Tuyệt Thế Dược Thần

Chương 460: Tử Thần Tông chấn kinh.

Chương 460: Tử Thần Tông chấn kinh.
“Ngươi nói cái gì! Nói lại lần nữa cho ta xem!”
Tại chủ điện của Thiên Càn Tông, sau khi Hà Minh Đức nghe hồi báo của trưởng lão Hóa Hải Cảnh Chu Minh Vũ thì lập tức đứng phắt dậy, vẻ mặt biểu thị không thể tin nổi.
Khắp người Chu Minh Vũ đầy thương tích, ai nhìn qua cũng phải giật mình.
Có điều, thương thế của hắn đã được xử lý qua, cho nên cũng không có gì quá đáng ngại.
Nghe thấy câu hỏi của Hà Minh Đức, Chu Minh Vũ nghẹn ngào trả lời: “Tông… tông chủ đại nhân! Thái Thượng Hạ trưởng lão và Liêu trưởng lão bị đại trận hộ tông của U Vân Tông giết chết tại chỗ, lần này một ngàn năm trăm đệ tử đã tử thương hơn một nửa! Chỉ tính trưởng lão Hóa Hải Cảnh, đã tổn thất hơn tám mươi người!”
Trong ánh mắt Chu Minh Vũ vẫn còn tràn đầy sợ hãi, hắn đã hoàn toàn bị đại trận hộ tông của U Vân Tông dọa cho vỡ mật.
Đầu tiên là tận mắt chứng kiến cường giả Hồn Hải Cảnh tầng một Mã Nghĩa chết trước mặt, sau đó lại tận mắt nhìn thấy Hồn Hải Cảnh tầng bốn Hạ Quân và Liêu Văn Quang chết ngay trước mắt, bức họa đó e là cả đời này cũng không thể nào xóa đi khỏi trí nhớ của hắn.
Sau khi Hạ Quân và Liêu Văn Quang chết thì hắn đã trở thành người có thực lực cao nhất trong đội ngũ kia.
Nếu như không vì phải đến báo tin cho Hà Minh Đức, hắn hận không thể tìm một nơi để bế tử quan, có đánh chết cũng không ra ngoài.
Cho dù là hiện tại, giọng nói của hắn vẫn không ngừng run rẩy khi nói những lời này.
Từ lúc thông đạo hai giới mở ra, võ giả Hồn Hải Cảnh trở xuống có thể tiến vào Vô Biên giới.
Thời gian mấy tháng này, có không ít võ giả Hóa Hải Cảnh và Ngưng Tinh Cảnh đã tràn sang, bọn họ đều thuộc sự cai quản của Hà Minh Đức.
Bằng không, chỉ dựa vào sức của một mình Tử Thần Tông thì làm sao có thể có được thực lực khủng bố đến như vậy.
Có thêm những chi viện này, thực lực của Tử Thần Tông sớm đã vượt qua Thiên Càn Tông, mới có thể không đánh mà thắng, thâu tóm được cả nam vực.
Vậy nên mỗi một chữ mà Chu Minh Vũ nói, trái tim Hà Minh Đức đều như nhỏ xuống một giọt máu.
Đợi đến khi Chu Minh Vũ nói xong, Hà Minh Đức cảm thấy như máu trong tim mình đã chảy cạn, hắn đặt mông ngồi trở lại chỗ của mình, vẻ mặt hồn bay phách lạc.
Lần công đánh U Vân Tông này, tổn thất quá thảm hại rồi!
Chuyện ngoài ý muốn của U Vân Tông, vẫn khiến cho Hà Minh Đức rất coi trọng, cho nên lần công kích U Vân Tông này, dường như hắn đã phái đi một phần tư số võ giả của Tử Thần Tông!
Một chuyến này, chỉ tính riêng võ giả Hóa Hải Cảnh đã có hơn một trăm người!
Vậy mà hơn một trăm người này chỉ trở về có năm, sáu mươi người, trong đó còn có rất nhiều người bị trọng thương, e là sau này cũng chẳng còn bao nhiêu người nữa.
Dựa theo mô tả của Chu Minh Vũ, hai người Hạ Quân và Liêu Văn Quang đã bị đại trận hộ tông của U Vân Tông oanh sát chết ngay tại chỗ.
Mà những đệ tử khác cho rằng đại trận sắp bị phá nên đã liều mạng xông vào tầm công kích của đại trận, kết quả là…
Do Chu Minh Vũ còn phải chỉ huy giám sát, cho nên hành động mới chậm một chút, vừa may chỉ trúng phải bên rìa của đại trận hộ tông, cho nên mới nhặt lại được một cái mạng về.
Hà Minh Đức có nằm mơ cũng không nghĩ đến, Tử Thần Tông lại phải gánh chịu một thất bại thảm hại đến như vậy ở nam vực!
Hai đại cường giả Hồn Hải Cảnh trung kỳ, tuyệt đối là trụ cột của Tử Thần Tông, vậy mà bây giờ lại cùng tử trận!
“Phụt!”
Hà Minh Đức chỉ thấy cổ họng ngòn ngọt, sau đó phun ra một ngụm máu.
Dù là Hà Minh Đức ẩn nhẫn và đa trí, thì bây giờ cũng có chút không tiếp nhận được thất bại thế này.
“Tông chủ đại nhân!”
“Tông chủ đại nhân!”

Một đám cao tầng của Tử Thần Tông vừa rồi cũng trong trạng thái trấn động cực độ, bây giờ nhìn thấy Hà Minh Đức thổ huyết, càng không khỏi kinh hãi đến thất sắc.
Hà Minh Đức khoát khoát tay, biểu thị bản thân không sao, mở miệng hỏi Chu Minh Vũ: “Minh Vũ, ngươi kể lại cho ta nghe tình hình lúc đó, một chút cũng không được bỏ sót!”
Chu Minh Vũ thật sự là không muốn nhớ lại cảnh tượng lúc đó, nhưng mà Tông chủ đã hỏi, hắn lại không thể không ép bản thân hồi tưởng lại.
Ngay sau đó, hắn miêu tả lại kỹ càng một lượt tình hình lúc trước.
Mặc dù không phải chính mình trải qua, nhưng nghe miêu tả của Chu Minh Vũ, đám cao tầng của Tử Thần Tông cũng cảm thấy lạnh cả sống lưng.
Chu Minh Vũ nói hắn không đứng gần đại trận mà đã thành bộ dạng này, những tên đệ tử xông vào phạm vi công kích của đại trận kia chắc chắn là đã chết rất thê thảm.
Lông mày Hà Minh Đức nhíu lại như sắp xoắn vào với nhau, lại hỏi Chu Minh Vũ tiếp: “Lúc đó Hạ Quân từng nói, kể cả đích thân ta đi cũng không phá được đại trận sao?”
Chu Minh Vũ gật đầu nói: “Đúng vậy, lúc đó Hạ trưởng lão đã nói như vậy. Hơn nữa…”
Nhìn Chu Minh Vũ bộ dạng muốn nói lại thôi, Hà Minh Đức không vui nói: “Có lời gì mau nói!”
“Vâng! Đệ tử là cảm thấy… cảm thấy cho dù là tông chủ đích thân đi phá trận, e là cũng…”
Những lời sau đó Chu Minh Vũ vẫn là không dám nói hết, nhưng tất cả mọi người đều hiểu ý của hắn, không tự chủ đều hít vào một hơi khí lạnh.
Ý của hắn chính là, cho dù có đích thân Hà Minh Đức đi phá trận, cũng chưa hẳn đã có thể toàn thây trở về!
Từ đó có thể thấy, đại trận này phải mạnh đến thế nào?
Ngược lại Hà Minh Đức lại không hề lộ ra vẻ ngoài dự đoán, từ miêu tả vừa rồi của Chu Minh Vũ, hắn đã biết được điều này rồi.
Sức mạnh uy lực của đại trận này, căn bản vượt quá những gì bọn hắn tưởng tượng.
Hà Minh Đức tự lẩm bẩm với chính mình: “Rốt cuộc U Vân Tông đã xảy ra chuyện gì? Sao tự nhiên lại có thể nhảy ra một tên mạnh như thế? Lẽ nào U Vân Tông có người nhận được truyền thừa của Đại Diễn Chân Tông năm đó?”
Lúc này, một thân ảnh trẻ tuổi từ đám người đứng ra.
Nếu như Diệp Viễn có ở đó thì sẽ nhận ra được, đây chính là Lâm Siêu mà đã lâu rồi hắn chưa gặp.
Nhiều tháng không gặp, hiện giờ Lâm Phong đã tu luyện đến Hóa Hải Cảnh tầng chín rồi!
Hồi đó, hắn theo bộ lạc Lam Thị vào trong Vương Thành, lúc này lại đã trở về Tử Thần Tông.
Mà những võ giả Cuồng Phong giới kia, chính là do hắn dẫn qua.
“Tông chủ đại nhân, đệ tử cả gan có một suy đoán, chỉ là không biết có đúng hay không.” Ánh mắt Lâm Phong thâm sâu nói.
Hà Minh Đức nghe vậy hai mắt lóe lên: “Thì ra là Lâm Phong, chẳng lẽ là ngươi biết người điều khiển đại trận này là ai?”
Lâm Phong lắc đầu trả lời: “Lâm Phong không dám khẳng định, nhưng nếu nói người có khả năng lớn nhất thì ngoài hắn ra không còn ai khác!”
Hà Minh Đức nghi ngờ hỏi: “Ồ? Người nào?”
“Diệp Viễn!” Lâm Phong đáp.
Hà Minh Đức khẽ nhíu mày, hiển nhiên chưa từng nghe qua cái tên này.
Lâm Phong không nhiều lời vô ích, kể lại một lượt những chuyện xảy ra trong bí cảnh, Hà Minh Đức và những người khác nghe mà cực kỳ chấn động.
“Ý ngươi nói, đệ tử U Vân Tông tên là Diệp Viễn đó ra vào đại trận cấp bốn cấp năm như đi trên đất bằng? Hơn nữa còn dựa vào một bộ trận pháp cấp ba, lấy tu vi Linh Dịch Cảnh dốc lực chiến đấu với bốn tên Hóa Hải Cảnh?”
Hà Minh Đức cảm thấy những lời Lâm Phong nói như đang giễu cợt vậy, nhưng mà trong thâm tâm hắn cũng biết, Lâm Phong không thể nào dám lấy chuyện đó ra nói đùa.
Lâm Phong hoàn thành nhiệm vụ mà tông môn giao phó, sau khi trở về liền bắt đầu đại kế thống nhất nam vực, căn bản không có thời gian bẩm báo những chuyện này với Hà Minh Đức.
Không ngờ rằng mới hơn một tháng trôi qua, vậy mà lại xuất hiện một cái hố lớn như vậy!
Hơn nữa lúc Lâm Phong trở về, hắn biết Diệp Viễn đã lẻn vào Cuồng Phong giới, hắn cảm thấy Diệp Viễn không hề có một chút khả năng có thể sống sót trở về nào.
Vậy mà bây giờ lại có biến cố lớn đến như vậy ở U Vân Tông, Lâm Phong thật sự không thể nghĩ ra người nào có khả năng hơn Diệp Viễn.
Nghe thấy câu hỏi của Hà Minh Đức, Lâm Phong chắp tay nói: “Đệ tử không dám nói bừa! Nếu như không có tên Diệp Viễn đó, vốn dĩ đệ tử cũng không thể thông qua được trận pháp mà Đại Diễn Chân Tông bày bố, cũng không thể hoàn thành được nhiệm vụ!”

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất