Từ Nhìn Thấy Thanh Máu Bắt Đầu Vô Địch

Chương 238 - Thanh Máu Tăng Nhanh

Chương 238 - Thanh Máu Tăng Nhanh


Không, ta không hề hứng thú…Không chờ Tô An Lâm đồng ý, Lý Mạnh đã cất lời:
“Nói ra rất dài, bắt đầu kể từ khi nương ta có thai mười tháng đi.”
Ngươi còn dám kể sớm hơn nữa sao? Tô An Lâm uyển chuyển nói:
“Nếu ngươi mệt rồi thì ngủ sớm đi.”
“Không, ta không mệt, ta cần phải xóa bỏ hiểu lầm của Tô đại ca dành cho mình, khi đó nương ta có thai mười tháng, sinh ra ta và muội muội Tiểu Nhu, vì khó sinh mà nương ta qua đời.”
“Từ đó về sau, tỷ tỷ ta chính là nương của ta và muội muội Tiểu Nhu, nàng dọn từng đống phân từng bãi nước tiểu, nuôi chúng ta khôn lớn.”
Trong bóng đêm, Tô An Lâm nhìn thoáng qua Lý Mạnh, sau đó quay đầu, nhìn đỉnh màn trên giường:
“Ừm, vậy từ nhỏ các ngươi đã vất vả rồi.”
“Không, chẳng vất vả chút nào, khi đó tuy tỷ ta không lớn nhưng lại rất có năng lực, chăm sóc bọn ta rất chu đáo, cho nên từ trước đến nay ta và muội muội Tiểu Nhu xem tỷ tỷ như mẹ ruột, trước đây chúng ta từng thề không để bất kỳ ai tổn thương nàng.”
“Ừm, ta có thể hiểu được.”
Hiếm khi Tô An Lâm nghiêm túc nói.
“Ngươi thấy tỷ ta là người thế nào?”
Tô An Lâm sửng sốt, sao lại hỏi cái này?
“Con người Lý tiểu thư tất nhiên không tệ.”
“Đẹp không?”
Tô An Lâm đáp:
“Ừm, đẹp.”
“Tô đại ca, có chuyện này ta không biết có nên nói hay không.”
“Vậy thì đừng nói nữa, ngủ sớm đi.”
Tô An Lâm đáp, lời Lý Mạnh đã đến bên môi, không nói ra thật sự rất khó chịu. Hắn cắn răng:
“Không, ta thấy mình phải nói, ta…”
Tô An Lâm trực tiếp ngồi dậy:
“Không được, ta phải đến hầm cầu.”
“Ơ…sao thế?”
“Con người có ba chuyện gấp, cứ vậy đi, ngươi ngủ sớm chút.”
Tô An Lâm mở cửa sổ, nhảy ra ngoài.
“Tô đại ca!”
Lý Mạnh hoảng hốt, ngơ ngác một lúc, lẩm bẩm:
“Tô đại ca gấp như vậy sao, cũng phải, con người có ba chuyện gấp.”
“Vẫn là hầm cầu yên tĩnh.”
Tô An Lâm hít sâu một hơi, mùi vị nồng nặc khiến tinh thần hắn chấn động.
“Thanh máu +3”
“Thanh máu +3”
“Ơ, thanh máu tăng nhanh quá!”
Hắn lập tức đứng tấn, vung một chưởng ra cửa.
“Thiên thủ quyền!”
“Bốp..bốp..bốp…”
Trong hầm cầu truyền đến tiếng đá rơi liên tục. Người trong khách điếm nghe thấy đều cau mày.
“Ai đi tiêu chảy thế, có nhịp điệu như vậy?”

“Tô đại ca bị đau bụng sao?”
Lý Mạnh nằm trên giường lẩm bẩm. Nửa canh giờ đã trôi qua vẫn chưa thấy Tô An Lâm trở về. Một canh giờ trôi qua, Lý Mạnh có chút ngủ gà ngủ gật.
“Chắc chắn dạ dày của Tô đại ca không tốt, ngày mai phải hầm canh dưỡng dạ dày cho hắn mới được, để hắn cảm nhận khả năng bếp núc của ta.”
Lý Mạnh siết chặn tấm chăn, ánh mắt rủ xuống, khóe môi khẽ cong, vẻ mặt ngọt ngào, cuối cùng chìm vào giấc ngủ, hắn mơ thấy nương mình không hề qua đời. Hắn và tỷ tỷ Lý Thi Dao, muội muội song sinh Lý Thi Nhu đang chơi đùa vui vẻ, nương ở bên cạnh mỉm cười dịu dàng.
“Lý Mạnh..Lý Mạnh...”
“Cuối cùng con hàng này cũng ngủ rồi.”
Tô An Lâm luyện công xong trèo cửa sổ vào, gọi hai tiếng, Lý Mạnh không có phản ứng gì cả, bấy giờ hắn mới lên giường, mở giao diện ra.
“Họ tên: Tô An Lâm.
Đẳng cấp 8.
Thanh máu: 165/165+.
Giá trị kinh nghiệm: 3580/5000.
Điểm thuộc tính: 7 điểm. (100 điểm giá trị kinh nghiệm có thể đổi được 1 điểm thuộc tính.)
Công pháp: Cuồng đao phi trảm. (Đại sư)
Công pháp: Phượng vũ cửu thiên. (Đại sư)
Công pháp: Thân pháp ngũ thú. (Đại sư)
Công pháp: Toái y quyền. (Đại sư)
Tâm pháp nội công: Dương thần. (Đại sư)
Công pháp: Thiên thủ quyền. (Nhập môn)”
Hôm sau trời còn chưa sáng, Tô An Lâm đã cảm nhận được tiếng loạt xoạt khi Lý Mạnh thức dậy, cũng chăm chỉ đấy. Tô An Lâm biết hắn ngủ dậy, thầm nói trong lòng. Nhưng bất ngờ là Lý Mạnh dậy sớm không phải luyện công, chờ khi hắn xuống lầu, Lý Mạnh bưng một chén canh gừng đưa đến trước mặt hắn.
“Tô đại ca, dạ dày ngươi không tốt, đây là canh dưỡng dạ dày.”
Lý Mạnh cười nói:
“Ta nấu nhiều lắm, Ngọc Ngọc cô nương và Ngưu Tuệ Hồng cô nương cũng có phần.”
“Đây...”
Tô An Lâm vốn muốn từ chối, nhưng mũi hắn khẽ ngửi. Giỏi lắm, thật sự rất thơm, rồi lại quan sát màu sắc...cũng rất đầy đủ. Tô An Lâm không phải người tham ăn, nhưng nhìn bát canh này hắn lại không nhịn được nhận lấy, uống một hớp.
“Ngon lắm.”
Tô An Lâm không tiếc khen ngợi:
“Không ngờ tài nghệ bếp núc của Lý công tử lại tinh xảo như vậy.”
“Hahaha, thường thôi, nhưng mọi người đều nói ta nấu ăn rất ngon.”
Tô An Lâm ăn uống no say, Lý Thi Dao cũng xuống lầu. Hôm nay nàng và hộ vệ phải đưa hàng đến một số nhà bán để giao dịch, có lẽ phải dừng lại ở đây ba ngày. Những chuyện này không liên quan đến Tô An Lâm, sau khi hắn nói phải ra ngoài làm việc bèn rời khỏi khách điếm, đi đến đường Cổ Thành. Nhà tình nhân Điền quả phụ của Thiên Thủy chân nhân ở đường Cổ Thành. Kinh cương khí hộ thể cũng bị hắn giấu gần hầm cầu nhà Điền quả phụ. Sắc mặt Tô An Lâm quái dị:
“Không ngờ Thiên Thủy chân nhân và ta là người đồng đạo, xem chỗ hôi nhất là nơi an toàn nhất.”


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất