Tuyệt Thế Dược Thần

Chương 416: Chấn động toàn trường!

Chương 416: Chấn động toàn trường!
Đừng nói tới Triệu Thừa Càn, ngay cả Thi Hạo Nhiên và những huynh đệ khác cũng thấy Diệp Viễn làm như vậy là không đúng.
“Không phải chứ, tiểu sư đệ muốn làm gì vậy? Lại là người đầu tiên lên võ đài, quá nguy hiểm!” Vưu Quảng cau mày nói.
“Đúng vậy! Đây không phải là làm loạn sao, lẽ nào đệ ấy muốn dựa vào sức của một mình mình mà đấu lại với cả vạn võ giả?” Thang Trí cũng cảm thấy không hiểu.
Thi Hạo Nhiên lại chỉ đành than thở: “Tiểu sư đệ làm chuyện gì cũng nằm ngoài dự liệu của mọi người, giờ ta cũng không biết đệ ấy muốn làm gì. Đệ ấy làm như vậy ắt cũng có dụng ý của mình, chúng ta cứ chờ xem đã.”
Nhất thời, một loạt tiếng cười nhạo vang lên, đều nói Diệp Viễn không biết tự lượng sức mình.
Quả nhiên không bao lâu sau, một võ giả Ngưng Tinh Cảnh tầng chín đã bước lên võ đài, tay nắm thành quyền: “Tại hạ Vương Kiệt, tới để khiêu chiến Cơ công tử!”
Diệp Viễn cười nói: “Mời!”
Đối phương khách khí như vậy, đương nhiên Diệp Viễn cũng sẽ không bày bộ mặt khó coi ra.
Nhưng, hắn lại ra tay không chút khách khí.
Vương Kiệt biết Cơ Thanh dám là người đầu tiên bước lên võ đài, đương nhiên cũng không phải hạng tầm thường. Song hắn lại cao hơn Diệp Viễn hai tầng cảnh giới, cho nên cũng không quá lo lắng.
Chỉ nhìn thấy trong tay hắn đột nhiên có thêm một thanh Linh khí trường kiếm, lớn tiếng quát: “Vô Ảnh Kiếm Pháp!”
Cơ thể Vương Kiệt đột nhiên bạo phát, dùng tốc độ cực nhanh đâm mũi kiếm về phía Diệp Viễn!
Đây là Vô Ảnh Kiếm Pháp, không phải là kiếm pháp vô danh.
Có điều… đối thủ của hắn lại là Diệp Viễn!
“A!”
Mọi người đang tưởng sẽ được xem một trận đấu đầy kịch liệt, nhưng tiếng kêu thảm thiết đột nhiên vang lên, ngay sau đó chỉ thấy Vương Kiệt đã ngã sõng soài trên mặt đất!
Tốc độ của Vương Kiệt quá nhanh, vốn dĩ một vài võ giả có thực lực yếu hơn đã không có cách nào nắm bắt được thân ảnh của Vương Kiệt.
Đúng lúc này, mọi người chỉ thấy Vương Kiệt cứ vậy mà ngã xuống, ai nấy đều thấy vô cùng kỳ lạ.
“Đã xảy ra chuyện gì vậy?”
“Ta cũng không biết, rõ ràng Cơ Thanh vẫn còn chưa cử động! Lẽ nào, Vương Kiệt tự làm trò cười, tự mình ngã ra sao?”
“Làm trò cười? Ngươi mới là kẻ làm trò thì có! Trước mặt nhiều ngươi như thế này mà còn bày trò thì không phải là đầu óc có vấn đề đấy chứ!”
“Nhưng… rõ ràng Cơ Thanh còn chưa cử động mà! Lẽ nào là động tác của hắn quá nhanh, chúng ta không nhìn ra được?”
“Không phải! Quả thật là hắn chưa có hành động gì!” Đột nhiên một thanh niên khác lên tiếng.
Người đó cũng không nghiêm túc, hiếu kỳ hỏi lại: “Vậy tại sao?”
“Là công kích thần hồn! Hồn kỹ này của Cơ Thanh cũng thật mạnh quá!” Thanh niên đó trầm giọng nói.
Những tiếng ngạc nhiên xung quanh không ngừng vang lên!
Rất hiếm khi được chứng kiến công kích thần hồn, thủ đoạn này đối với võ giả Cuồng Phong giới mà nói, quả thực rất kỳ quái!
Võ giả Cuồng Phong giới đều muốn có nguyên lực và ý cảnh ở trình độ cao nhất, thế nhưng lại có rất ít người biết sử dụng thần hồn bí kỹ để triển khai tấn công thần hồn.
Ở phương diện này gần như là điểm yếu của tất cả võ giả Cuồng Phong giới!
Lúc này Vương Kiệt đang loay hoay gượng đứng dậy, chắp tay nói với Diệp Viễn: “Đa tạ Cơ huynh nương tay, Vương Kiệt nhận thua tâm phục khẩu phục!”
Tốc độ của Vương Kiệt quả thực là rất nhanh, cho dù Diệp Viễn sử dụng tấn công thần hồn, muốn nhắm chuẩn vị trí của hắn cũng không phải chuyện dễ dàng gì.
Nhưng trong quá trình Vương Kiệt vận động, đột nhiên cảm thấy trong đầu mình chợt đau nhói một cái nên mới ngã xuống, có thể thấy công kích thần hồn của Diệp Viễn mạnh như thế nào!
Hơn nữa Vương Kiệt cũng dần cảm nhận được, đòn tấn công vừa rồi Diệp Viễn còn chưa dùng hết sức, bằng không bây giờ chắc hắn đã thành tên đần luôn rồi!
Nếu như hắn không biết tốt xấu vẫn muốn ra tay với Diệp Viễn, e là cơn đau hắn phải chịu sẽ không chỉ đơn giản như vậy.
Cho nên, hắn dứt khoát nhận thua.
Diệp Viễn cười nói: “Tốc độ của ngươi cũng rất tốt, nhưng theo đuổi kiếm đạo không phải ở tốc độ, ngươi… đi lệch rồi.”
Cả người Vương Kiệt chợt rúng động, dường như đã hiểu ra điều gì, cúi người hành lễ với Diệp Viễn nói: “Đa tạ Cơ huynh chỉ dạy, Vương mỗ xin ghi lòng tạc dạ!”
Diệp Viễn khẽ cười gật đầu, coi hành động của Vương Kiệt là lẽ đương nhiên.
Trong kiếm đạo, có thể nói Diệp Viễn đã là đệ nhất ở hạ giới. Chỉ điểm này của hắn, đương nhiên khiến Vương Kiệt có thu hoạch rất lớn.
Diệp Viễn vừa nhìn là biết Vương Kiệt tu luyện “Vô Ảnh Kiếm Pháp”, cho nên đã chỉ ra vấn đề mà Vương Kiệt gặp phải.
Luyện kiếm yêu cầu phải nhanh, nhưng nhanh không phải là yếu tố duy nhất.
Kiếm vốn được coi là quân tử trong các loại vũ khí, chú trọng sự linh hoạt.
Nếu chỉ mải tập trung vào tốc độ, sẽ làm mất đi gốc rễ của kiếm, cuối cùng sẽ gặp hạn chế khi xuất kiếm.
Câu này của Diệp Viễn, đã giúp Vương Kiệt rất nhiều. Cũng không có gì là quá khi Diệp Viễn nhận một cái bái tạ này của Vương Kiệt.
Thực ra Vương Kiệt đã đạt tới trạng thái nhất định trong tu luyện ý cảnh, nên mới hành tẩu giang hồ, tìm cơ hội đột phá.
Lần này gặp đúng lúc Tiêu gia mở trận đấu võ cầu thân, vốn dĩ hắn cũng không phải vì Tiêu Như Yên mà tới, mà vì muốn tìm cơ hội giao đấu với các cao thủ trẻ tuổi.
Cho nên hắn mới không suy nghĩ quá nhiều mà chọn lên võ đài đầu tiên, hơn nữa hắn cũng tỏ ra rất khách khí với Diệp Viễn.
Chỉ là hắn không ngờ rằng, Diệp Viễn vừa nhìn đã phát hiện ra vấn đề mà hắn gặp phải trong kiếm pháp, đồng thời còn chỉ điểm cho hắn.
Hắn rất cảm kích Diệp Viễn nên cũng không tranh chấp gì nhiều!
“Hừ! Bàng môn tà đạo, vẫn không chịu đi theo con đường võ đạo chân chính!” Triệu Thừa Càn cười lạnh nói.
Thượng Quan Lăng Vân lại xuýt chút bật cười thành tiếng: “Ta lại có suy nghĩ ngược lại với Triệu huynh, chiêu thức vừa rồi của Cơ Thanh không thể xem thường được, có thể thấy hắn tu luyện thần hồn đã đạt tới cảnh giới cao, có thể tranh tài cao thấp với những võ giả khác!”
“Thì hắn cũng phải đạt tu luyện tới cảnh giới cực cao mới được! Lần này chẳng qua gặp phải võ giả Ngưng Tinh Cảnh, nếu gặp phải võ giả Hoá Hải Cảnh thì ta muốn xem xem hắn triển khai công kích thần hồn thế nào!” Triệu Thừa Càn không vui mà nói.
Lần này Thượng Quan Lăng Vân không phản bác lại, hắn biết Triệu Thừa Càn nói không sai.
Tuy rằng công kích thần hồn kỳ lạ và lợi hại, nhưng một khi đối thủ đã có sự phòng thủ, sẽ rất khó để ra tay.
Hơn nữa việc công kích thần hồn đối với võ giả ở cảnh giới cao hơn thì e là độ khó sẽ lớn hơn nhiều!
Tuy nói thần hồn của Hoá Hải Cảnh không có gì khác biệt, nhưng lại mạnh hơn rất nhiều so với võ giả Ngưng Tinh Cảnh.
Ưu thế của Diệp Viễn, nhiều nhất cũng chỉ có thể thi triển đối với các võ giả Ngưng Tinh Cảnh mà thôi.
Trong trận đấu võ cầu thân này, cuối cùng vẫn phải dựa vào thực lực thực sự mới có thể giành được chiến thắng.
Nếu Cơ Thanh chỉ dựa vào công kích thần hồn, thì hắn sẽ không trụ nổi bao lâu nữa.
“Ca ca, nếu như là huynh, có thể cản được công kích thần hồn của hắn không?” Thượng Quan Lăng Tuyết hiếu kỳ hỏi.
“Cái này… nếu như vừa rồi là ta, nếu không cẩn thận chắc cũng sẽ chịu thiệt. Nhưng bây giờ, người chịu thiệt sẽ là hắn.” Thượng Quan Lăng Vân suy nghĩ một lát rồi trả lời.
Thượng Quan Lăng Tuyết ngạc nhiên hỏi: “Công kích thần hồn của hắn lại ghê gớm như vậy sao?”
Triệu Thừa Càn thấy Thượng Quan Lăng Vân có ý khen ngợi Diệp Viễn thì trong lòng rất không vui nói: “Có gì lợi hại chứ? Chẳng qua cũng chỉ là trò mèo mà thôi! Thủ đoạn này mọi người ít gặp phải nên không có sự đề phòng, một khi đã nâng cao cảnh giác, thì chiêu thức này chẳng còn tác dụng nữa. Ta cũng muốn xem xem, tiếp theo hắn định sẽ thế nào!”
Thượng Quan Lăng Tuyết cười nói: “Lần trước Cơ Thanh tuy suýt chút mất mạng trong tay ngài, nhưng lúc đó hắn cũng mới chỉ là Ngưng Tinh tầng hai, còn bây giờ thực lực của hắn đã mạnh hơn rồi! Hôm nay hắn đã là Ngưng Tinh tầng bảy, e là chiến lực cũng sắp sánh bằng võ giả Hoá Hải Cảnh, người thường muốn thắng được hắn, cũng chưa chắc đã dễ.”

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất