Chương 507: Lão phu có tư cách này hay không?
Ánh mắt của Linh Nhi hơi quái dị liếc nhìn Diệp Viễn, cuối cùng hiện tại đã xác định người này đúng là một tên ngu ngốc.
Có lẽ nói, Diệp Viễn hoàn toàn là một người không hiểu được phong tình!
Trên tầng thứ bảy, có hơn phân nửa câu hỏi đều là nghìn năm trước để lại.
Một nửa còn lại, cũng là một số cường giả đan đạo đứng đầu trong vòng ngàn năm treo lên.
Không có thực lực và cảnh giới Đan Hoàng đỉnh phong thì không có khả năng giải đáp!
Tiểu tử trước mắt này mới có mười sáu mười bảy tuổi, đừng nói giải đáp, có thể xem hiểu hay không cũng là một vấn đề.
Chuẩn bị Nguyên tinh?
Đùa gì thế!
Một ngàn Nguyên tinh thượng phẩm này, tỷ nhận giúp ngươi!
Đột nhiên, nhân viên phụ trách đăng ký biến sắc, nháy mắt với Linh Nhi.
Linh Nhi hiểu ý, tiến đến gần người đó.
Nhân viên phụ trách đăng ký nói: "Ngươi xem, tiểu tử này cùng một tông môn với lão đầu kia!"
Chuyện Thiên Phong vừa yên tĩnh, Lâm Lang Các vô cùng mẫn cảm đối với ba chữ U Vân Tông, cho nên nhân viên phụ trách đăng ký lập tức phát hiện ra có chỗ không đúng lắm.
Linh Nhi kiểm tra một lượt, quả nhiên xuất thân của Diệp Viễn là U Vân Tông.
Đến lúc này, Trong lòng Linh Nhi càng oán thầm không thôi, ngay cả Đan Vương còn bị dạy dỗ, một tiểu tử Hóa Hải Cảnh thì có thể làm được gì cơ chứ?
Linh Nhi nháy mắt lại với nhân viên đăng ký, nhân viên đăng ký hiểu ý rời đi, Linh Nhi lại dịu dàng mỉm cười đi tới trước mặt Diệp Viễn.
"Không biết công tử muốn chọn nhãn nào? Số lượng nhãn tầng thứ bảy tổng cộng có một trăm ba mươi sáu cái, từ số một đến số một trăm ba mươi sáu. Vấn đề số một có thời gian ở lại Thiên Vấn Tường lâu nhất, cũng là vấn đề được công nhận có độ khó lớn nhất. Ở gần chúng ta nhất chính là số một trăm ba mươi sáu, hiện tại cũng đã trải qua năm năm không được giải đáp, là do người hiện giữ chức hội trưởng công hội luyện dược sư Đan Thần Tử đại nhân ban bố, treo giải thưởng một nghìn năm trăm Nguyên tinh thượng phẩm!" Linh Nhi cười giải thích với Diệp Viễn.
Biểu hiện của Linh Nhi và nhân viên đăng ký kia đều bị Diệp Viễn nhìn ở trong mắt, thế nhưng Diệp Viễn lại giả vờ như không biết.
"Vậy à? Đây chẳng phải là nói, nhãn nào càng xếp hạng ở phía trước, treo giải thưởng càng nhiều sao?" Diệp Viễn hiếu kỳ hỏi.
"Đúng vậy! Treo giải thưởng ở nhãn số một, hôm nay đã đạt đến mười vạn Nguyên tinh thượng phẩm, cái này đối với võ giả mà nói chính là một khoản thiên văn sổ tự! Chỉ là... nhãn số một đã treo ở nơi này mấy nghìn năm, cho đến nay vẫn không có người nào có thể phá giải." Linh Nhi vừa cười vừa nói.
Trong lòng Linh Nhi cực kỳ xem thường, thật đúng là cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga!
Từ cổ chí kim, có bao nhiêu đại năng muốn phá giải vấn đề số một, trong đó còn có một số đại năng đã phi thăng Thần Vực...
Nhưng đến tận bây giờ, nhãn số một vẫn an tĩnh nằm ở trên giá ngư cũ.
Muốn phá giải vấn đề số một, nào có dễ dàng như vậy?
Diệp Viễn nghe xong khẽ gật đầu nói: "Vậy lấy cho ta nhãn một trăm hai mươi sáu đến một trăm ba mươi sáu trước, ta giải đáp chơi một chút xem."
Chơi một chút?
Ha ha, lát nữa ngươi đừng có khóc nhè!
Tiểu tử chưa dứt sữa, lại dám chạy đến Lâm Lang Các giương oai!
Một ngàn Nguyên tinh thượng phẩm này, chỉ sợ cũng không phải là một số lượng nhỏ với tông môn của ngươi đi?
Trong lòng Linh Nhi cảm thấy có chút hả hê.
Kể từ khi biết thân phận của Diệp Viễn, một chút hảo cảm của Linh Nhi đối với Diệp Viễn lúc trước cũng giảm bớt.
Không mất bao nhiêu thời gian, thì có nhân viên lấy mười cái nhãn từ trên giá tầng thứ bảy xuống, hiện ra đến trước mặt Diệp Viễn.
Mà hành động này cũng đưa tới oanh động không nhỏ.
Cái đại điện này rất lớn, có thể dung nạp hơn vạn người. Mà số luyện dược sư ở đây lúc này, sợ là cũng có tới hơn một nghìn người.
Hơn nữa dám đến Thiên Vấn Tường khiêu chiến, đại thể cũng đều là hạng người tâm cao khí ngạo, rất có thực lực.
Đương nhiên, những người này sẽ căn cứ thực lực của chính mình đến chọn nhãn tương ứng.
Ở trên nhãn có vấn đề tường thuật tóm lược, những luyện dược sư ở đây đều căn cứ những tường thuật tóm lược đó đến chọn câu hỏi.
Không người nào dám như Diệp Viễn giải đáp vấn đề vượt quá năng lực cảnh giới, dù sao Nguyên tinh của mọi người cũng không phải rau cải trắng, dùng để ném cho Lâm Lang Các.
Luyện dược sư ở xung quanh đây, đẳng cấp cao nhất là Đan Vương đỉnh phong, nếu như cường giả Đan Hoàng không có việc nhất thiết, chắc chắn là sẽ không tới nơi này.
Cho nên đối với những người này mà nói, tầng thứ bảy gần như chính là cấm địa.
Ngoại trừ muốn xem qua một chút thì dường như không có người dám khiêu chiến tầng thứ bảy.
Mà Diệp Viễn một lần lấy mười cái nhãn, lập tức đưa tới oanh động không nhỏ trong đám người.
"Mười cái nhãn tầng thứ bảy, điên rồi sao? Mặc dù là Đan Thần Tử và thành chủ đại nhân cũng không dám một lần khiêu chiến mười cái nhãn tầng thứ bảy đi?"
"Ha ha, cũng không biết là đại thiếu gia nhà giàu nào muốn vung tiền như rác! Mười cái nhãn, hắn có thể đọc được sao?"
"Ài, tiểu tử này tuổi tác nhỏ như vậy, có khi còn không biết thuật luyện dược là cái gì. Đáng tiếc, mười câu hỏi này nếu để ta biết một chút thì tốt!"
"Cho ngươi biết một chút thì thế nào, cũng tốn công vô ích."
...
Trong lúc nhất thời, không ít ánh mắt của mọi người đều nhìn về phía Diệp Viễn, nhưng mà đại bộ phận ánh mắt của mọi người đều mang vẻ khinh thường.
Dù sao, thổ hào vung tiền như rác như vậy, ở bất kỳ nơi nào đều là đối tượng khiến người ta ước ao đố kị.
Thật ra thì Diệp Viễn cũng không phải là thổ hào, thế nhưng nếu Tào gia dám động tay ở trên đầu của hắn, hắn sẽ bắt Tào gia phải trả cái giá tương ứng!
Làm cự đầu một phương ở Vô Phương Thành, Diệp Viễn không tin Tào gia không biết mình được thành chủ đại nhân mời đến.
Mặc dù là như vậy, Tào gia còn dám khiêu khích chính mình, vậy thì mình không cần phải cho đối phương mặt mũi!
"Công tử, đây là mười vấn đề ngài chọn lựa, trong hộp chứa một cái ngọc giản, mà vấn đề cố chủ cần giải đáp ở trong chính ngọc giản này. Ngài chỉ cần khắc đáp án vào chỗ trống trong ngọc giản, Lâm Lang Các chúng ta có ba vị cường giả Đan Hoàng làm cố vấn, chuyên môn phụ trách giám định đáp án. Chỉ cần đáp án của ngài được đoàn cố vấn xác định thông qua, sẽ được giải thưởng Nguyên tinh tương ứng! Chúng ta chuẩn bị cho ngài một phòng khách yên tĩnh, công tử có thể đi vào trong phòng khách chậm rãi giải đáp vấn đề." Linh Nhi cười giải thích.
Mặc dù Linh Nhi cảm thấy cũng không cần thiết phải giải thích cặn kẽ như thế, thế nhưng đụng tới một thiếu gia coi tiền như rác thế này, coi như cung cấp một chút phục vụ tương ứng thì tốt hơn.
Diệp Viễn nhìn Linh Nhi, vẻ mặt cười như không cười nói: "Đó chính là nói, cho dù ta trả lời đúng, đoàn cố vấn cũng có thể nói ta không đúng sao?"
Linh Nhi biến sắc, nụ cười trên mặt hơi cứng ngắc.
Lời này của Diệp Viễn, hiển nhiên chính là nhắm vào chuyện Thiên Phong.
Trên thực tế, đáp án Thiên Phong trả lời là chính xác, thế nhưng đoàn cố vấn lại hủy bỏ đáp án của hắn, cho nên trong cơn tức giận Thiên Phong mới tranh cãi với Lâm Lang Các.
"Công tử dựa vào đâu mà nói những lời này, danh dự của Lâm Lang Các chúng ta, toàn bộ mọi người ở Vô Biên giới đều biết, bằng không tại sao lại có thể có nhiều cường giả như vậy tuyên bố treo giải thưởng ở chỗ này của chúng ta? Chưa từng có người nào nghi vấn uy tín của Lâm Lang Các chúng ta hết!" Lời của Linh Nhi mang theo vài phần uy hiếp.
Diệp Viễn cũng chẳng hề để ý, cười nói: "Ha ha, ta mới đến, thật đúng là không dám quá tin tưởng vào danh dự uy tín của Lâm Lang Các. Cho nên, ta muốn thêm một người vào đoàn cố vấn của các ngươi!"
Linh Nhi vừa nghe, sắc mặt không khỏi trầm xuống: "Vị công tử này, chẳng lẽ ngươi muốn tới quấy rối? Đoàn cố vấn của chúng ta là ba vị cường giả Đan Hoàng, ai có tư cách gia nhập với bọn họ?"
Lời nói của Linh Nhi còn chưa dứt, một thanh âm già nua vang lên: "Không biết, lão phu có tư cách này hay không?"