Chương 454: Trận sư cấp bốn xuất mã.
Chính điện của Thiên Càn Tông, nay đã trở thành chính điện của Tử Thần Tông.
Từ sau đại hội tông môn nam vực, Tử Thần Tông liền thừa cơ chiếm lấy, biến nơi đây thành đại bản doanh của mình.
Thế nhưng lúc này, bầu không khí trong điện chính tương đối ngột ngạt.
Thái Thượng trưởng lão Mã Nghĩa tử trận khiến cho tất cả mọi người của Tử Thần Tông trở tay không kịp, bao gồm cả tông chủ Hà Minh Đức.
Hà Minh Đức bộ dáng trung niên, chỉ một cái phất tay cũng lộ ra phong thái của tông sư một phái.
Có điều giữa hai lông mày hắn mang một cỗ khí hung ác nham hiểm, đây cũng là điểm phá hỏng khí chất của hắn.
Nam vực hiện tại, có ai mà không biết bề ngoài hắn tỏ ra lương thiện nhưng bên trong lại chứa đầy hiểm ác, bao nhiêu năm ở địa vị tông chủ hắn chỉ lấy cảnh giới Hồn Hải Cảnh tầng một để gặp người khác, cho đến ngày cái gọi là đại hội tông môn nam vực kia hắn mới khiến cho ai nấy đều kinh ngạc, trấn áp tất cả các tông chủ và Thái Thượng trưởng lão.
Nam vực hiện giờ có thể nói là thiên hạ của riêng hắn rồi.
Chỉ là đệ nhất nam vực hiện giờ lại gặp phải một phiền toái không hề nhỏ.
Lúc này, sáu đại tông môn còn lại thì đã có năm đại tông môn bị san bằng hoàn toàn, chỉ còn lại U Vân Tông yếu nhất vậy mà lại giáng cho Tử Vân Tông một đòn đau đớn!
“Việc U Vân Tông dựa vào đại trận hộ tông giết chết Mã Nghĩa, các vị có ý kiến gì không?” Hà Minh Đức bình tĩnh nói, nhìn không ra hỉ nộ ái ố của hắn lúc này.
“Theo như ta nghĩ, chắc chắn là Mã Nghĩa đã chủ quan, nên mới bị đám U Vân Tông rác rưởi bất ngờ tập kích thuận lợi! Đại trận hộ tông dễ dàng giết chết cao thủ Hồn Hải Cảnh, chuyện này truyền ra ngoài chẳng phải sẽ thành trò cười cho thiên hạ hay sao?” Một tên Thái Thượng trưởng lão Hồn Hải Cảnh nói.
“Đúng thế, đại trận hộ tông của U Vân Tông chỉ là trận pháp cấp bốn hạ phẩm, Nếu nói Mã Nghĩa không công phá được thì ta còn tin, chứ nếu nói hắn bị đại trận giết chết dễ dàng thì có đánh chết ta cũng không tin! Trong đó chắc chắn là đã xảy ra chuyện gì mà chúng ta không biết!”
“Tông chủ, để ta dẫn người đi, giết sạch toàn bộ đám tiểu tặc đó!”
Mười mấy tên trưởng lão Hồn Hải Cảnh mồm năm miệng mười nhao nhao lên, đa số đều không tin rằng đại trận hộ tông của U Vân Tông có thể dễ dàng giết chết Mã Nghĩa.
Sức mạnh của cường giả Hồn Hải Cảnh đã ăn sâu vào lòng người, nội tình của tám đại tông môn mọi người ai cũng đều nắm rõ như lòng bàn tay.
Đại trận hộ tông của tám tông, nhiều lắm cũng chỉ đối phó được với công kích của võ giả Hồn Hải trung kỳ, còn nếu muốn giết chết Mã Nghĩa thì làm gì có chuyện dễ dàng như thế.
Càng không nói, vốn dĩ lúc này U Vân Tông không hề có cường giả Hồn Hải Cảnh tọa trấn.
Hà Minh Đức nghe được thì phiền não một hồi, phất tay nói: “Đều câm miệng lại hết cho ta! Không thể giết chết cái gì? Lẽ nào thi thể của Mã Nghĩa là các đệ tử dùng đất sét mà đắp thành hay sao? Các người dùng não mà nghĩ có được không? Phong Hoàng bệ hạ sắp mở thông đạo hai giới, phát động thánh chiến, nếu như không thể thống nhất nam vực trở thành căn cơ ở Vô Biên giới khi bệ hạ đích thân tới thì chúng ta đều không gánh vác nổi!”
Nghe những lời này, đám người lập tức thức thời im miệng.
Phong Hoàng trách tội xuống không phải là chuyện đùa.
Lúc này, một lão giả áo xanh bỗng nhiên đứng dậy, chắp tay hỏi Hà Minh Đức: “Không biết tông chủ đã thẩm vấn qua Thiên Phong và Lạc Thanh Phong chưa, có khi nào U Vân Tông còn có cường giả Hồn Hải Cảnh thứ ba?”
Hà Minh Đức nói: “Cái này là đương nhiên! Ta đặc biệt đem tin tức này tới nói cho hai người bọn họ biết, bọn họ nghe xong cũng vô cùng ngạc nhiên, tuyệt đối không phải giả tạo. Rất hiển nhiên, bọn họ đối với sự việc phát sinh này cũng là hết sức bất ngờ! Điều ta thấy kỳ lạ là, rốt cuộc là ai đang khống chế trận pháp mà lại có được uy lực lớn như vậy?”
Lão giả áo xanh cau mày nói: “Nếu như U Vân Tông đã không có cường giả Hồn Hải Cảnh thứ ba, vậy có khi nào… ba đại tông ở bắc vực đã phát hiện ra thân phận thực sự của chúng ta?”
Hà Minh Đức lắc đầu nói: “Không thể nào! Vì một ngày này mà ta đã chuẩn bị chu toàn mọi việc! Từ lâu trước khi động thủ, ta sớm đã phái người cúi đầu xưng thần với Vạn Kiếm Tông, cũng đã hứa hẹn cho bọn hắn rất nhiều chỗ tốt, bọn họ sẽ không nhúng tay vào chuyện của nam vưc!”
“Vậy… lẽ nào là cường giả trận đạo vân du bốn phương, vừa vặn đi ngang qua U Vân Tông?” Lão giả áo xanh chau mày nói.
Hà Minh Đức thở dài đáp: “Hiện giờ U Vân Tông rụt đầu không ra, chúng ta hoàn toàn không thăm dò được bất cứ tin tức nào! Có điều bất luận thế nào, cũng không thể để cho đám tàn binh mất đầu U Vân Tông được đứng vững hai chân! Hạ Quân trưởng lão, chuyện phá trận đều trông cậy cả vào ngươi rồi!”
Lão giả áo xanh khom người nói: “Vì Phong Hoàng bệ hạ dốc sức, Hạ Quân sẽ tận lực! Chỉ là đại trận cấp bốn, lão phu sẽ khiến bọn chúng thành thùng rỗng kêu to!”
Hà Minh Đức gật đầu cười nói: “Thực lực của Hạ Quân trưởng lão, Hà mỗ vẫn là tin tưởng được! Ngươi cũng là trận sư cấp bốn trung cấp, nếu như ngay cả ngươi cũng không có biện pháp thì nam vực không còn ai có thể phá được trận này. Có điều… để thận trọng, thì để Liêu Văn Quang cùng đi với ngươi, hai ngươi cũng có thể dễ dàng tiếp ứng lẫn nhau! Nhớ kỹ, chỉ cần phá được đại trận, tất cả mọi người đều giết chết không tha!”
Giữa phòng lại một tên võ giả Hồn Hải Cảnh đứng lên nói: “Tuân mệnh!”
Tên võ giả Hồn Hải Cảnh này, rõ ràng là võ giả Hồn Hải Cảnh tầng bốn!
Trận sư cấp bốn trung cấp kết hợp với võ giả Hồn Hải Cảnh tầng bốn, thế trận này ở nam vực mà nói, có thể coi là quá phô trương rồi.
…
Thiên Càn Tông, Trùng Thiên Phong.
Đây là nơi giam giữ Tông chủ và Thái Thượng trưởng lão của các tông.
Hải nguyên lực của những người này đều bị hạ cấm chế, căn bản không thể điều động nguyên lực, lúc này chẳng khác gì so với phế nhân.
Thiên Phong và Lạc Thanh Phong bị giam cùng nhau, Tử Thần Tông cũng không hề lo lắng bọn họ sẽ gây ra họa gì.
“Sư thúc, người nói U Vân Tông ta… rốt cuộc là người nào tới?” Lạc Thanh Phong chau mày hỏi.
Các tông môn lớn dường như đều bị một mẻ hốt gọn, ta thực sự không nghĩ ra, trong tông môn còn ai có bản lĩnh này, lại có thể ngăn cản được đội quân tinh nhuệ của Tử Thần Tông!” Rõ ràng là Thiên Phong cũng không hề biết.
Lạc Thanh Phong nói tiếp: “Mặc dù Hà Minh Đức chỉ đến do thám chúng ta, cũng không hề nói đã xảy ra chuyện gì, nhưng từ thần thái của hắn thì vẫn có thể nhìn ra, nhất định là đã xảy ra chuyện lớn gì rồi!”
Hà Minh Đức chỉ hỏi U Vân Tông còn có cao thủ Hồn Hải Cảnh nào nữa không, chứ không hề nói cho hai người bọn họ biết Mã Nghĩa đã chết.
Nhưng Lạc Thanh Phong là người như thế nào chứ?
Chỉ qua sắc mặt và lời nói, hắn cũng đã biết được rất nhiều thứ!
Thiên Phong lắc đầu đáp: "Cho dù là có xảy ra chuyện lớn đi chăng nữa, thì vẫn còn tên Hồn Hải Cảnh tầng bảy Hà Minh Đức ở đó, thế thì cũng có tác dụng gì? U Vân Tông ta bị tiêu diệt cũng chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi.”
Lạc Thanh Phong đột nhiên như nhớ lại điều gì, rất hưng phấn nói nhỏ: “Sư thúc, người nói có khi nào là… Diệp Viễn đã trở về rồi không?”
Trong lòng Thiên Phong cũng chợt cả kinh, nhưng rất nhanh lại lắc đầu nói: “Nếu về thì sớm đã về rồi! Trên đại hội tông môn, lẽ nào ngươi không nghe nói không có ai đi vào bí cảnh mà trở về được! Đằng này đã qua mấy tháng, hi vọng còn sống của Diệp Viễn thật quá xa vời! Hơn nữa, cho dù Diệp Viễn có về thật, hắn tuyệt đối cũng không phải là đối thủ của Tử Thần Tông. Người mà Hà Minh Đức hỏi là cao thủ Hồn Hải Cảnh.”
Nghe Thiên Phong phân tích như vậy, Lạc Thanh Phong cũng do dự không nắm chắc.
Hai người nhìn nhau, đều là lộ ra vẻ mặt đầy hối hận.
Chỉ cần cho bọn họ thời gian vài năm, Diệp Viễn nhất định là có thể trưởng thành.
Vậy mà bây giờ… tất cả đều trở nên vô nghĩa rồi!
“Ài… thật không ngờ cơ nghiệp mấy ngàn năm của U Vân Tông vậy mà lại bại dưới tay ta và ngươi! Chúng ta còn có mặt mũi nào đi gặp liệt tổ liệt tông đây!” Thanh Phong cảm khái nói.