Tuyệt Đỉnh Đan Tôn

Chương 502: nếm thử tư vị bị đánh

Chương 502: nếm thử tư vị bị đánh



Mặc dù những người Huyền quốc đều biết Đại tiểu thư Độc Cô gia có tính tình rất táo bạo. Nhưng cũng không ngờ sẽ táo bạo như vậy, những người này ở đây đều là thiên tài đến từ các nơi tại Huyền quốc. Độc Cô Niệm lại hoàn toàn không cho bất kỳ mặt mũi gì, trực tiếp quát bọn họ câm miệng.
Không ít người đều lộ vẻ mặt xấu hổ, bị Độc Cô Niệm quát tháo như vậy, thật sự là có chút mất mặt. Dù sao vừa rồi bọn họ còn mở miệng nói muốn giúp Độc Cô Niệm giáo huấn Phương Lâm, kết quả người ta căn bản không lĩnh tình, ngược lại còn chê ngươi ồn ào.
Nhưng cũng không có người nào tức giận, cho dù trong lòng có chỗ bất mãn với Độc Cô Niệm, cũng sẽ không biểu lộ ra.
- Tốt cho một tên Phương Lâm ngươi, đến địa bàn của cô nãi nãi, vậy mà không lập tức đi đến gặp ta, còn nghĩ trốn tránh cô nãi nãi ta, ngươi có ý gì hả?
Độc Cô Niệm dùng hai tay chống nạnh, trừng một đôi mắt to, không có hình tượng chút nào lớn tiếng nói.
Tất cả mọi người đều choáng váng, truyền ngôn nói Đại tiểu thư Độc Cô có tính tình nóng nảy. Nhưng hôm nay vừa thấy, đây không chỉ là nóng nảy, đây quả thực là hung hãn.
Mở miệng một tiếng đã cô nãi nãi, đây là lời từ trong miệng một tiểu nha đầu mới mười sáu mười bảy tuổi nói ra sao?
Tích Nhược quận chúa và Hàn Ly thánh nữ cũng phải im lặng, các nàng quen biết Độc Cô Niệm đã lâu, xem như hiểu khá rõ tính tình của Độc Cô Niệm. Trước khi tới đây, hai người bọn họ đã nhắc nhở Độc Cô Niệm nhiều lần, phải thu miễn phải khắc chế. Nhưng bây giờ xem ra, Độc Cô Niệm căn bản cũng không có nghe vào.
Nhưng hai người bọn họ cũng hiếu kì, Phương Lâm này rốt cuộc là ai? Lại có thể để Đại tiểu thư Độc Cô gia thất thố như vậy, nếu nói có cừu oán, thì nhìn cũng không giống, còn hơi giống tiểu tình nhân đang liếc mắt đưa tình.
- Có ý gì chứ, chú ý một chút hình tượng, dù sao nàng cũng là Đại tiểu thư của Độc Cô gia, thế nào lại giống như người đàn bà chanh chua vậy.
Phương Lâm có phần bất đắc dĩ nói.
Ai ngờ Độc Cô Niệm nghe xong lời này, lập tức phát hỏa, giọng nói càng lớn hơn:
- Ngươi nói cô nãi nãi giống người đàn bà chanh chua? Cô nãi nãi có chỗ nào giống người đàn bà chanh chua? Có người đàn bà chanh chua nào trẻ tuổi xinh đẹp giống bản cô nương sao? Ngươi mù mắt chó hả!
Trong lòng tất cả mọi người đều âm thầm đồng ý Phương Lâm. Lúc này, Độc Cô niệm thật sự rất giống người đàn bà chanh chua.
Đương nhiên, cho dù là giống người đàn bà chanh chua, cũng là một người đàn bà chanh chua trẻ tuổi mỹ mạo.
Phương Lâm bị nàng chửi mắng một hồi, thật đúng là không dám cãi lại. Thứ nhất, nơi này là địa bàn của người ta, người ta nói một tiếng, sẽ có vô số người nhảy ra đánh mình.
Thứ hai, mình và Độc Cô Niệm cũng là người quen cũ, cũng hiểu rất rõ nàng, nàng đúng là có tính tình này.
- Đúng rồi, có phải ngươi cố ý trốn tránh ta hay không?
Sau khi mắng, Độc Cô Niệm lại mở miệng hỏi, sau đó không chớp mắt một cái nhìn chằm chằm Phương Lâm, chờ mong Phương Lâm trả lời.
Phương Lâm bị nàng nhìn như vậy, cũng hết sức khó xử, ánh mắt cũng không biết nên nhìn đi chỗ nào, trong miệng mập mờ suy đoán ứng phó nói:
- Đâu có? Ta cũng vừa mới đến, cũng mới quen biết được vài người, càng không biết làm sao liên hệ với nàng, bằng không mà nói, nàng có ở đây, ta đương nhiên muốn ngay lập tức liên hệ nàng.
Dừng một chút, Phương Lâm lại giả trang ra dáng vẻ lão luyện thành thục:
- Dù sao ta vẫn là sư phụ của nàng.
Lời này vừa nói ra, đám người lại kinh ngạc một hồi. Phương Lâm là sư phụ của Độc Cô Niệm? Đây là tình huống như thế nào?
Những thiên tài ở đây đều hiện ra vẻ kinh ngạc. Phương Lâm này có lai lịch gì? Không phải nói hắn chỉ là một thiên tài đến từ hạ tam quốc thôi sao? Tại sao lại biến thành sư phụ của Độc Cô Niệm?
Lúc trước, việc Độc Cô Niệm ở Tử Hà tông bái Phương Lâm làm thầy, chỉ có một số người trong Độc Cô gia biết đâu, cũng không có truyền ra.
Dù sao, nếu như loại chuyện này truyền đi, thật sự là có chút thật mất mặt. Mà lại Độc Cô gia cũng không hi vọng để người trong Huyền quốc biết, Độc Cô Niệm cùng với một người thanh niên ở hạ tam quốc có quan hệ không minh bạch.
- Hừ, ngươi coi là sư phụ gì? Chỉ biết khi dễ ta.
Độc Cô Niệm tức giận nói.
- Cái gì? Gia hỏa này đã từng khi dễ Đại tiểu thư Độc Cô gia?
- Đây là tin tức kinh khủng nhất mà ta nghe được trong ngày hôm nay!
- Ta ngửi được hương vị bát quái!
- Lòng hiếu kỳ của ta dâng lên.
Một đám thiên tài trẻ tuổi đều trừng ánh mắt lên. Những người này trên cơ bản đều là người hâm mộ Độc Cô Niệm. Ngày bình thường, bọn họ muốn nói một câu với Độc Cô Niệm đều khó mà làm được. Nhưng Phương Lâm lại còn từng khi dễ nàng, đây quả thực là tội không thể tha thứ.
- Phương Lâm ! Ta muốn quyết đấu với ngươi!
- Ác đồ Phương Lâm! Ngươi phải bị thiên đao vạn quả!
- Dám khi dễ Đại tiểu thư Độc Cô gia, chán sống rồi sao?
Phương Lâm nhìn những thiên tài đã đỏ cả tròng mắt kia. Hắn nhếch miệng, làm sao cảm giác giống như mình giết cả nhà bọn họ vậy.
Độc Cô Niệm không nhịn được trừng mắt nhìn những người kia. Những người này lập tức dừng lại, đây chính là một ánh mắt có uy lực, hoàn toàn không chống đỡ được.
- Nàng rốt cuộc muốn làm cái gì?
Phương Lâm khuất phục, nha đầu này thật đúng là cái sao chổi, trêu chọc phải nàng tuyệt đối không có chuyện tốt.
Độc Cô Niệm hừ một tiếng, thái độ hờn dỗi hiển lộ hoàn toàn, trong miệng nói:
- Nghe nói ngươi ở hạ tam quốc rất lợi hại, ta muốn xem thử hiện tại có đánh bại được ngươi hay không.
Phương Lâm ngạc nhiên, đây chính là việc mà Độc Cô Niệm muốn? Muốn đánh mình?
Độc Cô Niệm nở nụ cười xấu xa. Thời điểm ở Càn quốc, nàng đánh không lại Phương Lâm. Nhưng hiện tại, nàng đã ở trong gia tộc tu luyện thật lâu, thực lực tăng lên nhiều vô cùng, nàng muốn báo mối thù này, để Phương Lâm cũng nếm thử tư vị bị đánh.
- Thế nào? Ngươi sẽ không không dám chứ? Nếu ngươi hông dám thì cứ việc nói thẳng, không cần gì phải ngại.
Độc Cô Niệm dương dương đắc ý nói, còn dùng phép khích tướng vô cùng vụng về.
- Nơi này là phủ Thái Tử, nếu động thủ động cước thì không tốt lắm đâu.
Phương Lâm vừa nói xong, ai ngờ Thái tử Chu Dịch Thủy lại đã xuất hiện.
- Không sao, nếu Độc Cô tiểu thư đã có hứng thú, luận bàn một chút cũng không ngại, đi võ viện là được.
Chu Dịch Thủy vừa cười vừa nói.
Độc Cô Niệm nhìn thấy Chu Dịch Thủy, sau khi hơi chút hành lễ, lập tức khiêu khích nhìn Phương Lâm.
Phương Lâm bất đắc dĩ, đã đến mức này, mình cũng chỉ có thể tiếp chiêu.
- Tốt, hôm nay vi sư sẽ chỉ điểm một hai.
Phương Lâm ra vẻ miễn cưỡng nói. Đám người thấy vậy rất muốn đánh hắn.
Mọi người đi đến bên trong võ viện, nơi đây rất rộng rãi, vô cùng thích hợp để so tài luận bàn, chắc là địa phương mà Thái tử Chu Dịch Thủy luyện võ đạo.
Phương Lâm và Độc Cô Niệm đứng đối mặt nhau, thời gian qua đi hơn một năm, hai người gặp nhau lần nữa, lại không nghĩ rằng sẽ là tình huống như vậy.
- Độc Cô đại tiểu thư có thể chiến thắng Phương Lâm kia sao?
- Khó mà nói, Phương Lâm này dường như có chút thâm tàng bất lộ.
- Vừa rồi Tần Thiên Xuyên cũng bị một quyền của hắn đẩy lui.
- Ngươi ngốc sao, tiểu tử này dám động Độc Cô đại tiểu thư một chút, hắn còn có thể sống đi ra ngoài được sao?
- Cũng đúng, mà lại Độc Cô đại tiểu thư cũng có thực lực cũng không yếu.
Hai người còn chưa bắt đầu si tài, đám người cũng đã bắt đầu bàn luận, không ít người đều nhìn chằm chằm Phương Lâm. Nếu như Phương Lâm có bất kỳ ý định gì muốn thương tổn đến Độc Cô đại tiểu thư, họ sẽ lập tức xuất thủ mạnh mẽ trấn áp Phương Lâm.
- Nếu hai vị chuẩn bị xong rồi, lập tức bắt đầu đi.
Chu Dịch Thủy chắp tay nói.
Độc Cô Niệm lộ ra vẻ tự tin, thân hình nhẹ nhàng nhảy lên, lập tức xuất thủ với Phương Lâm.





Trang 252# 1


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất