buộc không?”
“Haha, ta hiểu, ngươi rất tốt, không vì công pháp mà giả vờ đồng ý với ta!”
“Tiền bối, con người ta không thích cong quẹo, ngươi cũng không cần thăm dò ta nữa, nếu còn chần chừ ta lo ngươi không chịu nổi.”
Tô An Lâm nói thẳng.
“Đúng vậy, ta không thăm dò ngươi nữa, một yêu cầu cuối cùng.”
Thiên Thủy chân nhân lấy tấm thẻ bài bằng đồng cổ ra:
“Đây là lệnh bài quan chủ Vân Sơn Quan, nếu ngươi muốn học kinh cương khí hộ thể, vậy thì nhất định phải làm quan chủ Vân Sơn Quan, lệnh bài này ta truyền lại cho ngươi.”
“Được.”
Tô An Lâm nhận, thành thật nói:
“Nhưng mà tiền bối, ta nói rõ trước, ta không hứng thú với việc sáng lập Vân Sơn Quan gì đó, nguyện vọng của ta là được sống thật tốt.”
Tô An Lâm không hề nói lung tung, hắn đến thế giới này, trước giờ vẫn chỉ muốn sống tốt mà thôi. Đáng tiếc, thế đạo này quá khó khăn, rất nhiều kẻ ác, từng bước ép hắn trở thành thế này!
“Thanh máu: 2/199.”
“Ngươi đó, không thể lừa ta được sao, hầy, nhưng mà vẫn mong cuối cùng ngươi có thể tìm được truyền nhân cho Vân Sơn Quan.”
“Chuyện này thì được.”
Tô An Lâm đồng ý chẳng chút do dự:
“Tiền bối, ngươi mau nói đi.”
“Ở...ở trấn Lăng Dương, nhà Điền quả phụ, trên đường Cổ Thành, tướng công nàng mất sớm, ta vẫn luôn chăm sóc nàng.”
Sắc mặt Tô An Lâm quái lạ:
“Ta biết rồi.”
“Ngươi không biết đâu, ta giấu thứ đó rất kỹ.”
“Ở đâu?”
“Ở...bên cạnh hầm cầu, ngươi đào ba trượng sẽ tìm được hộp sắt, ngoài ra con của Điền quả phụ cũng là con trai con gái của ta, ngươi thay ta...quan tâm...hai đứa nhỏ, bọn chúng không hiểu chuyện lắm...”
Quan hệ trong này hơi phức tạp nhưng thấy Thiên Thủy chân nhân thở ra nhiều, hít vào ít, Tô An Lâm vội gật đầu:
“Ngươi yên tâm, bọn họ không hiểu chuyện, ta sẽ cố hết sức dạy họ hiểu chuyện.”
“Đáng tiếc, tài vật trong quan đều bị người của sơn trang Hắc Kiếm lấy đi, cũng không còn đồ tốt gì để lại cho ngươi, ngươi...ngươi cầm lệnh bài của ta, tìm Điền quả phụ!”
“Ám hiệu của ta và nàng, ngươi cứ nói...trời đêm lạnh lẽo...nỗi nhớ nàng thành sông, nàng sẽ hiểu!”
“A…”
Thiên Thủy chân nhân nôn máu đen.
“Thanh máu: 1/199.”
“Ngươi nhớ kỹ, người giết ta là bạn tốt của ta, môn khách của sơn trang Hắc Kiếm, Trương Ma Tử…hắn xuất thân giặc cướp, có được một vài cơ duyên, khống chế một số âm vật!”
“Nhớ kỹ, gặp được hắn cũng đừng báo thù, ngươi không đánh lại hắn đâu…”
Tô An Lâm gật đầu:
“Ta nhớ hết rồi, lát nữa sẽ chôn cất ngươi và các đệ tử đàng hoàng.”
“Nhớ rót rượu cho chúng ta..haha…”
Thiên Thủy chân nhân cười lớn, nghiêng đầu, ngã xuống đất.

Sau khi Thiên Thủy chân nhân hoàn toàn tắt thở, âm vật ở lưng hắn nhúc nhích từng chút một, gặm nhấm máu thịt dưới da của Thiên Thủy chân nhân. Tô An Lâm tung một chưởng.
“Toái y chưởng!”
“Xoẹt!”
Y phục trên người Thiên Thủy chân nhân bị xé toạc, máu thịt phần lưng lọt vào tầm mắt. âm vật như cục thịt dư đã xé nát vết thương sau lưng của Thiên Thủy chân nhân, cong vào trong như hình hài dị dạng. Loáng thoáng có thể nghe thấy tiếng nhai nuốt máu thịt. âm thanh chói tai, khiến người ta buồn nôn.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất