Tuyệt Thế Dược Thần

Chương 272: Thiên Càn tông.

Chương 272: Thiên Càn tông.
Tin tức Diệp Viễn tiến vào trận chung kết, đưa tới oanh động cực lớn không chỉ ở trong đám đệ tử, cao tầng của U Vân tông cũng là một mảnh động dung.
Khác với đám đệ tử kia, những trưởng lão này đều biết, tạo nghệ đan đạo của Diệp Viễn, cực kỳ khó lường.
Đồng thời có thành tựu kinh người như thế ở cả đan đạo và võ đạo, tiểu tử này có còn là người hay không?
"Nhân lực có lúc cạn kiệt! Thật không biết, người sư tôn phía sau Diệp Viễn kia, đến cùng là nhân vật như thế nào, vậy mà có thể dạy dỗ ra một tên đệ tử yêu nghiệt như Diệp Viễn!" Lạc Thanh Phong cảm khái nói.
"Mặc kệ là nhân vật như thế nào, vậy cũng là nhân vật mà U Vân tông chúng ta không chọc nổi! Ta có cảm giác, người sư tôn này của Diệp Viễn, chỉ sợ là vị đứng đầu nhất trong mấy vị kia ở Vô Biên giới hiện tại! Có lẽ không bao lâu nữa vị đại nhân kia sẽ phi thăng Thần Vực, mới có thể tâm huyết dâng trào kiếm một đệ tử kế thừa y bát. Có điều sư phụ dẫn vào cửa, tu hành tại cá nhân, Diệp Viễn có tiến bộ kinh người như thế, chính bản thân hắn cũng phải vô cùng khắc khổ cố gắng." Tiêu Kiếm ứng tiếng nói.
Lạc Thanh Phong gật gật đầu, hiển nhiên phán đoán của hắn và Tiêu Kiếm không khác nhau nhiều lắm.
Thân phận Diệp Viễn quá là rõ ràng, hắn là người sinh ra ở Tần quốc. Cũng chỉ có mấy vị mạnh nhất Vô Biên giới kia, mới có bản lĩnh dạy dỗ ra một thiên tài như Diệp Viễn vậy.
Hơn nữa cách mà vị đại nhân này dạy đệ tử cũng không giống bình thường, hắn không mang Diệp Viễn theo bên người, chỉ dạy hắn một thân bản lĩnh, sau đó liền phiêu nhiên đi xa, mặc kệ Diệp Viễn.
Đương nhiên, có lẽ vị đại nhân kia không giờ khắc nào là không chú ý tới Diệp Viễn, nhưng là tồn tại như thế, chỉ cần không muốn để cho người phát hiện, người khác sẽ vĩnh viễn không phát hiện được!
"Ngươi nói không sai, thiên phú có yêu nghiệt hơn nữa, cũng phải tự mình đi cố gắng tranh thủ. Lấy biểu hiện ở Tần quốc của Diệp Viễn, thiên phú tâm tính của kẻ này đều tốt, cũng khó trách vị đại nhân kia có thể coi trọng hắn. Có điều hắn có thể nhất phi trùng thiên, không thể bỏ qua công lao của Cửu Thiên Lộ! Theo tính tình của Diệp Viễn, chắc chắn sẽ cảm niệm một chút đối với U Vân tông ta." Lạc Thanh Phong nói.
Tiêu Kiếm đồng ý tiếp lời: "Kẻ này không nương tay chút nào với địch nhân, đối với người thân cận lại là lấy tính mệnh tương hộ. Chỉ cần chúng ta không làm ra chuyện để hắn lạnh tâm, đợi tương lai hắn lớn mạnh, chắc chắn sẽ dìu dắt một hai. Chỉ là... Gần đây dường như Thiên Càn tông càng ngày càng không yên tĩnh! Cũng không biết, có thể chờ đến ngày Diệp Viễn trưởng thành hay không."
Nhắc đến Thiên Càn tông, Lạc Thanh Phong cũng nhíu mày, trong mắt lộ ra vẻ kiêng dè nồng đậm.
So với Bắc Vực rộng lớn vô ngần, địa vực của Nam Vực lại không tính là rộng lớn, mặc dù tông môn san sát, nhưng trên tổng thể mà nói, là bị tám đại tông môn nắm giữ.
U Vân tông chính là một trong tám đại tông môn này!
Có điều thực lực của U Vân tông, chỉ có thể xếp hạng hạng hạ du trong số tám đại tông môn mà thôi.
Mà Thiên Càn tông, thì là tông môn có thực lực mạnh nhất trong số đó!
Bởi vì mạnh nhất, cho nên phách lối!
Đặc biệt là mấy năm gần đây, các hoạt động của Thiên Càn tông dần dần tấp nập, điều này khiến những tông môn thực lực yếu kém như U Vân tông khẩn trương lên.
Làm môn chủ một tông, áp lực lên vai Lạc Thanh Phong là người ngoài không tưởng tượng nổi!
Lấy thiên phú yêu nghiệt của Diệp Viễn, chỉ cần cho hắn thời gian mười năm, chắc chắn đột phá Hồn Hải Cảnh không phải là vấn đề.
Đến lúc đó, U Vân tông có cường giả Hồn Hải Cảnh nghịch thiên như Diệp Viễn tọa trấn, sợ rằng sẽ nhảy lên trở thành thế lực thượng du trong tám đại tông môn, đến lúc đó cũng không cần e ngại uy hiếp của Thiên Càn tông nữa.
Nhưng vấn đề là, Thiên Càn tông có thể cho U Vân tông thời gian mười năm an ổn phát triển hay không?
Lạc Thanh Phong yếu ớt thở dài nói: "Việc cấp bách, U Vân tông ta vẫn là phải mau chóng lại xuất hiện một cường giả Hồn Hải Cảnh, nếu không sợ là chạy không thoát kết quả bị thâu tóm!"
Tiêu Kiếm nghe vậy cũng thở dài, bất đắc dĩ nói: "Thần Hồn Nhập Hải, nói thì đơn giản, làm thì lại khó như lên trời vậy! Thiên Phong sư thúc tư chất ngút trời, cũng chỉ là may mắn mới đột phá Hồn Hải. Năm đó U Vân tông ta di chuyển từ Bắc Vực đến, bị những tên kia truy sát, trời cao không đường chạy, địa ngục không cửa vào, đến mức thiếu đi hai quyển « Thanh Cương Tử Dương Kiếm Quyết ». Nếu không, bây giờ chỗ nào ở Nam Vực có chuyện của Thiên Càn tông?"
Điểm xuất phát quyết định độ cao!
Ngàn năm trước đó U Vân tông đại di dời, bị thất lạc hai quyển công pháp trấn tông, đến mức bây giờ môn nhân đột phá Hồn Hải Cảnh khó như lên trời.
Nếu không lấy nội tình của U Vân tông, cho dù phải chạy tới Nam Vực, cũng không trở thành nghèo túng như thế.
Mà « Tử Ương Hồn Quyết » mặc dù tương đối hoàn chỉnh, nhưng không có công pháp tăng cảnh giới võ đạo lên, phía sau lại là nhìn thấy nhưng ăn không được.
Cũng may nội tình của U Vân tông thâm hậu, mỗi một thời đại đều có một số thiên tài, có thể thông qua lĩnh ngộ kiếm ý trong Cửu Thiên Lộ, hoặc là bằng vào ngộ tính của bản thân, ngạnh sinh sinh đột phá Hồn Hải Cảnh.
Thiên Phong chính là một người trong số đó.
Chỉ là muốn lĩnh ngộ hoàn toàn Thanh Cương Tử Dương Kiếm Ý trên Cửu Thiên Lộ, lại dường như là chuyện không thể nào.
Nếu kiếm ý dễ lĩnh ngộ như vậy, U Vô Nhai cần gì phải lưu lại công pháp võ kỹ?
Công pháp võ kỹ là thứ thông qua văn tự thuyết minh ra, tương đối dễ hiểu, tất nhiên cũng dễ tu luyện hơn một chút.
Nhưng nếu bàn về tính hoàn chỉnh của kiếm ý, lại là không bằng trực tiếp lĩnh ngộ.
Tu luyện công pháp, vô luận luyện đến loại trình độ nào, đều không thể hoàn toàn lĩnh ngộ chân ý của U Vô Nhai!
Nhưng thông qua một kiếm cuối cùng trên Cửu Thiên Lộ kia, lại có thể hoàn toàn nắm giữ chân ý này!
Có điều thứ như chân ý này chỉ có thể hiểu mà không diễn đạt được bằng lời, cho dù Diệp Viễn có hoàn toàn lĩnh ngộ Thanh Cương Tử Dương Kiếm Ý, cũng không cách nào miêu tả ra.
Nếu không Tiêu Kiếm và Lạc Thanh Phong, sớm đã bắt giữ Diệp Viễn, mỗi ngày buộc hắn phải chép lại « Thanh Cương Tử Dương Kiếm Quyết » rồi.
"Mỗi thế hệ làm một chuyện! Trong nhóm hài tử này, quả thực có không ít hạt giống tốt! Chỉ cần bọn hắn trưởng thành, U Vân tông ta nhất định có thể quật khởi một lần nữa! Mà những lão gia hỏa này chúng ta phải làm, chính là cung cấp cho bọn hắn một cái hoàn cảnh có thể trưởng thành!" Lạc Thanh Phong nói.
Tiêu Kiếm gật đầu nói: "Cái này là hiển nhiên!"
Lạc Thanh Phong ánh mắt lại rơi vào trên lôi đài phía xa hỏi: "Thiên Vũ và Diệp Viễn giao đấu, ngươi thấy thế nào?"
Suy nghĩ trở lại thi đấu, Tiêu Kiếm cũng là dễ dàng không ít, cười nói: "Thiên Vũ tuyệt không phải kẻ mặc người chém giết, cho dù thứ mạnh nhất của hắn là kiếm đạo bị phong kín, cũng sẽ không khoanh tay chịu chết."
Lạc Thanh Phong gật đầu nói: "Thiên Phong sư thúc có được một đứa cháu ngoan! Hai năm này tiến bộ của hắn nhanh chóng, ngay cả ta cũng mặc cảm! Xem ra hắn lúc trước bên trên Cửu Thiên Lộ, thứ lĩnh ngộ được lớn hơn rất nhiều so với ta! Vậy ý của ngươi là... Xem trọng Thiên Vũ rồi?"
Lúc còn trẻ, dù sao Lạc Thanh Phong cũng là đệ nhất thiên tài của U Vân tông lúc ấy, không khác Thiên Vũ và Dịch Vô Cữu bây giờ là mấy.
Có điều, tiến bộ của Thiên Vũ, Lạc Thanh Phong đều nhìn ở trong mắt, so sánh với mình năm đó, Lạc Thanh Phong cũng có chút tự thẹn không bằng rồi.
Tiêu Kiếm lắc đầu nói: "Không! So sánh xuống, ta còn càng xem trọng Diệp Viễn!"
"Ồ? Đây là vì sao? Bằng vào hiểu biết của ta về Thiên Vũ, kẻ này hẳn là còn có lá bài tẩy khác!"
Tiêu Kiếm lại cười nói: "Rất đơn giản! Diệp Viễn kẻ này, không thể tính toán theo lẽ thường!"

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất