Chương 58 - Chữa Trị
Tô An Lâm nói:
"Ta đã sử dụng biện pháp là dùng gạo nếp để hấp thu chất độc chỗ vết thương của hắn rồi, nên giờ hắn sẽ không sao nữa."
"Gạo nếp cũng có thể chữa trị sao?"
"Ta đã đọc được trong một cuốn sách cổ rằng lấy ngựa chết làm ngựa sống."
Ánh mắt của người cầm đầu đám nha dịch tràn đầy không thể tưởng tượng được, Thiết Văn Đảm thấy tình hình như vậy thì cho người cầm đầu đám nha dịch mặt mũi, nên hắn nói:
"Đại nhân, sự việc đã đến nước này, sao chúng ta không chờ một chút? Nếu như biện pháp này thật sự có tác dụng, sau này chúng ta đối phó với quỷ thi, Yêu Phong Tử cũng không sợ bị thương nữa, huynh đệ của chúng ta sẽ không còn phải chặt tay chân để giữ mạng sống, ngài thấy sao?"
Người cầm đầu đám nha dịch nhẹ gật đầu, hắn nhớ tới những người huynh đệ bảo vệ thành gần đây của hắn.
Những huynh đệ đó rất nhiều người chỉ bị cào một chút, hắn chỉ có thể nhìn họ từng bước đi vào chỗ chết, cuối cùng biến thành quỷ thi.
Nỗi đau này gần như làm người khác phát điên.
Nhưng không có cách nào khác, các thầy thuốc trong thành, hay các thuật sĩ giang hồ đều bó tay hết cách trước loại thi độc này, vì vậy lâu dần trong ấn tượng của họ thì một khi có người trúng thi độc thì không có cách nào để cứu chữa được nữa.
Nhưng bây giờ, câu hỏi làm thế nào chữa trị khi có người bị trúng thi độc đã có được lời giải đáp. Điều này có nghĩa là tỷ lệ sống sót của các huynh đệ của hắn sẽ tăng lên rất nhiều.
"Được, vậy thì chờ."
Người cầm đầu nha dịch ngồi xuống, hướng bên ngoài hô to:
"Tất cả mọi người yên lặng, nghỉ ngơi tại chỗ."
"Vâng!"
"Tại hạ là Thiết Văn Đảm là Tiêu đầu của tiêu cục Thiết Môn của trấn Hoàng Kê, xin hỏi tục danh của đại nhân là gì?"
Thiết Văn Đảm đi đến gần nói chuyện lôi kéo làm quen.
"Trương Văn Quân."
“Bái kiến Trương đại nhân.”
Tô An Lâm nói.
“Tại sao hắn ta lại bị quỷ thi cào trúng vậy?”
Trương Văn Quân hỏi.
Tô An Lâm kể sơ lược về những điều đã xảy ra trước đó, rồi cuối cùng hắn nói.
“Theo lời cậu bé dẫn đường cho ta từng nói, quỷ thi có thể đã lan tràn khắp cả nơi đó rồi.”
"Trương đại nhân, chuyện này có thể lớn có thể nhỏ, đều cần phải điều tra cho rõ ràng, nếu như để cho quỷ thi lan tràn chỉ sợ toàn bộ huyện Lâm Nghiễm khó mà giữ được."
Thiết Văn Đảm nói.
Vẻ mặt Trương Văn Quân bình tĩnh nói:
"Gần đây ta cũng nhận được báo cáo, trong thành xuất hiện quỷ thi, nhưng phần lớn đều đã được giải quyết. Ta vốn muốn điều tra từng nhà một, nhưng mà nhiệm vụ bảo vệ thành gian khổ nên chúng ta không đủ người làm."
Hắn nhìn về phía Thiết Văn Đảm, bỗng nhiên trong lòng hắn hơi động, hắn nói:
“Thiết huynh, các ngươi có rất nhiều người, huynh có thể dẫn một đội tới giúp đỡ chúng ta tìm kiếm quỷ thi đang ở trong thành hay không, huynh đừng lo lắng, ta sẽ không để cho huynh làm điều này không công đâu."
Thiết Văn Đảm cau mày nói:
"Ngày mai chúng ta phải đi rồi."
"E rằng các ngươi đi không được nữa, trước khi đến đây, ta đã nhận được mệnh lệnh của thành chủ đại nhân rằng vì phòng ngừa người dân vô tội chết ở bên ngoài bị biến thành quỷ thi, huyện Lâm Nghiễm hiện tại đóng cổng thành, tất cả mọi người chỉ có thể đi vào mà không thể đi ra."
Thiết Văn Đảm bỗng đứng dậy nói:
"Không cho chúng ta đi sao."
"Thiết huynh, ngươi đừng sợ, thành chủ đại nhân cũng là không có cách nào khác, các ngươi tối hôm qua lúc tới đây chắc là đã nhìn thấy gần nơi của chúng ta đều có quỷ thi cùng Yêu Phong Tử. Những người này vốn là người chạy nạn, nhưng là nửa đường bị giết hại. Thành chủ cũng mong muốn diệt trừ quỷ thi một chút, sau đó lại mở cổng thành ra."
Ngay khi hắn ta đang nói chuyện, thì vang lên tiếng của Trương Tử An hét lên từ dưới lầu:
"Thiết tiêu đầu, Thiết tiêu đầu."
"Ta đang ở trên lầu."
" Thiết tiêu đầu, không ổn rồi, cổng thành đã bị đóng lại."
Trong tay đang cầm một cây quạt, Trương Tử An vội chạy lên lầu rồi nói:
"Ta vừa nhận được tin tức từ quan phủ, cổng thành đã bị đóng lại rồi, họ cần phải tiêu diệt một số quỷ thi xung quanh rồi mới mở cổng thành ra."
"Thiết huynh, như thế nào, bản quan không lừa ngươi chứ."
Tô An Lâm cảm thấy rất áp lực khi nghe cuộc trò chuyện của hai người.
Đóng cổng thành rồi, cũng không biết khi nào hắn mới có thể quay lại trấn Hoàng Kê đây.
"Như ta vừa mới nói, trợ giúp chúng ta, bản quan có thể nói lại với thành chủ một tiếng rằng các ngươi coi như đội giúp đỡ tạm thời cho chúng ta, mỗi người một ngày sẽ được một lượng bạc, ăn ở chúng ta sẽ lo liệu."
Trương Văn Quân nói xong, hắn ta dứt khoát nửa quỳ về phía Thiết Văn Đảm rồi nói:
"Thiết huynh, nếu mọi người không ra tay giúp đỡ, quỷ thi trong thành sợ rằng sẽ lan tràn rộng ra, nếu vậy mọi thứ sẽ kết thúc."