Tuyệt Thế Dược Thần

Chương 307: Hiểm họa.

Chương 307: Hiểm họa.
Mấy hôm sau, bảy tám thân ảnh chạy ra khỏi khu rừng rậm, phía trước là một thảo nguyên vô cùng rộng lớn.
Trạng thái của mấy người đó không tốt lắm, rất nhiều người trong số bọn họ đã bị thương, chứng tỏ bọn họ vừa trải qua một trận đại chiến.
Đám người này, chính là người của U Vân tông.
“Mai trưởng lão, vừa rồi Cửu U Băng Sư cấp ba bên đó quả thật quá lợi hại, tám người chúng ta hợp lại mới gắng gượng thắng được nó! Sao thực lực của yêu thú cấp ba trong bí cảnh này lại có thể mạnh như thế?”
Từ thái độ của Thiên Vũ có thể nhận ra, hắn vẫn còn có chút sợ hãi sau trận đại chiến vừa rồi.
Mai Trăn nói: “Trong bí cảnh không cho phép có sự xuất hiện của sức mạnh trên cấp ba, cho nên những con yêu thú này đè ép cảnh giới xuống không đột phá, và chuyển toàn bộ tinh lực sang cảm nhận ý cảnh. Cho nên bọn chúng tuy là yêu thú cấp ba, nhưng nếu nói về cảm nhận ý cảnh, chúng lại mạnh hơn chúng ta rất nhiều!”
“Khả năng cảm nhận ý cảnh của yêu thú không bì lại được với loài người, nhưng bọn chúng lại hơn chúng ta ở tuổi thọ, cho nên nếu tích lũy từng chút một, thì cũng tương đối khả quan.” Diệp Vấn bổ sung thêm.
Trong bí cảnh này, tuy rằng có không ít yêu thú có ý định đột phá cấp bốn nhưng đều bị Thiên Lôi Tỏa Nguyên Đại Trận giết chết.
Cứ như vậy, lũ yêu thú cũng dần từ bỏ ý định đột phá, mà chuyển tất cả tinh lực sang cảm nhận ý cảnh.
“Xem ra mối nguy hiểm trong bí cảnh này vẫn còn rất nhiều, không biết sau này sẽ còn gặp phải những gì nữa!” Thiên Vũ nói với giọng lo lắng.
“Bí cảnh này không hề đơn giản, e rằng phía sau sẽ càng nguy hiểm, mọi người nhớ cẩn thận.” Mai Trăn nói.
Diệp Viễn không nói gì, thực ra hắn cũng cảm thấy bất an.
Diệp Viễn có thể tránh được những nguy hiểm liên quan đến thiên tài địa bảo. Nhưng dù sao hắn cũng chỉ là người chứ không phải là thần, nên không thể kiểm soát được hết những mối nguy hiểm chưa lường trước được.
Không biết tại sao, Diệp Viễn luôn có cảm giác bị người theo dõi.
Nhưng cho dù hắn có quan sát thế nào, cũng không tìm ra điều gì. Cảm giác bất an này thật sự khiến hắn thấy rất khó chịu.
“Hề hề, không biết trong mật cảnh này, Diệp sư đệ có thể đột phá lên Ngưng Tinh Cảnh được hay không. Nếu như hắn có thể đột phá Ngưng Tinh Cảnh, thì thực lực của U Vân tông sẽ được tăng lên rất nhiều!” Thiên Vũ đột nhiên cười nói.
“Đúng vậy, tốc độ tu luyện của Diệp sư đệ thật quá phi thường. So với việc liên tục đột phá ba tầng tiểu cảnh giới lúc ở tông môn, thì trong mười mấy ngày này, hắn lại đã đột phá lên Linh Dịch tầng tám rồi!”
“Nếu như hắn có thể đột phá Ngưng Tinh Cảnh, cộng với sự áp chế cảnh giới trong bí cảnh này, thì cho dù gặp phải đối thủ là cường giả Hóa Hải Cảnh cũng sẽ không sợ.”
Nguyên lực trong bí cảnh này cực kỳ dồi dào, Diệp Viễn vốn dĩ đã đạt tới Linh Dịch tầng bảy, lại qua mất ngày chiến đấu và hấp thu nguyên lực, cho nên ngày hôm qua hắn đã thuận thế đột phá lên Linh Dịch tầng tám.
Điều này đối với người của U Vân tông mà nói, đương nhiên là một tin tốt.
Điểm yếu lớn nhất của Diệp Viễn chính là cảnh giới của hắn, một khi cảnh giới của hắn được tăng lên, sức mạnh của U Vân tông sẽ cường đại hơn rất nhiều.
Trong lúc mọi người đang cười nói, định tiến sâu vào thảo nguyên, đột nhiên nâng cao cảnh giác.
Thấy trong tầm mắt từng mảnh đen kịt đang tiến về phía bọn họ.
“Đó... đó là thứ gì?”
Trong chớp mắt, mảnh đen kịt đó bày ra trước mặt tất cả mọi người, cuối cùng người của U Vân tông cũng nhìn rõ những thứ đó là gì.
“Thị Huyết Thiên Lang! Là Thị Huyết Thiên Lang! Trời ạ, lại có nhiều Thị Huyết Thiên Lang như vậy!” Có người kinh hãi kêu lên.
Mai Trăn đương nhiên cũng đã nhận ra, liền trầm giọng nói: “Thị Huyết Thiên Lang có tính tình vô cùng tàn bạo, một khi đã chạm trán với bọn chúng thì chỉ có thể chiến đấu tới cùng! Người của chúng ta quá ít, tốt nhất nên tránh đi không nên đối đầu trực diện với bọn chúng!”
Mọi người vừa xoay người, liền nghe thấy tiếng hô lớn: “Bên kia là người của U Vân tông đúng không? Xin mọi người ra tay cứu giúp, Tử Thần tông cảm kích vô cùng!”
“A!”
Gần như cùng một lúc, một đệ tử bị tụt lại sau cùng của Tử Thần tông bị đàn sói đuổi tới, cắn một nhát vào đùi, lớn tiếng kêu lên. Đàn sói không cho hắn bất cứ cơ hội phản kháng nào, lại có thêm vài con Thị Huyết Thiên Lang khác tới cắn chặt lấy tứ chi của hắn, mặc cho hắn ra sức vùng vẫy cũng không nhả ra.
Chỉ trong nháy mắt, đệ tử kia của Tử Thần tông đã bị xé thành mấy mảnh, người của U Vân tông bên này đều cảm thấy giật mình khi chứng kiến cảnh tượng này.
Lúc này đám người mới nhìn rõ, hóa ra đàn Thị Huyết Thiên Lang này đuổi theo người của Tử Thần tông mà tới.
Diệp Viễn cười khổ nói: “Đã quá muộn để rời đi rồi!”
Người của U Vân tông ngây ra, lúc này mới phát hiện ra xung quanh đều là Thị Huyết Thiên Lang không biết từ đâu chui ra bao vây lấy bọn họ!
Mà lúc này, đệ tử của Tử Thần tông đã tập hợp đến cùng một chỗ với mấy người U Vân tông, hai nhóm người bọn họ đã bị đàn sói trên cả trăm con vây chặt.
Mai Trăn hằn học nhìn về phía người vừa hét lớn, nếu như không phải hắn hô lên, thì đàn sói cũng sẽ không ùn ùn kéo đến như vậy, đệ tử của U Vân tông cũng sẽ không rơi vào hoàn cảnh nguy hiểm này.
Người vừa lớn tiếng hô lên là một thanh niên, tu vi Ngưng Tinh tầng tám, cao hơn một tầng so với Mạc Vân Thiên.
Dường như cảm thận được ánh mắt không mấy thiện cảm của Mai Trăn, hắn liền lên tiếng xin lỗi nói: “Mai trưởng lão, vãn bối cũng là hết cách mới dùng tới hạ sách này!
Mai Trăn nghiêm mặt, hừ lạnh một tiếng: “Việc đã tới nước này, chúng ta còn có đường lui sao? Giải quyết đám Thị Huyết Thiên Lang này trước rồi nói!”
Lâm Siêu nghe vậy mừng ra mặt nói: “Đa tạ Mai trưởng lão ra tay cứu giúp, vãn bối cảm kích vô cùng! Lát nữa khi Mai trưởng lão ra tay xin đừng dùng sức mạnh của Hóa Hải Cảnh, bằng không sẽ gặp phải thiên kiếp!”
Mai Trăn khẽ gật đầu: “Điều này ta tự biết! Đệ tử U Vân tông nghe lệnh, bày ra Bát Môn Kim Tỏa Trận, mỗi người trấn giữ một phương, tránh để đàn sói phá trận xông vào. Còn về người của Tử Thần tông, các ngươi vào trong trận nghỉ ngơi một lát đi, lát nữa lại đến tiếp viện cho chúng ta.”
Mai Trăn vừa nhìn đã biết, những đệ tử còn sót lại của Tử Thần tông này sớm đã thế suy sức yếu, không cầm cự nổi bao lâu.
Để bọn họ tham chiến, không bằng để bọn họ nghỉ ngơi lấy lại sức rồi ra trận sau.
Bát Môn Kim Tỏa Trận chỉ là trận pháp tập kích bình thường, đệ tử đại tông đều biết.
Uy lực của trận pháp này tuy rằng không lớn, nhưng lại rất hữu dụng trong những trận hỗn chiến như này, có thể phòng ngự sự tấn công của bày sói từ mọi phía.
Đương nhiên, có thể cầm cự trong bao lâu thì không thể nói trước được.
Bởi dù sao thực lực của bầy Thị Huyết Thiên Lang này đều là cấp ba sơ kỳ!
Cả trăm con Thị Huyết Thiên Lang cấp ba sơ kỳ, chẳng khác nào một cơn ác mộng, nếu không thì đám đệ tử của Tử Thần tông cũng sẽ không đến mức bị đánh cho không còn mảnh giáp.
Nghe Mai Trăn phân phó, đám đệ tử của U Vân tông lập tức bày ra trận thế nghênh địch.
Bọn họ cũng biết rằng vào thời khắc nguy hiểm nhất, không thể lơ là sơ xuất.
Còn sự chú ý của Diệp Viễn lúc này lại tập trung hết lên Lâm Siêu.
Tuy rằng trước sau hắn chỉ nói vài lời, nhưng Diệp Viễn lại cảm thấy, người này là kẻ tâm cơ cực kỳ thâm trầm.
Từ lúc đàn sói xuất hiện tới nay, nhìn thì có vẻ là ngẫu nhiên, nhưng Diệp Viễn lại cảm giác việc này là do Lâm Siêu cố ý gây ra!
Lí do duy nhất, chính là tiếng hô đó quá trùng hợp.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất