Từ Nhìn Thấy Thanh Máu Bắt Đầu Vô Địch

Chương 299: Có Người Tới Tìm

Chương 299: Có Người Tới Tìm


Phụ thân nàng vừa mới qua đời, hai tên ca ca và một tên đệ đệ chỉ biết ăn uống chơi bời, toàn bộ gia tộc đều dựa vào nàng chống đỡ. Nếu như chuyến đi lần này của nàng xảy ra chuyện, khả năng ngay cả tiền công cho hộ vệ cũng không thể trả nổi.
"Ai, ta nên làm cái gì bây giờ?"
"Tiểu thư..."
Trong lúc đang suy nghĩ, sau lưng nàng đột nhiên truyền đến âm thanh như có như không. Đây là giọng nói của hộ vệ trưởng Chu Hàng.
Chu Hàng đã đi theo Tả gia bọn họ rất nhiều năm, luôn tận tâm tận lực, hiện giờ phần lớn chuyện đều dựa vào hắn. Tả Từ theo bản năng quay đầu lại, đột nhiên nhìn thấy khuôn mặt của Chu Hàng đầy máu me, hai mắt của hắn bị đào ra, để lộ hốc mắt tối om toàn máu, dữ tợn như ma quỷ.
"A..."
Tả Từ bị hoảng sợ, cả người gần như nhảy dựng lên.
"Tiểu thư, ngài không sao chứ?"
Chu Hàng nhíu mày, vội vàng đi đến đỡ Tả Từ, lúc này mới làm cho Tả Từ không bị té ngã trên mặt đất.
Tả Từ tập trung tinh thần nhìn lại, Chu Hàng trước mặt nàng đã khôi phục lại bộ dáng ban đầu.
"Ta... Ta không có chuyện gì."
"Tiểu thư nhìn thấy gì sao? Ta thấy hình như vừa rồi ngài rất sợ hãi."
"Ta không biết, có thể là... Có thể chỉ là ảo giác thôi, tại ta quá mệt mỏi. Đúng rồi, Chu hộ vệ, ngươi gọi ta là có chuyện gì sao?"
"Đằng trước có bốn người đi đến đây, ta thấy trang phục của bọn họ đều giống nhau, có lẽ là hộ vệ của gia đình giàu có nào đó."
"Vậy sao, đi ra bên ngoài nên giúp mọi người, làm nhiều chuyện tốt. Ngươi nhìn xem bọn họ có cần trợ giúp gì hay không, có điều phải cẩn thận, không thể không có sự đề phòng người khác."
Tả Từ nói.
"Được, ta đi qua đó nhìn xem."
Chu Hàng dẫn người đi qua.
Cách đó không xa, ở trên đường cái có bốn người đang đi đến. Đi đầu là một người mặc quần áo màu xám trắng, thân hình cao lớn, vừa nhìn đã biết là có luyện công phu, thực lực thoạt nhìn cũng không yếu.
"Mấy vị này, các ngươi là người địa phương sao? Sao lại đi đến vùng núi hoang vu hẻo lánh này?"
Chu Hàng ôm quyền, thái độ ôn hòa.
Tô An Lâm nhìn lướt qua thanh máu của người này.
"Thanh máu: 98/98."
Xem ra cũng không thấp.
Tô An Lâm gật đầu nói:
"Vị đại ca này, chúng là là hộ vệ của Lý gia ở trong huyện Hợp Thủy phía trước, đi đến đây để tìm người."
"Tìm người, trong nhà các ngươi có người mất tích hay sao?"
Tô An Lâm gật đầu:
"Thiếu gia nhà ta không thấy đâu, còn có, Thành chủ đại nhân và đội ngũ của hắn cũng bị mất tích ở chỗ này, các ngươi đã ở đây mấy ngày rồi, có từng nhìn thấy bọn họ không?"
Tả Từ lắc đầu nói:
"Buổi sáng hôm nay chúng ta mới đi đến đây, cũng chưa nhìn thấy ai cả."
Nghe hắn nói hết lời, Hứa Lão Tam khẽ nhíu mày.
Hắn vội vàng ghé vào bên tai Tô An Lâm nói nhỏ:
"Tô sư phụ, chuyện này không thích hợp."
"Làm sao vậy?"
Tô An Lâm hé môi nói.
"Vừa nãy chúng ta đi đến chỗ này đã thấy dấu ấn của xe ngựa, rõ ràng đã có hai ba ngày rồi, mà bọn họ lại nói buổi sáng hôm nay mới đến đây, chuyện này..."
"Được, ta đã biết."
Tô An Lâm tỏ vẻ hiểu biết, nhưng mà ngoài miệng vẫn mỉm cười với người đối diện:
"Không thấy người à, vậy cũng không còn cách nào khác, có điều vị đại ca này, ta thấy sắc mặt của ngươi có vẻ khẩn trương, không biết là đã gặp được chuyện phiền toái gì?"
Chu Hàng cũng thành thật không thèm giấu giếm, nói cho hắn biết chuyện hai tên hộ về vừa mới đột nhiên mất tích. Cuối cùng hắn thở dài nói:
"Chuyện này cũng kỳ quái ở chỗ người bị mất tích quá ly kỳ, không hề có một chút động tĩnh nào hết, ta đang nghi ngờ không biết có phải do..."
Chu Hàng chưa nói ra hai chữ quỷ dị.
Quỷ dị, có đôi khi còn đáng sợ hơn là thổ phỉ nhiều, rất dễ dàng gây ra hỗn loạn.
"Thôi, có lẽ mấy vị huynh đệ cũng mệt mỏi rồi, tới chỗ chúng ta nghỉ ngơi một lát đi, dù sao chúng ta cũng đang đi tìm người, vừa lúc lát nữa có thể đi cùng nhau."
Chu Hàng đề nghị.
"Cũng được, vậy mọi người cùng nghỉ ngơi một chút."
Tô An Lâm đi về phía đội ngũ:
"Đúng rồi, ta tên là Tô An Lâm, đại ca họ gì?"
"Không cần khách sao, ta tên là Chu Hàng, chủ nhân của ta là Tả gia ở thôn Tứ Lâu."
Phỏng chừng là tiểu gia tộc nào đó, chưa từng nghe nói đến.
Lúc này Tả Từ cũng đến đây. Nữ nhân này nước da hơi vàng như nến, tướng mạo có vẻ sầu khổ. Môi dày, thoạt nhìn là một người có tình tình tương đối dày rộng. Làn da hơi thâm đen, thô ráp, hẳn là đã tự mình đảm đương làm gia chủ từ sớm, cũng không phải là đại tiểu thư tiểu gia bích ngọc.
Tô An Lâm đi đến nói vài câu khách sáo, Tả Từ phân phó:
"Lấy một ít bánh nướng cho các vị huynh đài đi."
"Tả tiểu thư khách khí rồi, chúng ta có mang theo lương khô, tìm người quan trọng hơn, không cần phải nhiều lời."
Tô An Lâm nói.
Tả Từ cũng không có tâm trạng khách sáo, gật đầu:
"Vậy chúng ta cùng nhau đi tìm người đi, chẳng qua, nếu như lại không tìm thấy nữa, chúng ta tính toán sẽ rời khỏi đây trước, trời tối ở lại chỗ này quá nguy hiểm."


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất