Tuyệt Thế Dược Thần

Chương 334: Chống đỡ tứ đại Hóa Hải.

Chương 334: Chống đỡ tứ đại Hóa Hải.
Lam Báo vốn có ấn tượng rất rốt đối với Lâm Siêu, dù sao đối với Cuồng Phong giới mà nói hắn cũng đã lập được kỳ công.
Vậy mà hiện tại, trong nội tâm Lam Báo lại có chút khinh bỉ Lâm Siêu.
Cuồng Phong giới phong vũ cuồng thịnh, Võ giả đối với sức chiến đầu của bản thân đều cực kỳ tin tưởng.
Một cường giả Hóa Hải Cảnh như Lâm Siêu đối phó với một tên võ giả Linh Dịch Cảnh nhỏ nhoi như Diệp Viễn mà lại cầu viện đến mình.
Lam Báo nhận thấy, Lâm Siêu ở Vô Biên giới quá lâu nên đã đánh mất đi sự kiêu ngạo nên có ở một võ giả của Cuồng Phong giới.
Nhưng Lam Báo cũng biết chừng mực, nói với Lam Vân đang ở một bên: “Lam Vân, ngươi đi xem thử, mấy con rối nát kia có chỗ nào lợi hại!”
Lam Vân gật đầu nói: “Vâng, đại ca.”
Mai Trăn nhìn thấy tên đại hán thô lỗ kia muốn đi giúp sức, sốt sắng muốn động thủ.
Lam báo hừ lạnh nói: “Ai dám động, kẻ đó chết đầu tiên.”
Lời ít nhưng lực uy hiếp vô cùng lớn.
Khí thế cường đại của Lam Báo ép tới khiến ba người không dám thở mạnh.
Mai Trăn cũng biết, chỉ cần Lam Báo động thủ, chắc chắn sẽ đầu rơi máu chảy, chính mình cũng không phải đối thủ của hắn.
Mà hiện tại Diệp Viễn lấy một địch hai, lẽ nào mình lại khoanh tay đứng nhìn?
Nhất thời, nội tâm Mai Trăn dằn vặt không thôi.
Giúp sức, chỉ sợ mình chẳng có cơ hội ra tay; không giúp, bản thân cũng biết cái trận này đánh thế nào cũng không qua nổi.
“Mai trưởng lão, bình tĩnh đừng nóng, ta vẫn còn chịu đựng được.” Ngay lúc này Diệp Viễn truyền âm đến.
Không biết tại sao, nghe thấy lời nói của Diệp viễn, bất an trong lòng Mai Trăn lại dần dần lắng xuống.
Lam Vân là người có khí lực yếu nhất trong bốn người, chỉ là Hóa Hải tầng ba.
Đến khi hắn đến trước trận, khí thế vừa hiển lộ, người của tám tông môn tất cả đều biến sắc.
“Đây.. đây là uy lực mà Hóa Hải tầng ba phóng ra sao?” Triệu Dục Dương kinh ngạc nói.
Sắc mặt Chu trưởng lão cũng cực kỳ ngưng trọng: “Ta thấy… ta cũng không phải là đối thủ của hắn! Tên đó là Lam Vân à, nhất định là một đời thân kinh bách chiến, thật sự là chiến lực quá mạnh!”
Nhìn thấy cảnh này, tâm tình vừa thả lỏng của Mai Trăn lại tiếp tục dậy sóng.
Lam Vân không chút do dự, trực tiếp xông vào trong trận.
Lam Vân khí thế như nước, một bộ quyền pháp đánh ra không để lộ chút sơ hở nào.
Nhất thời, tiếng “leng keng” không dứt bên tai, Lam Vân lấy song thiết quyền chống đỡ vô số kiếm ảnh!
Kẻ trong nghề vừa ra tay là biết mặt nhau ngay!
Thực lực của Lam Vân thật sự là cường hãn vô cùng.
Ngô Chiêu và Mai Trăn từng bị chôn trong Tiểu Cửu Chuyển Liên Hoàn Trận, hiểu rõ sự lợi hại của trận pháp này, chỉ là những kiếm ảnh không biết từ đâu lúc nào mà đến cũng đủ khiến cho người ta phát điên.
Thế nhưng thân trong trận pháp, vô luận kiếm từ đâu đến Lam Vân cũng có thể phản ứng ngay lập tức làm ra ứng phó chuẩn xác.
Đây hoàn toàn là chiến đấu theo bản năng.
Động tác của Lam Vân không cần thông qua điều khiển của não bộ, nắm đấm của hắn đã tự đến rồi.
Bản năng chiến đấu mạnh mẽ như vậy khiến mọi người đều hít một ngụm khí lạnh.
Ngay cả Ngô Chiêu cũng đang cân nhắc thực lực của mình và Lam Vân, cảnh giới của hắn cao hơn Lam Vân một tầng, nhưng nếu phải đối đầu không chắc có thể chiếm được ưu thế.
Không ai chú ý đến, trong đám người Vô Biên giới, có một người luôn nhìn chằm chằm Lam Vân trong trận pháp, suy nghĩ đăm chiêu.
Quyền pháp của Lam Vân cực có phong cách cá nhân mạnh mẽ, tuy không ngưng tụ chân ý, nhưng cũng rất có ý cảnh.
Tầm mắt của Dịch Vô Cữu chằm chặp nhìn nắm đấm của Lam Vân, trong lòng dần dần hiểu ra.
“Lam… Lam Vân này quá mạnh! Diệp Viễn hắn… Hắn lấy một địch hai, có thể chống đỡ nổi không?” Thiên Vũ không khỏi lo lắng nói.
“Không biết, nhưng hiện tại… Ta cũng không có cách nào.” Mai Trăn cười khổ trả lời.
“Diệp Viễn, ngươi nhất định phải chịu đựng! Nhất định phải chịu đựng!” Thiên Vũ cắn răng nói.
Từ sau khi thần hồn đạt đến Đan sư đại viên mãn, tuy hồn lực của Diệp Viễn không tăng thêm bao nhiêu, nhưng sức chịu đựng của hắn lại được nâng cao rất nhiều.
Lúc này đối mặt với hai Hóa Hải tầng ba trong trận pháp, Diệp Viễn tuy có chút tốn sức nhưng cũng còn xa xa mới đến cực hạn.
Thực lực của Lam Vân khiến Diệp Viễn cũng phải kinh ngạc, nhưng gia hỏa này rõ ràng chỉ là một kẻ đần, không hề hiểu được chút nào về trận pháp.
Sau khi hắn tiến vào trận pháp, lại không giúp đỡ Lâm Siêu chút nào, hai người bọn hắn tách ra đánh riêng lẻ.
Nếu Lam Vân lược bỏ trận pháp liên thủ với Lâm Siêu phá bỏ, áp lực của Diệp Viễn lập tức sẽ gia tăng rất lớn.
Đối mặt với Tiểu Cửu Chuyển Liên Hoàn Trận, trên cơ bản chỉ có một con đường đó là phá trận.
Trong trận pháp hiện tại tuy có hai người, nhưng bọn hắn tự đánh riêng lẻ, công kích không thể tập trung, uy hiếp đối với Diệp Viễn sẽ giảm đi không ít.
Mà lúc này, Lam Báo cuối cùng cúng nhìn ra có cái gì không đúng rồi.
Sức chiến đấu của Lam Vân hắn hiểu rất rõ, tuy hắn là người yếu nhất trong bốn huynh đệ, nhưng đối mặt với mấy tên nhãi ranh này thì không thành vấn đề mới phải chứ.
Nhưng cho dù như thế, sau khi Lam Vân tiến vào trận, thậm chí ngay cả một đóa bọt sóng cũng không lật được lên.
Trong nháy mắt đã xuất ra hơn mười chiêu, đám kiếm khôi trong trận pháp vẫn vững như bàn thạch.
Tiểu tử Linh Dịch tầng tám kia lại chẳng hề có dấu hiệu bại trận.
Sắc mặt Lam Báo trầm xuống, nói với Lam Hổ và Lam Phong: “Hai ngươi cũng đi xem! Ta không tin một tên Linh Dịch tầng tám nhãi nhép lại có thể náo loạn đến đâu!”
Lời Lam Báo vừa nói ra, Mai Trăn cùng những người khác đều kinh hãi.
“Các ngươi! Các ngươi quá không biết liêm sỉ! Bốn Hóa Hải Cảnh đánh một Linh Dịch Cảnh, các ngươi có biết xấu hổ không?” Mai Trăn tức giận nói.
Lam Báo nhếch miệng cười nói: “Sao nào? Ngươi không phục à?”
Mai Trăn cắn răng hỏi lại: “Không phục thì làm sao?”
Lam Báo liếc mắt ra hiệu với Lam Hổ, Lam Phong, để bọn họ mau chóng động thủ.
Mai Trăn sốt ruột muốn đi ngăn cản, đột nhiên thấy hoa mắt chóng mặt, không khỏi khiến hắn cả kinh vội vàng lùi lại.
Thế nhưng thân ảnh kia còn nhanh hơn hắn rất nhiều.
“Quá chậm!” Lời Lam Báo như mộng vang lên bên tai Mai Trăn, sau đó hắn không còn biết cái gì nữa.
Lam Báo nhẹ nhàng điểm một cái lên thân Mai Trăn, hai mắt Mai Trăn lập tức tối lại, cả người mềm nhũn ngã xuống đất.
“Mai trưởng lão!”
“Mai trưởng lão!”

Đệ tử U Vân Tông nhìn thấy Mai Trăn bị một chiêu của Lam Báo chế phục, liền cực kỳ kinh hãi, biến sắc ầm ĩ kêu gọi.
Lam Báo nhếch miệng cười nói: “Yên tâm, hắn chưa chết. Các ngươi không được động, còn manh động ta sẽ không nhẹ tay như vậy nữa đâu.”
Mạc Vân Thiên cùng những người khác đều giận dữ nhưng không dám nói gì, Lam Báo quả thực quá mạnh.
Ngô Chiêu nhìn thấy cảnh vừa rồi, liền cảm thấy như sắp nghẹt thở. Hắn đúng là mạnh hơn Mai Trăn, nhưng cũng không mạnh hơn bao nhiêu.
Lam Báo có thể đánh bại Mai Trăn trong một chiêu vậy thì đối phó với hắn cũng chẳng mất bao nhiêu công sức.
Tuy Hóa Hải tầng năm mạnh hơn Hóa Hải tầng ba rất nhiều, nhưng Mai Trăn cũng không đến nỗi ngay cả cơ hội ra tay cũng không có chứ?
Lẽ nào võ giả của Cuồng Phong giới đều mạnh như thế sao?
Giờ khắc này, trong mắt Ngô Chiêu và những người khác lộ ra vẻ sợ hãi nồng đậm, cũng không còn sinh ra ý định phản kháng nữa.
Lam Báo nhìn thấy tình cảnh này, rất vừa lòng, điều hắn muốn đã đạt được.
Mà lúc này, Lam Hổ và Lam Phong hai cường giả Hóa Hải tầng ba cũng đã gia nhập chiến đội.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất