Từ Nhìn Thấy Thanh Máu Bắt Đầu Vô Địch

Chương 263 - Ngươi Không Phải Người

Chương 263 - Ngươi Không Phải Người


Thẩm Hưng Châu khiếp sợ, bản thân Tô An Lâm cũng kinh ngạc trong lòng.
Tên này cũng mạnh đấy.
Sau khi Thiết Cốt Công của mình đạt tới cấp bậc tông sư, luận về phòng ngự thì chưa bao giờ gặp phải đối thủ cả.
Thế mà Thẩm Hưng Châu lại có thể giao chiến hơn trăm hiệp với hắn.
Cũng may, thế mạnh của Thẩm Hưng Châu chỉ là phòng ngự, lực phòng ngự của hắn tuy mạnh, nhưng loại phòng ngự này không thể nào phòng ngự được nội thương.
Thiết Cốt Công của hắn cũng đã khác trước, Thiết Cốt Công cấp bậc tông sư, đến cả lục phủ ngũ tạng cũng đã được rèn giũa.
Vì vậy sau một hồi tranh đấu kịch liệt, bằng mắt thường Tô An Lâm cũng có thể nhìn thấy thanh máu của đối phương đang liên tục giảm xuống.
“Thanh máu của Thẩm Hưng Châu -8”
“Thanh máu -9”
“Thanh máu -5”
“Thanh máu -16”
Càng ngày càng giảm nhanh.
Mặc dù thanh máu của hắn cũng bị giảm, nhưng mà giảm không nhiều.
Khi hai người bị bay ngược ra ngoài lần nữa, thanh máu của Thẩm Hưng Châu đã giảm hơn phân nửa.
Bây giờ chỉ còn lại 103 điểm.
Nhìn lại mình, thanh máu vẫn còn 123 điểm.
“Rõ ràng thực lực của thằng nhãi này vẫn chưa tiến vào nội khí, sao lại như thế được?”
Thẩm Hưng Châu không tài nào hiểu nổi, nét mặt đầy oán độc.
Phải biết rằng, dưới sự trợ giúp của Trương Ma Tử, sau khi dung hợp một con âm vật Hắc Ngư Tinh, với năng lực phòng ngự của hắn thì đối phó với cường giả nội khí bình thường đã không thành vấn đề rồi.
Mà Tô An Lâm thì sao?
Thông qua cảm khí ngoại thân của Tô An Lâm lúc ở trong thành, hẳn là thực lực phải nằm ở khoảng Rèn Thể cấp sáu mới phải.
Đây là một loại thiên phú khí cảm mà hắn có được sau khi dung hợp Hắc Ngư Tinh.
Bất kể là ai, sau khi âm vật trong cơ thể hắn cảm nhận khí cảm của đối phương, sẽ dùng nó làm cơ sở để phán đoán được thực lực của người ta.
Nhưng một tên Rèn Thể cấp sáu lại mạnh như vậy.
Phải biết rằng, trong trường hợp hắn không dùng tới âm vật, thực lực đã đạt tới Rèn Thể cấp 7 rồi.
Sau khi kích hoạt âm vật, ít nhất thực lực của hắn cũng phải ở nội khí cấp một, luận về lực phòng ngự thì có thể sánh với nội khí cấp ba.
Thế mà lại bị lấn áp trong giao chiến.
Tô An Lâm điều động nội lực trong cơ thể, vận chuyển nó trong người, áp chế máu tươi đang sôi trào.
“Muốn biết không? Đáng tiếc ngươi không có cơ hội biết nữa.”
Tô An Lâm đạp mạnh hai chân, cả người bay ra ngoài.
“Chết đi!”
Vù vù vù...
Từng mảnh vảy đen trên người Thẩm Hưng Châu bắn như phi tiêu về phía Tô An Lâm.
Tô An Lâm liên tục né tránh, nhưng vẫn không tránh khỏi bị bắn trúng.
Vảy này uy lực khủng khiếp, không ngờ có thể để lại vết máu trên người hắn.
Sau khi đập vào cây cối phía sau, nhiều cây còn trực tiếp bị bắn xuyên qua, tạo thành tiếng nổ.
Thẩm Hưng Châu khiếp sợ, vảy của mình bắn ra chỉ để lại được vết máu trên người Tô An Lâm thôi ư.
“Ngươi không phải người, chắc chắn không phải người!”
Thẩm Hưng Châu khiếp sợ mắng to, hắn cho rằng nhất định trong cơ thể Tô An Lâm cũng có âm vật, nếu không sao có thể mạnh như vậy được?
Tô An Lâm không đáp lời.
Thân thể hắn mang theo cuồng vọng mà tới, vừa tới trước mặt Thẩm Hưng Châu lại hung hăng tung đòn.
Hắn đã quyết định, nếu trong trường hợp đánh giáp lá cà là hắn chiếm lợi thế, thì hắn sẽ trực tiếp đập Thẩm Hưng Châu chết tươi.
Lần này hắn dốc hết toàn lực, lao thẳng tới chỗ Thẩm Hưng Châu.
Bấy giờ Thẩm Hưng Châu kịp phản ứng, giận dữ hét lên:
“Vô dụng thôi, phòng ngự của ta là không...
“Oành!”
Ầm ầm ầm...
Thẩm Hưng Châu chưa kịp nói xong, hai người đã lần nữa lao vào đánh giết.
Đột nhiên, Tô An Lâm quát khẽ:
“Thiên Thủ Quyền.”
“Ầm ầm!!”
Lúc này đây, rốt cục Thẩm Hưng Châu cũng thấy sợ rồi.
Đánh hay lắm, trong nháy mắt Tô An Lâm bên này đã tung ra hơn mấy chục chưởng.
Vô số quyền phong nện trúng ngay mặt hắn, thậm chí cả hạ bộ cũng trúng hai quyền.
Toàn bộ quần áo phần thân trên của hắn đã bị vô số quyền phong đánh nát, hạ bộ chảy máu, đen sẫm một vùng.
Vảy trên cánh tay rơi rụng vô số.
Trong khi hắn còn đang sững sờ, Tô An Lâm lại túm lấy cánh tay hắn đập mạnh xuống đống đá lộn xộn trên mặt đất.
Rầm!
Sau một kích, Tô An Lâm điên cuồng đập không ngừng.
Ầm ầm ầm...
Tô An Lâm tóc tai bù xù, như thể có sức lực vô tận.
Đống đá lộn xộn trên mặt đất bị đập nát bấy, sau đó hắn lại đập về phía một cây đại thụ thân còn to hơn thắt lưng người.
Bụp bụp!
Đập gãy hết cây này đến cây khác, cuối cùng hắn lại nhắm vào một đống đá lộn xộn khác mà nện xuống.
Ầm ầm ầm...
Tất cả mọi người đều đều mặt mày kinh hãi.
Đây mà là đánh nhau ư?
Trong phút chốc, tất cả mọi người đều nhìn Tô An Lâm với ánh mắt như đang nhìn một con quái vật.
“Thanh máu -23”
“Thanh máu -19”
“Thanh máu -11”
“Thanh máu -20”
“Ầm!”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất