Từ Nhìn Thấy Thanh Máu Bắt Đầu Vô Địch

Chương 247 - Tự Cầu Phúc Đi

Chương 247 - Tự Cầu Phúc Đi


Bởi vậy cho nên hắn mới không làm gì đám người Trịnh Tú Lâm này, mà ra để cho bọn họ đi ra tìm người. Lúc này, nhiều một người đi tìm là nhiều một phần hy vọng.
Tôn Đại Thiện vẫn không nghĩ ra như cũ, chỉ cảm thấy là Bạch Phi Sơn sợ hãi.
"Đại ca, ngươi làm như vậy không cẩn thận là hại chết chúng ta."
"Bang!"
Bạch Phi Sơn trở tay đánh cho hắn một cái tát.
Khóe miệng Tôn Đại Thiện thấm ra máu, vẻ mặt tối tăm:
"Đại ca, ngươi..."
"Càng ngày lá gan của ngươi càng lớn rồi, dám năm lần bảy lượt nghi ngờ ta, đừng quên, vào lúc ngươi đang đói sắp chết là ai đã cho ngươi một chén cơm, là ta!"
"Hiện tại ngươi có chút năng lực, cho rằng được Trương Ma Tử tán thưởng mấy câu là có thể khoa chân múa tay với ta sao?"
Bạch Phi Sơn dựng cao lông mày lên, trên vẻ mặt trắng nõn là sát khí đang ngưng tụ lại.
Tôn Đại Thiện hít sâu một hơi, vội vàng cúi đầu:
"Thật xin lỗi, đại ca, ta chỉ là sốt ruột thay cho ngươi, dù sao lần này đã mất nhiều pháp khí như vậy..."
"Được rồi, tha cho ngươi lần này, không có lần sau đâu, hiện tại ngươi dẫn người đi tra xét những người bên cạnh Ngô Nam đi, còn ta sẽ đi đến chỗ của lão đại Đạo bang! Đạo bang biết chủ nhân của đám pháp khí đó là ai, cho nên chắc chắn không dám đụng tay vào, nhất định là do Ngô Nam tự mình muốn vớt một bút tiền rồi chạy lấy người..."
"Rõ!"
...
"Cảm ơn công tử đã cứu mạng, cảm ơn…"
Trong sân nhà Trịnh gia.
Điền Tâm Lăng sưng đỏ con mắt, cúi người muốn quỳ xuống lạy Tô An Lâm.
"Không cần phải cảm tạ ta, cái tên Bạch Phi Sơn kia thoạt nhìn không đơn giản, phỏng chừng là hắn vốn dĩ đã không muốn giết chết các ngươi, mục đích cuối cùng là muốn cho các ngươi đi tìm người thôi."
Tô An Lâm suy đoán.
"Vậy nếu không thể tìm thấy Ngô Nam thì sao?"
"Ngươi tự cầu phúc đi."
"A, vậy... Vậy hay là ta chuyển nhà đi."
Tô An Lâm nói:
"Ngàn vạn đừng chuyển nhà, lúc này xung quanh nhà ngươi nhất định đã có không ít người theo dõi, nhất cử nhất động của các ngươi đều bị nhìn chằm chằm, nếu như chuyển nhà, bọn họ sẽ đến tìm các ngươi gây phiền toái."
"Vậy ta nên làm cái gì bây giờ?"
Điền Tâm Lăng tuyệt vọng, trước kia bà ta gặp phải chuyện đều sẽ đi đến Vân Sơn quan để tìm Thiên Thủy chân nhân trước, nhưng hiện tại bà ta không nơi nương tựa, không biết nên làm như thế nào cho phải..
Tô An Lâm thấy bà ta rất đáng thương, nhưng mà hắn cũng không có cách nào. Căn nguyên của chuyện này đều là do Ngô Nam, nhưng mà biển người mênh mông không dễ tìm, hắn chỉ có thể an ủi:
"Mấy ngày nay ta sẽ giúp ngươi hỏi thăm một chút, nếu như biết Ngô Nam đang ở đâu, ta sẽ bắt hắn đến đây trước."
"Được được."
Tô An Lâm rời khỏi chỗ này, rất nhanh đã đi vào chợ, nhưng mà hắn không có tâm trạng tiếp tục đi dạo, vì thế đã sớm trở lại khách điếm.
Phía sau có một con trùng theo đuôi thấy tên khách điếm, quay đầu chui vào một cái ngõ nhỏ.
...
Sau khi Tô An Lâm trở về, mới phát hiện hai huynh đệ Lý Thi Dao và Lý Mạnh đã sớm trở về rồi.
Hai người và một đám hộ vè đều rất vui mừng, trò chuyện không ngớt, có thể nhận ra giao dịch lần này đã có thu hoạch không tồi.
"A, Tô đại ca, ngươi đã trở về rồi."
Lý Mạnh ngồi trên bàn, từ xa thấy Tô An Lâm, lớn giọng chào hỏi.
Tô An Lâm nói:
"Ừ, ta đã làm xong chuyện rồi, còn các ngươi thì như thế nào?"
Lý Thi Dao nhấp một ngụm nước trà:
"Rất thuận lợi, còn kiếm được thêm một cái kinh hỉ ngoài ý muốn."
"Hả? Có cái kinh hỉ gì?"
"Khách nhân lại đặt thêm một đám dược liệu, còn nhiều hơn cả lần này, muốn lần sau đưa tới."
Lý Thi Dao cười nói.
"Chẳng trách các ngươi lại vui mừng như vậy."
Tô An Lâm gật đầu.
Lý Thi Dao nghĩ đến cái gì, bỗng nhiên đứng dậy:
"Tô công tử, ngươi đi đến hậu viện với ta, ta có chuyện muốn nói với ngươi."
Tô An Lâm cảm thấy kỳ quái, thấy bộ dáng thần thần bí bí của Lý Thi Dao, cũng đi theo.
"Lần này người đặt hàng là Bạch bang, bởi vì muốn kiếm thêm một ít đơn hàng nên ta đã thu mua một ngươi sư gia của Bạch bang, theo như lời hắn nói thì Bạch bang đang làm việc cho Hắc Kiếm sơn trang."
"Đám hàng hóa lần này của chúng ta đều là Hắc Kiếm sơn trang muốn, trừ cái này ra, Hắc Kiếm sơn trang còn đặt thêm một đống pháp khí, có điều nghe nói pháp khí đã xảy ra vấn đề."
Lý Thi Dao kéo Tô An Lâm đến góc tường nhỏ giọng nói chuyện, người không rõ còn tưởng là tình lữ đang thầm thì với nhau.
Tô An Lâm nhướng mày, tin tức này đúng là cực bất ngờ!
Lý Thi Dao tiếp tục nói:
"Hơn nữa, người mang đội của Hắc Kiếm sơn trang lần này, là Trương Ma Tử!"
Thần sắc của nàng đột nhiên ưu sầu:
"Cũng may là Trương Ma Tử còn không biết chúng ta là quản sự của Vân Sơn quan, nếu không lần này ta và đệ đệ chỉ sợ là có đi mà không có về."


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất