Tử Thần Phiêu Nguyệt

Chương 76

Chương 76

Bách Hoa Môn hiện giờ không còn vẻ đẹp hào nhoáng, lộng lẫy vốn có. Một nửa môn phái đã bị phá hủy do trận chiến với phái Thanh Thành.
Chính vì trận chiến này mà đại đệ tử Nga Mi Tinh Hoa cùng Môn chủ Bách Hoa Môn Kim Hạ Liên đã phải bỏ mạng.
Sau khi hai môn phái mất đi vị trí trung tâm, Long Tuyết Lan đã tập hợp võ giả hai bên lại để thu xếp tình hình. Nếu nàng không kịp thời đứng ra, có lẽ Bách Hoa Môn đã hoàn toàn sụp đổ tại Thành Đô này.
Long Tuyết Lan dẫn dắt đệ tử hai môn phái và khôi phục lại hàng ngũ, đồng thời siết chặt hệ thống canh phòng hơn nữa. Nàng còn phái người đến các môn phái tục gia của Nga Mi để thỉnh cầu hợp sức.
Chính nhờ hành động nhanh chóng của nàng, Bách Hoa Môn mới tránh được tình huống tồi tệ nhất.
Nhìn Long Tuyết Lan như thế, Trương Vũ Lượng không khỏi cảm thán.
“Quả là nữ nhân xuất chúng. Một kỳ tài như thế sao đến giờ vẫn không ai biết đến kia chứ.”
“Theo những gì ta biết, nàng ta chính là người tài năng nhất của phái Nga Mi. Có điều, nàng ấy thường chỉ thích sống ẩn dật, không hay tiết lộ danh tính, một phần cũng do sự kiểm soát thái quá của sư tỷ Tinh Hoa Sư Thái.”5
Nghe Cao Đạo sĩ nói, Trương Vũ Lượng mỉm cười.
“Bây giờ Tinh Hoa Sư Thái đã chết, nàng ta nên dốc hết tài năng ra được rồi.”
“Đúng vậy. Chỉ cần nhìn cách nàng ta giải quyết tình huống cấp bách trơn tru như thế, chẳng phải đã chứng minh nàng xuất chúng đến mức nào sao? Con người đặt đúng chỗ, làm việc càng hiệu quả. Nếu nàng ta trở thành Chưởng môn nhân của Nga Mi, chắc chắn nơi này sẽ lại phát dương quang đại một lần nữa cho xem.”
“Hưm! Kẻ chiếm được nàng ta sẽ trở thành chủ nhân thật sự của Nga Mi.”
“Sao thế, ngươi có tham vọng đó à?”
“Hư hư!”
Thay vì đáp lời, Trương Vũ Lượng nở nụ cười đầy ẩn ý. Cao Đạo sĩ nhếch khóe miệng.
“Nếu Đoàn chủ có thể ôm nàng ta vào trong vòng tay, quả là đây chính là chiến lợi phẩm hoàn hảo. Hơn nữa mục tiêu của Đoàn chủ sẽ dễ dàng đạt được hơn.”
“Vậy nên ta mới phải trăn trở. Bức tường trong trái tim nàng ta có vẻ rất kiên cố đấy.”
“Hoa hồng càng rực rỡ thì càng ẩn giấu nhiều gai nhọn. Nếu Đoàn chủ không chấp nhận chịu một chút tổn thương thì làm sao hái được nhành hoa đó chứ.”
“Cao Đạo sĩ lúc nào cũng nói những câu hay ho với ta.”
“Chẳng phải ta lúc nào cũng đứng về phía ngươi sao?”3
“Ta hy vọng tấm lòng của ngươi sẽ không bao giờ thay đổi. À, mong ngươi hãy để tâm đến cả Lan Châu nữa.”
“Lan Châu thế nào?”
“Tâm trạng muội ấy có vẻ không tốt lắm. Nếu đứa trẻ đó nổi xung lên không biết hậu quả sẽ thế nào nữa.”
“Ta biết rồi. Chẳng phải quản Lan Châu là chuyên môn của ta ư?”
Nghe Cao Đạo sĩ trả lời, Trương Vũ Lượng gật đầu tỏ vẻ hài lòng.
Chính lúc đó.
Vù!
Đột nhiên hai người cảm nhận được cơn gió mạnh sượt ngang qua.
Sắc mặt cả hai lập tức thay đổi.
“Đó là?”
“Một cao thủ.”6
Đúng lúc này, cánh cửa bật mở, hàng trăm võ giả xông vào Bách Hoa Môn.
Giữa đám người kia có một lão bà thoạt nhìn hệt như một con quạ đen.
Lão bà vừa vào trong, toàn thân liền toát ra cổ khí thế bức người không sao diễn tả được.2
Bá khí mạnh mẽ mà Trương Vũ Lượng và Cao Đạo sĩ cảm nhận được vừa nãy chính là phát ra từ người lão bà kia. Cao Đạo sĩ và Trương Vũ Lượng nhanh chóng nhận ra bà.
“Có vẻ Cửu Hòa Sư Thái đã đích thân đến đây.”
“Hưm! Chủ nhân của Nga Mi xuất hiện rồi.”
Như thể chứng minh cho lời họ vừa nói, các đệ tử Nga Mi và Bách Hoa Môn lập tức kéo nhau đón Cửu Hòa Sư Thái.
“Chúng đệ tử xin bái kiến Chưởng môn nhân.”
“Hoan nghênh Chưởng môn nhân đại giá quang lâm đến bổn môn.”
Đệ tử hai phái nhất loạt quỳ một gối cung kính chào đón Cửu Hòa Sư Thái.
Chỉ cần nhìn cảnh tượng đó cũng biết uy thế của Cửu Hòa Sư Thái cao đến mức nào.
Toàn bộ Bách Hoa Môn dường như bị đóng băng đúng vào khoảnh khắc bà ấy xuất hiện.
Không chỉ các đệ tử của Bách Hoa Môn, ngay cả những đệ tử Nga Mi cũng đang nín thở nhìn bà.
Cửu Hòa Sư Thái không chỉ là đấng tuyệt đối của phái Nga Mi mà còn là người có tầm ảnh hưởng vô cùng lớn ở thành Tứ Xuyên.
Nếu chỉ có thế thôi, đệ tử cả hai môn phái không cần phải nín cả thở khi gặp bà ấy.3
Tất cả mọi người đều biết.
Cửu Hòa Sư Thái tính tình tàn nhẫn như thế nào. Hơn thế nữa, nếu để lọt vào mắt bà ta sẽ phải hứng chịu thảm cảnh hết sức khủng khiếp.
Cửu Hòa Sư Thái không chỉ mà là người chi phối mà còn là đấng tuyệt đối vô cùng hung tàn.
Ít nhất, đối với những nơi chịu ảnh hưởng của Nga Mi, không một ai dám làm phật lòng bà ta.
“Đệ tử bái kiến sư phụ.”
“Vũ Tiên Hà của Bách Hoa Môn hoan nghênh Chưởng môn nhân đại giá quan lâm.”
Cuối cùng, Long Tuyết Lan và Vũ Tiên Hà cũng đến chào hỏi Cửu Hòa Sư Thái. Thế nhưng Cửu Hòa Sư Thái chỉ lạnh lùng nhìn bọn họ.
Vũ Tiên Hà đối mặt với ánh mắt lạnh tựa vạn niên băng kia, cả người bất giác run rẩy.
‘Ánh mắt gì vậy chứ…?’
Nàng vốn không quen với cái nhìn tựa như thấu cả tâm can con người như thế.
Cửu Hòa Sư Thái im lặng một lúc lâu rồi lên tiếng.
“Tất cả vào trong đi.”
Bà ta tự nhiên bước vào đại điện hệt như đây là bổn môn của mình.0
Long Tuyết Lan cùng Vũ Tiên Hà lập tức theo sau bà, những đệ tử có bối phận cao cũng tiến vào trong đại điện.
Lúc Trương Vũ Lượng và Cao Đạo sĩ đang phân vân không biết phải làm sao, đột nhiên hai người nghe thấy âm thanh lạ lẫm.
Giọng nói bảo hai người cùng vào trong.
Đó chính là truyền âm của Cửu Hòa Sư Thái.
Trương Vũ Lượng và Cao Đạo sĩ nhìn nhau.
“Có vẻ như họ muốn chúng ta tham dự nhỉ?”
“Ta cũng không muốn tham dự vào chuyện này đâu, nhưng không còn lựa chọn nào khác.”
“Cao Đạo sĩ vào trước đi.”
“Những lúc thế này ngươi mới chịu kính lão đấy hả?”
“Hư hư! Ta cũng muốn sống lâu một chút chứ.”
“Ngươi phải sống lâu để còn dẫn dắt Hắc Vân Binh Đoàn thật tốt chứ.”
Hai người ta một câu ngươi một câu cuối cùng cũng vào trong đại điện.
Cửu Hòa Sư Thái ngồi trên ghế thái sư lộng lẫy giữa đại điện nguy nga.
Hai bên trái phải là đệ tử Nga Mi và Bách Hoa Môn.
Trong đại điện rộng lớn lúc này có rất nhiều người, nhưng không một ai dám thở mạnh, ánh mắt họ chỉ chăm chăm vào Cửu Hòa Sư Thái.
Trương Vũ Lượng và Cao Đạo sĩ lén lút ngồi ở hàng ghế sau.
Trong bầu không khí ảm đạm thế này, tốt nhất họ không nên xuất hiện trước mặt kẻo lại làm Cửu Hòa Sư Thái phẫn nộ.
Cửu Hòa Sư Thái nhìn Long Tuyết Lan.
“Con nói cho ta biết. Chuyện gì đã xảy ra…”
Bà đã biết toàn bộ sự tình qua bức thư mà Long Tuyết Lan gửi đến, thế nhưng bà lại yêu cầu Long Tuyết Lan phải giải thích mọi chuyện lần nữa trước mặt mọi người.
Biết tính khí sư phụ cố chấp, Long Tuyết Lan liền thuận lời kể lại đầu đuôi câu chuyện cho Cửu Hòa Sư Thái.
Cửu Hòa Sư Thái mắt nhắm chặt, tai nghe Long Tuyết Lan thuật lại sự tình. Các đệ tử Nga Mi thấy thái độ của bà tựa hồ không muốn bỏ lỡ bất cứ chi tiết nào, trong lòng liền cảm thấy bất an vô cùng. Thế nhưng sắc mặt Long Tuyết Lan vẫn không thay đổi.
Chẳng biết là tính nàng vốn can đảm hay vì nàng không sợ sư phụ, nhưng nhìn nàng, Trương Vũ Lượng không khỏi bật ra câu cảm thán trước thái độ bình tĩnh và kiên cường kia.
Thấy dáng vẻ đó của Long Tuyết Lan, Trương Vũ Lượng càng tham vọng muốn chiếm hữu nàng hơn.
“… Mọi chuyện là vậy đó ạ.”
Sau một hồi diễn giải, Long Tuyết Lan cũng đã nói xong. Mãi đến lúc đó, Cửu Hòa Sư Thái vẫn chưa mở mắt. Long Tuyết Lan chỉ lặng lẽ nhìn sư phụ mà không nói thêm câu nào.
Chuyện nàng phải làm đã xong xuôi. Phần còn lại sẽ nghe theo phán đoán và quyết định của Cửu Hòa Sư Thái.
Một lúc sau, Cửu Hòa Sư Thái cuối cùng cũng lên tiếng.
“Vậy là, mọi chuyện bắt đầu từ việc Tiểu Môn chủ của Lôi Âm Môn bị tên thích khách ám sát. Và tên thích khách đó đã luyện được Thất Thập Nhị Trảm của Thanh Thành ư?”
“Đúng vậy ạ.”
“Và hắn còn là kẻ đã gây ra cuộc hỗn loạn vào bảy năm trước?”
“Theo những gì con nắm bắt cho đến hiện giờ, chính là như thế ạ.”
“Chúng ta đã bị một tên thích khách dắt mũi. Tên hắn là Phiêu Nguyệt ư?”
“Đúng là thế ạ.”
“Phiêu Nguyệt, Phiêu Nguyệt…!”
Cửu Hòa Sư Thái cứ lặp đi lặp lại cái tên Phiêu Nguyệt.
Bà ta nghiến răng lẩm bẩm tựa hồ trong miệng đang nhai phải sạn. Lúc đó, ánh mắt Cửu Hòa Sư Thái đột nhiên sắc bén đến lạ.
Sau khi nghe thấy cái tên Phiêu Nguyệt, bà liền liếc nhìn sắc mặt Vũ Tiên Hà, biểu cảm của nàng có chút thay đổi.
Vũ Tiên Hà cố gắng duy trì vẻ mặt bình tĩnh, nhưng mọi sự không qua nổi đôi mắt thâm sâu của Cửu Hòa Sư Thái.
“Tiên Hà!”
“Vâng? Vâng!”
Nghe Cửu Hòa Sư Thái bất ngờ gọi tên, Vũ Tiên Hà vội vã đáp lời.
Cửu Hòa Sư Thái nhìn thẳng vào mắt Vũ Tiên Hà.
“Ngươi có gì muốn nói với ta không?”
“Vâng? Chuyện gì ạ?”
Trước ánh mắt như nhìn thấu hồng trần của Cửu Hòa Sư Thái, Vũ Tiên Hòa lộ rõ vẻ bối rối.
Cửu Hòa Sư Thái không bỏ lỡ phản ứng của nàng.
“Phiêu Nguyệt!”
“A?”
“Ngươi có quan hệ gì với hắn?”
“Ý, ý người là sao ạ? Con, con có mối quan hệ gì với Phiêu Nguyệt chứ?”
“Tiên Hà à.”
Cửu Hòa Sư Thái gọi thẳng tên Vũ Tiên Hà rồi đứng bật dậy. Sau đó bà ta đến gần Vũ Tiên Hà.
Rầm! Rầm!
Âm thanh quái trượng đập xuống sàn vang lên nghe thật quái dị. Đến nỗi khiến tim Vũ Tiên Hà đập nhanh như muốn nổ tung.
Cuối cùng, Cửu Hòa Sư Thái đứng trước mặt Vũ Tiên Hà rồi nói.
“Nhìn thẳng vào mắt ta.”
“Ch, chưởng môn nhân! Con….”
Ánh mắt Vũ Tiên Hà lúc này vô cùng bàng hoàng.
Nhìn bộ dạng Vũ Tiên Hà như thế, ai nấy đều nghĩ nàng ta thật sự đang che giấu điều gì đó.
Vũ Tiên Hà không dám nhìn thẳng vào mắt Cửu Hòa Sư Thái. Bởi vì ánh mắt ấy khiến nàng vừa căng thẳng vừa vô cùng sợ hãi.
Rầm!
Chính lúc này, Cửu Hòa Sư Thái liền đưa tay siết chặt lấy cằm Vũ Tiên Hà. Sau đó bà ta cưỡng chế Vũ Tiên Hà phải nhìn thẳng vào mắt mình.
“Hức!”
Vũ Tiên Hà không thể thắng nổi áp lực bức người toát ra từ Cửu Hòa Sư Thái, nàng chỉ biết thở dốc. Cửu Hòa Sư Thái nhìn chằm chằm Vũ Tiên Hà rồi nói.
“Ta không thích kẻ nào dám lừa dối ta. Ngươi có quan hệ thế nào với Phiêu Nguyệt? Sao lại dao động khi nghe thấy tên hắn ta chứ?”
“Ch, chuyện đó…”
Vũ Tiên Hà không thể chịu nổi thứ áp lực này thêm chút nào nữa.
Nàng là một kỳ tài nổi danh trong thành Tứ Xuyên, và là nữ nhân sở hữu dung mạo xuất chúng đến mức không biết đã đánh cắp bao nhiêu trái tim của nam nhân trong thiên hạ. Thế nhưng, tinh thần nàng vốn không chịu nổi áp lực khủng khiếp từ Cửu Hòa Sư Thái.
Cuối cùng Vũ Tiên Hà đành phải kể rõ đầu đuôi ngọn ngành mọi chuyện đã xảy ra với Phiêu Nguyệt.
“Thật ra…”
Nàng nói ra hết mọi chuyện, kể từ lần gặp mặt đầu tiên, mối hệ với hắn, đến việc ủy thác ám sát Tiểu Môn chủ Lôi Âm Môn.
“Xin Chưởng môn nhân thứ lỗi. Con thật sự không ngờ mọi chuyện lại thành ra thế này.”
Vẻ mặt Vũ Tiên Hà lúc này vô cùng thống khổ, đôi mắt nàng đã ầng ậc nước.
Đại mỹ nhân của Thành Đô lúc này đã lệ chảy hai hàng, thế nhưng không một ai đến bên an ủi nàng cả.
Nếu ai đó đứng ra bảo vệ Vũ Tiên Hà, Cửu Hòa Sư Thái nhất định sẽ nổi cơn thịnh nộ.
Cả người Vũ Tiên Hà run như cầy sấy.
Nàng thật sự không ngờ có một ngày nam nhân mà nàng lợi dụng lại là căn nguyên của tất cả những hỗn loạn này.
Chính vì hắn mà nghĩa mẫu và cũng là đại đệ tử Nga Mi Tinh Hoa đã bỏ mạng, đến cả sư phụ Kim Hạ Tiên cũng phải tạ thế.
Vũ Tiên Hà không trực tiếp gánh chịu trách nhiệm cho cái chết của họ, nhưng nàng không tránh khỏi chỉ trích vì đã lôi kéo Phiêu Nguyệt vào chuyện này.
Vũ Tiên Hà quỳ thụp xuống sàn.
“Con sẽ giải quyết tất cả những chuyện này. Nếu cho con thêm vài thuộc hạ nữa, con nhất định sẽ bắt được hắn. Xin hãy tin tưởng con, hắn ta nhất định sẽ mắc bẫy của con thôi.”
“Rốt cuộc từ nãy đến giờ ngươi nghe được gì rồi hả? Ngươi nghĩ người như hắn sẽ mắc bẫy của ngươi ư? Một con độc xà như hắn…”
Cửu Hòa Sư Thái chậc lưỡi.
Nếu tên đó thật sự bị tóm bởi một ả như Vũ Tiên Hà, bảy năm trước hắn đã không thoát khỏi bàn tay của Nga Mi và Thanh Thành rồi.
Chỉ vì một gã thích khách mà Thanh Thành và Nga Mi đã trở thành kẻ thù không đội trời chung, đến nay vẫn còn trong tình trạng đối đầu với nhau.
Phiêu Nguyệt không thể nào dễ dàng mắc bẫy của Vũ Tiên Hà được. Đối với Phiêu Nguyệt, Vũ Tiên Hà chẳng qua chỉ là công cụ cho hắn lợi dụng mà thôi. Có lý nào một tên thích khách lại có tình cảm với nữ nhân này được chứ?
Cửu Hòa Sư thái đưa tay xoa đầu Vũ Tiên Hà.
“Tiên Hà à!
“Chưởng… môn nhân!”
“Ai bảo ngươi giết Tiểu Môn chủ của Lôi Âm Môn chứ?”
“Nhưng mà hắn đã đe dọa con. Nếu không thành hôn với hắn, hắn sẽ về phe Thanh Thành. Vậy nên con… Dù kết quả có thể nào, con làm việc này cũng chỉ vì Nga Mi và Bách Hoa Môn thôi mà.”
“Ngươi cứ việc làm đúng phận sự thôi là được rồi. Nhiệm vụ của ngươi là câu dẫn và mê hoặc lũ nam nhân. Đó chính việc ngươi phải làm.”
“Cái gì?”
“Chuyện này đâu có khó gì. Ngươi chỉ cần an phận thủ thường là được rồi.”
“Xin, xin hãy tha thứ cho con.”
Vũ Tiên Hà cảm nhận được bầu không khí bất thường liền quỳ thụp xuống. Thế nhưng, ánh mắt Cửu Hòa Sư Thái nhìn nàng ta vốn không có chút xúc cảm nào.
Long Tuyết Lan cũng cảm nhận có gì đó khác lạ liền muốn tiến về trước.
“Sư phụ! Cô ta…”
Bốp!
Chính lúc này, đỉnh đầu Vũ Tiên Hà liền phun ra một dòng máu đỏ tươi.
Cửu Hòa Sư Thái dùng lòng bàn tay đánh vào đỉnh đầu Vũ Tiên Hà. Xương sọ Vũ Tiên Hà lập tức vỡ vụn như miếng đậu phụ nát.
Vũ Tiên Hà nhìn Cửu Hòa Sư Thái với vẻ mặt khó tin.
“Con…”
Nàng không kịp nói dứt câu liền ngã khuỵu xuống.
Vũ Tiên Hà - người được mệnh danh là mỹ nhân bậc nhất của Thành Đô đã bỏ mạng một cách vô nghĩa.
Cửu Hòa Sư Thái vừa vẫy sạch vết máu dính trong lòng bàn tay vừa lẩm bẩm.
“Vì thế ta mới nói đừng nên có tư tâm gì kia mà.”
Bầu không khí trong đại điện lúc này đã hoàn toàn đóng băng sau cái chết thê thảm của Vũ Tiên Hà.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất