Tuyệt Thế Dược Thần

Chương 414: Anh tài tụ họp!

Chương 414: Anh tài tụ họp!
“Tiêu gia chủ, Thi mỗ chúc ngài hôm nay sẽ tuyển được rể hiền!” Thi Hạo Nhiên chắp tay nói.
Tuy Thi Hạo Nhiên chỉ là một đệ tử dưới chướng Tinh Uyên, nhưng thực lực của hắn là Đan Vương, cho nên không ai dám coi thường hắn.
Nếu bỏ qua Tinh Uyên, thực lực của Thi Hạo Nhiên cũng đủ đứng trong top năm trong đám Đan Vương của Vương Thành này!
Cho dù những hàng lão làng Đan Vương như Dương Tu, cũng không dám mạo phạm tới Thi Hạo Nhiên trên con đường luyện đan.
Chính vì vậy, Thi Hạo hiên rất có tiếng nói trong giới luyện dược ở Vương Thành!
Một mình hắn tới cũng đủ làm tăng thể diện cho Tiêu gia rồi. Nhưng hôm nay hắn còn dẫn theo cả bảy sư đệ khác tới cùng, có thể thấy cảnh tượng lúc này khiến người khác ngạc nhiên tới cỡ nào!
“Lần này Tiêu gia thật nở mày nở mặt! Bình thường Thi đan vương sẽ không ra mặt công khai hoạt động, hôm nay lại phá lệ, thật khiến người khác không ngờ tới!”
“Ha ha, các ngươi đã nghe ngóng gì chưa, Tiêu Như Yên và tiểu sư đệ Cơ Thanh của Thi đan vương có quan hệ thân thiết! Lần này, có khi là Thi đan vương hộ tống tiểu sư đệ tới cũng nên!”
“Còn có chuyện này nữa sao? Nhưng với thực lực của Cơ Thanh, chưa chắc đã trèo lên được võ đài đó không phải sao? Trận thi đấu hôm nay không phải là luyện đan, mà là đấu võ, một võ giả Ngưng Tinh Cảnh như hắn thì có hy vọng gì chứ?”
“Ha ha, cái đó không cần nói cũng biết! Nhưng… cả tám đệ tử của Tinh Uyên hoàng giả cùng tới, dù thế nào thì cũng thấy có chút không tầm thường! Hả? Kia… kia là...”
“Cái gì?”
“Không phải là Cơ Thanh chỉ Ngưng Tinh tầng hai thôi sao? Mới qua bao lâu mà hắn đã thành Ngưng Tinh Cảnh tầng bảy rồi? Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?”
“Điều này...”
Không ít người ngạc nhiên trước sự thay đổi của Diệp Viễn!
Nếu nói một tháng trước, trong đại hội đấu đan chưa có nhiều người biết Diệp Viễn, thì việc Thất hoàng tử Triệu Thừa Càn phải chịu đòn nhận tội, cũng đã khiến tất cả mọi người trong Vương Thành đều biết Diệp Viễn là ai!
Cảnh giới của Diệp Viễn đương nhiên cũng sớm đã bị mọi người đào bới đến.
Nhưng một tháng không gặp, Diệp Viễn lại có thể liền một lúc đột phá năm tầng cảnh giới, đúng là nằm ngoài sự tưởng tượng của mọi người!
Tiêu Trường Phong cười lớn nói: “Vẫn phải trông cậy cả vào những lời này của Thi đan vương, ha ha!”
Hai người nhìn nhau rồi cùng cười lớn.
“Xin mời Thi đan vương và các vị đại sư an toạ!”
Trong miệng Tiêu Trường Phong, các sư đệ của Thi Hạo Nhiên đều đã trở thành các vị đại sư, đương nhiên trong đó cũng bao gồm cả Diệp Viễn.
Vừa ngồi xuống, Diệp Viễn đã cảm thấy cả mấy cặp mắt đang nhìn về phía hắn, trong đó có một cặp mắt chứa đầy sự oán hận, đó không phải là Triệu Thừa Càn thì còn là ai.
Chuyện áp đặt trừng phạt đã qua, đại quân cũng đã lên đường, Triệu Thừa Càn không còn phải dồn nén cơn tức giận của mình nữa.
Tất cả mọi người trong thành đều biết hắn hận Diệp Viễn tới tận xương tuỷ, chuyện này cho dù muốn giấu cũng không tài nào giấu được.
Đương nhiên, chỉ cần trong Vương Thành, hắn sẽ không dám làm gì Diệp Viễn.
Cũng không phải là hắn kiêng nể gì lời hứa hôm đó, mà chính là không muốn lại chọc giận đến người chống lưng cho Diệp Viễn là Tinh Uyên.
Sức ảnh hưởng của lão già đó rất ghê gớm!
Nhưng khi Triệu Thừa Càn phát hiện ra Diệp Viễn đã đột phá năm tầng cảnh giới một lúc thì lúc này trong ánh mắt của hắn ngoài sự oán giận ra còn chứa đựng cả ý kiêng nể!
Ngoài ra còn một người khác lại nhìn Diệp Viễn bằng ánh mắt hiếu kỳ.
Thấy Diệp Viễn nhìn lại, người đó liền mỉm cười với hắn, Diệp Viễn cũng cười lại với người đó một cái.
“Người đó chính là Thượng Quan Lăng Vân nổi tiếng ngang ngửa với Thất hoàng tử điện hạ. Vị trí Phong Hoàng chỉ truyền lại cho người mạnh nhất, cho nên đối thủ mạnh nhất của Thất Hoàng Tử chính là hắn!” Thi Hạo Nhiên ngồi bên cạnh quay sang nói với Diệp Viễn.
Diệp Viễn ngạc nhiên hỏi: “Thất Hoàng Tử không phải là người kế thừa ư?”
Thi Hạo Nhiên cười đáp: “Nếu như Thượng Quan Lăng Vân đột phá thành Vô Lượng Cảnh, thì cho dù Phong Hoàng có truyền lại ngôi vị cho Thất Hoàng Tử cũng sẽ chẳng ích gì không phải sao?”
Diệp Viễn suy nghĩ một lát, gật đầu nói: “Đúng là như vậy, nhưng… Phong Hoàng có thể chèn ép được Thượng Quan gia, không cho bọn họ cơ hội!”
Thi Hạo Nhiên lắc đầu nói: “Địa vị của Phong Hoàng có thể vững chắc như vậy, không chỉ vì mỗi mình ông ta là cường giả Vô Lượng Cảnh duy nhất, mà còn bởi vì ông ta có thể duy trì được sự ổn định của Vương Thành. Trong mỗi một thế gia nhất đẳng đều có cường giả Hoàng cấp, một khi Phong Hoàng có ý chèn ép, Vương Thành sẽ không còn được yên ổn nữa. Tới cuối cùng thì Phong Hoàng sẽ phải phi thăng tới Thần Vực, nếu như ông ta khiến mọi người oán giận, thì gia tộc của ông ta cũng sẽ sớm bị thay thế, thậm chí còn bị tiêu diệt!”
Diệp Viễn ngạc nhiên hỏi: “Hoá ra là như vậy, xem ra cho dù là người mạnh nhất, cũng phải kiêng nể rất nhiều điều.”
“Ha ha, điều này là lẽ đương nhiên! Trên thế giới này, làm gì có ai là người vô địch chứ. Người lợi hại tới mấy, cũng sẽ có điểm yếu riêng của mình, chỉ là người khác có thể nhìn ra và lợi dụng được điểm yếu đó hay không mà thôi. Đúng rồi, còn nữa, đó là Thượng Quan gia chính là gia tộc của Phong Hoàng.” Thi Hạo Nhiên cười nói.
“Khó trách được tại sao Thượng Quan gia lại mạnh như vậy! Cùng là song tuyệt Vương Thành, nhưng Thượng Quan Lăng Tuyết lại may mắn hơn, không giống như Tiêu Như Yên thân bất do kỷ.” Diệp Viễn nói.
Nói tới đây, Diệp Viễn có thể vào được Vương Thành cũng phải cảm tạ vị song tuyệt còn lại, chỉ là Thượng Quan Lăng Tuyết và Triệu Thừa Càn qua lại quá gần nhau, tự nhiên tạo thành khoảng cách với Diệp Viễn.
“Số mệnh của mỗi người là khác nhau, một người dù có nghịch thiên tới đâu, cũng không thể lựa chọn được cha mẹ của mình. Bất hạnh lớn nhất của Tiêu Như Yên chính là sinh ra trong Tiêu gia. Nhưng… điều may mắn nhất của nàng lại là gặp được đệ! Ha ha.” Thi Hạo Nhiên cười nói.
Diệp Viễn bất giác trợn ngược mắt lên, đại sư huynh lại nữa rồi...
“Đại sư huynh có lòng tin với đệ như vậy sao?” Diệp Viễn hiếu kỳ hỏi.
“Nếu như là trước kia, ta sẽ không bao giờ tin đệ. Nhưng nếu như sư phụ đã có lòng tin với đệ như vậy, ta đương nhiên cũng sẽ tin phán đoán của người!” Thi Hạo Nhiên tự tin nói.
“Hả? Tại sao lại nói như vậy?”
Thi Hạo Nhiên mỉm cười giải thích với Diệp Viễn lần nữa.
Vốn dĩ hôm đó sau khi Diệp Viễn từ chỗ Tinh Uyên đi ra, Thi Hạo Nhiên có tới tìm Tinh Uyên, nói sự lo lắng của hắn khi Diệp Viễn đột phá quá nhanh như vậy.
Tinh Uyên lại chỉ lãnh đạm nói: “Tiểu sư đệ của con có tài năng thiên bẩm, chỉ là vượt một lúc năm tầng cảnh giới thôi, không cần quá lo lắng. Trận đấu võ cầu thân sắp tới, con đi cùng với nó một chuyến, đừng để người khác làm hại nó, để nó bình an trở về là được.”
Có thể thấy Tinh Uyên rất có lòng tin đối với Diệp Viễn, lại còn để hắn đi cùng Diệp Viễn, cũng chỉ vì để đề phòng trường hợp bất trắc xảy ra.
“Ha ha, tiểu sư đệ chỉ cần làm tốt chuyện của mình, có ta ở đây, không ai dám làm gì đệ đâu!” Thi Hạo Nhiên tự tin nói.
“Ha ha, có đại sư huynh ở đây là đệ yên tâm rồi!” Diệp Viễn cười nói.
Đúng lúc này, Tiêu Trường Phong bước lên võ đài, vận nguyên khí nói: “Hôm nay là ngày đại hỉ đấu võ cầu thân của tiểu nữ Tiêu Như Yên, Tiêu mỗ không ngờ rằng lại có nhiều người tới tham gia như vậy, tiện đây Tiêu mỗ ta cũng có lời cảm tạ với mọi người!”
“Tiêu gia chủ, đừng nói nhiều nữa, để Như Yên tiểu thư đi ra cho chúng ta ngắm với!”
“Tiêu gia chủ, ta là người hâm mộ trung thành của Như Yên tiểu thư, vô cùng sùng bái nàng ấy!”
“Đúng rồi, lần đấu võ cầu thân này, cũng phải để chúng ta nhìn thấy tân nương thế nào chứ?”
Nhất thời, mọi người dưới khán đài mỗi người một lời, hiển nhiên bọn họ đều muốn chiêm ngưỡng phong thái của song tuyệt Vương Thành.
Tiêu Trường Phong cười nói: “Mọi người không cần phải làm ầm lên thế, tiểu nữ sẽ ra ngay đây.”

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất