Chương 303: Đụng Độ Thi Quỷ
"Có thể chúng ta đã bị che chắn ngũ cảm rồi."
"Tô sư phụ, nói vậy là có ý gì?"
Tô An Lâm giải thích:
"Trước kia có một người mù đã nói cùng với ta, có chút tà ám đặc thù có thể làm cho người ta sinh ra một ít ảo giác, đến lúc đó, thị giác của chúng ta sẽ bị ảnh hưởng trước tiên, khi thị giác của chúng ta bị ảnh hưởng, thì những gì chúng ta nghe được, cảm nhận được, có thể đều là giả hết."
"A, vậy ta phải làm sao bây giờ?"
"Nhắm mắt lại."
Hắn vừa mới dứt lời, đột nhiên nhìn thấy Tả Từ vội vàng chạy đến chỗ này.
"Tô đại ca, mau cứu ta..."
Sắc mặt Tả Từ tái nhợt, giống như đã phải chịu hoảng sợ cực lớn.
"Làm sao vậy?"
Tô An Lâm không ngờ rằng Tả Từ lại đột nhiên đi đến đây.
"Chu Hàng, Chu hộ vệ có vấn đề. Ta vừa mới nhìn thấy mặt của hắn đầy máu, trên người cũng bị hư thối, hắn... Hắn có thể đã chết rồi, là quỷ."
Tả Từ nức nở, vừa nãy nàng đã luôn chịu đựng, không biết phải làm như thế nào. Chu Hàng đã tận tâm tận lực làm việc cho nhà nàng từ rất lâu rồi, các hộ vệ đều nghe theo lời hắn nói. Nếu như người khác biết được Chu Hàng xuất hiện vấn đề, chỉ sợ mọi người cũng... Rối loạn. Nàng vừa mới nhìn thấy Tô An Lâm định đi, vì thế trong lòng hoảng sợ, vội vã đi tới đây.
"Tô sư phụ, này..."
Hứa Lão Tam lôi kéo ống tay áo, Tô An Lâm, lắc lắc đầu ý bảo phải lập tức rời đi.
Tô An Lâm bỗng nhiên nhắm mắt lại, giờ khắc này ánh sáng từ thị giác hoàn toàn biến mất, những âm thanh bên tai, mùi hương cũng dần dần tan đi. Hắn cảm ứng bốn phía, sau đó đột ngột ngẩng đầu lên, nhìn thấy một gương mặt đã hư thối đang nhìn chằm chằm vào hắn. Gương mặt đó đúng là Tả Từ.
"Tô đại ca..."
Gương mặt hư thối còn đang nôn nóng nói chuyện.
Cùng lúc đó, Tô An Lâm phát hiện thanh máu trước mặt cũng đã xảy ra biến hóa.
"Thi Quỷ."
"Thanh máu: 200/200.”
"Tiểu thư, ngài đến đó làm cái gì vậy?"
Chu Hàng hô to.
Tả Từ sợ hãi:
"Ngươi đừng có đến đây."
"Tiểu thư, ngài..."
"Tô đại ca, cứu mạng..."
Tả Từ gần như phải khóc ra tiếng, nôn nóng không thôi."
"Yên tâm, ta sẽ cứu ngươi!"
Tô An Lâm nhìn về phía Tả Từ cười cười, bỗng nhiên, Tô An Lâm rút đao ra.
Phốc!
Một đao thọc từ hông bên trái, lưỡi đao chém ngược lên trên, thân thể của Tả Từ nháy mắt bị chia thành hai nửa.
"Tiểu thư!"
Ánh mắt Chu Hàng trừng lớn, ngay sau đó cả người vặn vẹo lên.
"Ngươi... Sao ngươi dám giết tiểu thư của chúng ta, ngươi đã giết tiểu thư của chúng ta..."
Ục ục, ục ục… Dường như có thứ gì đó đang sôi trào. Hoàn cảnh xung quanh đột nhiên trở nên quỷ dị, phát ra âm thanh quái đản. Những hộ vệ có mặt ở đây, những người đang nghỉ ngơi, đang lo lắng việc nhà, đang lo cho tính mạng của chính mình, bỗng nhiên trở nên đơ mặt ra.
"Tô sư phụ, thế này là có chuyện gì vậy?"
"Thức tỉnh rồi."
Tô An Lâm nói nhỏ, lại nhìn về phía trước cất cao giọng nói:
"Bọn họ hẳn là đã nhớ lại cái gì đó."
Ở trong mắt Tô An Lâm, thân hình của Chu Hàng và một đám hộ vệ đều đã trở nên hư thối, một đám giống như cái xác không hồn, đã hoàn toàn không có máu thịt giống như lúc trước.
Tả Từ bị chém thành hai nửa vẫn còn chưa chết, chỉ là thanh máu đã bị giảm xuống một nửa, huyết nhục màu đen dính nhớp như mủ dịch, tản ra mùi hương khó ngửi.
"Cứu ta... Cứu ta..."
Tả Từ giống như quên mất chuyện Tô An Lâm vừa mới chém mình, nàng duỗi tay hướng về phía Tô An Lâm, trên tay toàn là thi đốm, còn có giòi bọ đang lúc nhúc bên trong.
"Chết đi!"
Phanh!
Thân thể của Tả Từ toát ra làn khói trắng nhè nhẹ, cả người giống như là bị ném vào trong ao a xít.
"A... A... Cứu ta, cứu ta..."
Thanh máu của nàng ta nhanh chóng giảm xuống.
Mà ở trong mắt Hứa Lão Tam, bộ dáng của Chu Hàng và đám người kia vẫn còn là người sống sờ sờ. Nhưng sau khi Tả Từ bị chém, hắn đã nhìn thấy rõ chân thân của Tả Từ.
"Quả nhiên là quỷ mà!"
Hắn bị dọa đến mức hồn bay phách lạc. Sau đó, hắn lại nhìn thấy Chu Hàng dẫn theo một đám người đánh tới đây. Cùng lúc đó, ở hai bên cũng xuất hiện một đám bóng đen, nhìn kỹ mới phát hiện đây đều là những hộ vệ bị mất tích lúc trước, trên người những người này đều có tàn khuyết, máu tươi chảy đầm đìa.
"Ta không ra được..."
"Đưa ta ra ngoài..."
"Ở lại cùng ta..."
"A..."
Hứa Lão Tam rút đao ra điên cuồng chém lung tung, nhưng mà đao của hắn hoàn toàn vô dụng, lúc chém lên những người này đều giống như chém vào sắt thép lạnh băng, dư chấn làm cho cánh tay Hứa Lão Tam đau đớn. Hắn lập tức phản ứng lại, vội vàng xé rách quần áo trước ngực ra, để lộ gương đồng bên trong. Lần này, trước khi bọn họ đi ra đây, Lý gia đã chuẩn bị cho mỗi người một cái pháp khí.
"A..."
Pháp khí phát ra dương khí cực nóng, làm cho đám thi thể này sôi nổi giơ tay che chắn, vội vã lui lại.
Chu Hàng nhìn thi thể bị chém thành hai nửa của Tả Từ, sắc mặt xanh mét. Lúc này, thanh máu của Tả Từ đã trở về không.